Mục lục
Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Cố Tiểu Mạch đại khái là bị thuốc khống chế, cô coi anh là thuốc giải nên mới áp sát anh tìm cách giải thoát, hiếm có khi Cố Tiểu Mạch lại gần anh như thế, còn tùy tiện sờ mó anh.

Mộ Bắc Ngật sắp không chịu đựng được nữa, anh lạnh lùng lên “Dịch Bách, dừng xe!”
“Cái gì ạ? Sếp”
Mộ Bắc Ngật trầm giọng nói, “Tôi bảo cậu dừng xe, sau đó xuống xel”
tiến Dịch Bách không dám hỏi nhiều, vội vàng dừng xe bên rệ đường, cậu ta nhanh chóng tháo dây an toàn, xuống xe.

Lúc này trên xe chỉ còn anh và Cố Tiểu Mạch, Cố Tiểu Mạch thở hổn hển nói, “Thật đấy, nóng quá”
Mộ Bắc Ngật không kiềm chế được nữa, anh bế cô đặt lên chân, ghế sau rất rộng rãi, thích hợp để làm những chuyện không thể miêu tả này.

Cố Tiểu Mạch hoàn toàn mất hết lý trí, sờ mó lung tung trên người Mộ Bắc Ngật.

Mộ Bắc Ngật đỡ người cô, thấy cô lao về phía mình, đại khái là trên người anh có hơi lạnh, Cố Tiểu Mạch chỉ muốn ôm anh để cảm thấy thoải mái hơn.


Nhưng Mộ Bắc Ngật lại không theo ý của cô, rõ ràng biết cô rất khó chịu nhưng vẫn không để cô lại gần.

“Khó chịu?” Giọng nói trầm trầm lại vang lên, Cố Tiểu Mạch thật sự yêu cái giọng này đến chết mất.

Cố Tiểu Mạch ngoan ngoãn gật đầu, sau đó yếu ớt bất lực cầu cứu, “Giúp tôi, không thoải mái.

.


“Biết tôi là ai không?”
Mộ Bắc Ngật kiên nhẫn hỏi cô, đôi mắt đen như mực nhìn Cố Tiểu Mạch.

Cố Tiểu Mạch nhẹ nhàng lắc đầu, bây giờ cô cực kỳ khó chịu, người đàn ông trước mặt còn cứ nhìn cô với ánh mắt lạnh lùng, không để cô ôm thì thôi đi còn hỏi cô những câu hỏi vô vị này nữa.

Cho dù Cố Tiểu Mạch có biết anh là ai thì lúc này cũng sẽ không ngoan ngoan gật đầu, cô vỗ nhẹ lên mặt Mộ Bắc Ngật, “Giúp tôi… nếu không, tôi sẽ đi tìm người khác.


Cô nhìn Mộ Bắc Ngật, cô bị anh hành hạ đến mức nôn nóng rồi, nhìn Cố Tiểu Mạch định đứng lên, ánh mắt Mộ Bắc Ngật tối sầm, lạnh lẽo.

Anh lập tức ôm eo Cố Tiểu Mạch, ánh mắt lạnh lùng nhìn Cố Tiểu Mạch, cấu vào eo cô.

“Nói tôi là ai thì tôi sẽ giúp cô, không để cô khó chịu nữa”
“Thật… thật sao?” Cố Tiểu Mạch mắt sáng long lanh nhìn người đàn ông lạnh lùng trước mặt.


“ừ”
“Anh là… Mộ, Bắc, Ngật” Cố Tiểu Mạch thốt ra từng chữ rõ mồn một.

Nói xong, khóe miệng Mộ Bắc Ngật cong lên, rất tốt, anh ngẩng đầu hôn lên đôi môi đỏ hồng của cô, đôi môi đã quyến rũ anh cả buổi tối rồi.

Ghế sau rộng rãi, Cố Tiểu Mạch mơ màng bị anh đè xuống ghế, sau đó cảm nhận được cơn đau ập đến, rõ ràng đây không phải lần đầu tiên, nhưng cô vẫn cảm thấy rất đau, Cố Tiểu Mạch vừa khó chịu vừa thoải mái, cô chỉ có thể kêu lên một tiếng, nhưng không dám kêu quá to mà như tiếng kêu của con mèo.

Mộ Bắc Ngật chiếm đoạt cô một lần xong, Cố Tiểu Mạch đã mệt lả, đêm buông xuống, bên ngoài bầu trời tối tăm, đèn trên đường đã bị rất nhiều, đôi mắt của Cố Tiểu Mạch ướt át, tuy trong người không nóng rực như lúc ban đầu nữa nhưng lại bị anh làm cho đau đớn.

Cố Tiểu Mạch không hài lòng giơ tay lên đập vào ngực anh, xả giận, sau đó, Mộ Bắc Ngật cầm áo vest rơi trên xe khoác lên người Cố Tiểu Mạch.

Nửa tiếng sau, Dịch Bách mặt có chút đỏ lái xe đưa Mộ Bắc Ngật về nhà họ Mộ.

Cậu ta ho khan một tiếng, không dám nhìn về phía sau mình, cậu ta nhỏ giọng nói, “Sếp, đến rồi ạ”
“ừ”
Mộ Bắc Ngật mở cửa xe, ôm Cố Tiểu Mạch lên, bước xuống, đi vào bên trong biệt thự.


Dịch Bách hóa đá ngay tại chỗ, mãi vẫn không hoàn hồn, lẽ nào suốt thời gian vừa qua, Sếp động lòng với cô Cố kia rồi sao?
Trong nhà của Mộ Bắc Ngật không có người nào, bên trong là một màu đen xì xì, Mộ Bắc Ngật quen thuộc với kiến trúc của căn biệt thự, không thèm mở điện mà đi thẳng lên tầng hai vào phòng ngủ.

Anh nhẹ nhàng đặt Cố Tiểu Mạch xuống giường, Cố Tiểu Mạch lăn một vòng, ôm chặt cái chăn bên cạnh, im lặng ngoan ngoãn chìm vào giấc ngủ.

So với con mèo hoang vừa nấy thì bây giờ cô cực kỳ im lặng.

Ngọn lửa trong cô đã dịu đi, nhưng lại làm bùng cháy ngọn lửa trong Mộ Bắc Ngật, khó mà dịu đi được.

Mộ Bắc Ngật chửi thầm một tiếng, quay người đi vào nhà tắm, dội nước lạnh lên người, sau đó thay bộ đồ ngủ, cầm khăn mặt đi ra ngoài.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK