“ Còn câu hỏi thứ ba của anh, làm lớn cỡ nào à? “ Trình Nhiên suy nghĩ: “ Em cũng không trả lời anh được, dù sao như anh nói rồi, em là học sinh mà, em không làm được quá nhiều đâu, em chắc ít nhất không lo cơm áo gì cả.” Trình Tề trầm ngâm hồi lâu, sau đó đấu chí lại cháy lên trong đáy mắt: “ Vậy thì làm đi.” Ăn cơm xong bát đũa tạm để đấy đã, cả nhà tán gẫu chuyện trên trời dưới biển. Từ chuyện vui cuộc sống, hồi ức...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.