Tiếp đó nhìn ánh mắt của Mộ Bắc Ngật thì thêm phần đe dọa và kinh ngạc, dường như là muốn nói rằng món nợ này họ sẽ đòi lại rõ ràng!
Chỗ họ đứng cách phòng bệnh của Cố Lan Tâm không xa, Cố Tiểu Mạch liền rõng rạc nói: “Lão Mộ nói rất đúng, giám đốc Mộ, chỗ này rất gần với phòng bệnh vợ sắp cưới của anh, anh đưa Nám Nám đến chỗ này quả thực không phù hợp, anh nên biết điều đó.”
Sắc mặt của Mộ Bắc Ngật tiếp tục tối sầm lại, đặc biệt là nhìn nhìn thấy đôi chân trần của Cố Tiểu Mạch, trên đôi bàn chân trắng nõn có dính một chút bụi, cô đứng ở bên cạnh anh với dáng vẻ gầy gò yếu ớt.
Mộ Bắc Ngật không quan tâm đến ánh mắt uy hiếp của lão Mộ, thẳng thắn nói: “Tôi không nói rằng mình sẽ đến thăm Cố Lan Tâm.”
“Cái gì? Mộ Bắc Ngật! mày đừng có mà làm loạn với tao, Lan Tâm hiện đang mang thai đứa con của mình, mày tốt nhất là đừng nên làm tâm trạng của nó bất ổn, nếu làm động thai thì mày không xong với tao đâu.”
“Vậy ông nội tự chăm sóc cho tốt đi!”
Mộ Bắc Ngật nhếch mép đầy vẻ chế giễu.
Ngay sao đó đã làm cho lão Mộ tức giận đến không thể thở được, đúng thật là tạo phản mà!
Mộ Bắc Ngật vẫn bế Nám Nám trên tay, đôi mắt nhìn một lượt Cố Tiểu Mạch, dường như vẫn còn có chút không bằng lòng với câu nói nhằm vạch định quan hệ của cô, quan hệ của họ có thể vạch định được không?
Không thể nào.
“Chúng ta đi.”
Ngữ khí điềm đạm, lại có một chút ý như ra lệnh.
Mộ Bắc Ngật bế Nám Nám quay người rời đi, sắc mắt điềm tĩnh của Cố Tiểu Mạch trở nên phẫn nộ, cô nắm chặt hai tay rồi lại buông ra!
Cố Tiểu Mạnh không thèm nhìn ánh mắt phẫn nộ của lão Mộ nữa mà chỉ có thể quay người đi theo những bước chân của Mộ Bắc Ngật.
Khung cảnh này đã bị bà Mộ và Cố Lan tâm nhìn thấy một cách rõ ràng.
Bà Mà và lão Mộ cùng nhau đến thăm Cố Lan Tâm là muốn xác định lại chuyện Cố Lan Tâm rốt cuộc là đang mang thai thật hay không, lúc này bà Mộ nhìn sắc mặt không can tâm, nghiến răng kèn kẹt, cùng đôi mắt sắc bén của Cố Lan Tâm.
Cô ta gần như là không vừa ý vì chuyện này vẫn chưa đủ để gây ra mối thù lớn, nên đã nói lời bóng gió: “Xem ra, Bắc Ngật rất quan tâm đến người phụ nữ đó.”
Vừa dứt câu thì Cố Lan Tâm liền vịn vào bức tường rồi từ từ trượt xuống, móng tay cào vào tường tạo ra những âm thanh chói tay.
Mộ Bắc Ngật bước đi rất nhanh, cả đoạn đường Cố Tiểu Mạch đều không thể đuổi kịp, cô càng thêm phần tức giận, đó là con gái của cô mà!
Hai người họ đi vào trong phòng bệnh, Cố Tiểu Mạch hoàn toàn không thể nhẫn nhịn được nữa mà nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Mộ Bắc Ngật mà lạnh lùng nói: “Mộ Bắc Ngật.”
Mộ Bắc Ngật đứng thẳng người, anh đặt Nám Nám xuống, Nám Nám tự động chạy đến bên cạnh để thu gọn lại chiếc cặp sách của mình, đến giờ cô bé chuẩn bị đi học rồi.
Mộ Bắc Ngật bất giác quay người đi về phía Cố Tiểu Mạch, sắc mặt của Cố Tiểu Mạch lạnh lùng vô cùng nhưng khi nhìn thấy Mộ Bắc Ngật không ngừng tiến sát lại gần mình như vậy thì những câu hỏi trong đầu cô lúc này muốn hỏi anh đều biến thành một khoảng trắng!
Cô bất giác lùi lại, trốn tránh anh tiến sát lại gần, Mộ Bắc Ngật từ đầu đến cuối đều nhìn một cách rõ ràng rằng Mộ Bắc Ngật đang muốn phản kháng và trốn tránh anh, thấm trí đôi mắt lạnh lùng kia cũng không phải là giả, từ trong đáy lòng cô muốn tạo ra khoảng cách với anh.
Nhưng đáng tiếc, đã muộn rồi.
Mộ Bắc Ngật chắc chắn với tâm ý của mình, anh sẽ không buông tay, dù cô có vùng vẫy thế nào, Mộ Bắc Ngật với tính cách bình tĩnh, cảm xúc ổn định, nhưng một khi anh đã quyết định chuyện gì thì sẽ không thay đổi.
Cố Tiểu Mạch lùi đến bức tường, chân ép sát vào tường, cô không còn đường để lui nữa, xung quang người cô đều đã bị hơi thở của anh bao vây lại.
“Nhất định phải đẩy tôi ra ngoài sao?”
Mộ Bắc Ngật ghì giọng nói đủ để hai người có thể nghe thấy.
Cố Tiểu Mạch nghiêng đầu bình tĩnh nói: “Giám đốc Mộ nghĩ nhiều rồi, bây giờ cũng không khác gì trước đây, là giám đốc Mộ nghĩ nhiều rồi.”
Mộ Bắc Ngật gấp gáp mỉm cười, anh chằm chằm nhìn cô, “Gọi tôi là giám đốc Mộ, xem ra là rất thích hợp với vị trí trợ lý cuộc sống, đúng không? Còn nhớ nội dung dòng đầu tiên trong bản hợp đồng của chúng ta là gì không?”
Nghe theo lệnh của giám đốc Mộ!.
Danh Sách Chương: