Mục lục
Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Người phụ nữ này trước giờ đều lành vết sẹo liền quên đi cái đau, anh chăm chú nhìn môi cô, Cố Tiểu Mạch mãi mới nhận ra điều này, cô lập tức lấy tay che miệng.

Còn nhìn anh với ánh mắt cảnh cáo, khóe miệng Mộ Bắc Ngật cong lên, giọng nói lạnh lùng, “Đi đeo giày vào, bây giờ vẫn còn không đi? Là muốn tôi bế cô lên phòng sao?”
Nám Nám ngồi ở bàn ăn, nghe lén Nấm và Daddy lý tưởng của cô bé nói thầm một cách quang minh chính đại.

Cô bé chớp đôi mắt to tròn, cười “hê hê”, “Ông chú lợi hại, Nấm vừa mới ngủ dậy, còn đang ngái ngủ đ: Mộ Bắc Ngật cười nhẹ một tiếng, bỗng nhiên cảm thấy cảnh tượng này thật là hài hòa, giống như một gia đình ba người?
Cố Tiểu Mạch thẹn quá hóa giận nhưng cũng sợ hãi Mộ Bắc Ngật sẽ làm gì đó trước mặt Nám Nám, cô quay người, chạy lon ton lên tầng.

Mộ Bắc Ngật nheo mắt, anh quay người chuẩn bị quay lại bếp.

Nám Nám chống cằm, ánh mắt sáng như sao trên trời nhìn Mộ Bắc.


Ngật, một lúc sau, cô bé lên tiếng với giọng nói non nớt đáng yêu, “Ông chú lợi hại, chú thấy Mami cháu như thế nào, tuy mẹ rất nCốc, có lúc đầu óc cũng không được tốt cho lắm, nhưng thật ra Mami tốt lắm, mẹ rất hợp để làm người vợ hiền mẹ đảm, ông chú lợi hại, chú có thích không?”
Nhân lúc Cố Tiểu Mạch không ở đây, Nám Nám vội vàng tìm cơ hội giới thiệu quảng cáo Mami của mình.

Có điều Nám Nám, con chắc đây là khen Cố Tiểu Mạch chứ không phải mỉa mai chế giễu?
Thích không? Hay là kết hôn?
Mộ Bắc Ngật gật đầu, nếu đã như thế này rồi thì nên giải quyết chướng ngại vật, đó chính là phía Cố Lan Tâm.

Thật ra lúc sáng nay, Cố Lan Tâm có đến tìm Mộ Bắc Ngật nhưng đến cổng nhà họ Mộ còn chưa vào được đã bị Dịch Bách chặn lại.

“Tại sao không cho tôi vào?” Ở trước mặt Dịch Bách, Cố Lan Tâm vẫn duy trì bộ dạng đáng thương.

“Hôm nay Tổng giám đốc Mộ không tiếp khách, kể cả ông Mộ đến thì Tổng giám đốc Mộ cũng không gặp, thế nên cô Cố à, mời cô về ạ”
“Tôi là vợ sắp cưới của Bắc Ngật, là vợ tương lai của anh ấy, tôi có quyền được vào”
“Vâng thưa cô Cố, cô đúng là có quyền, nhưng… hôm nay không được” Thật ra lúc nói lời này Dịch Bách cũng toát mồ hôi, bên trong có một cô Cố khác đó…
Cuối cùng, Cố Lan Tâm vẫn không nói lại được Dịch Bách, chỉ có thể phẫn nộ nước mắt đẫm lệ quay người bỏ đi, Dịch Bách nhìn bóng lưng rời đi của Cố Lan Tâm, cậu ta nghĩ, tính cách của Cố Lan Tâm không thích hợp làm phu nhân của gia đình giàu có, sau này vào nhà họ Mộ chắc chắc sẽ chịu khổ.

Cố Lan Tâm tự mình lái xe đi nhưng cô ta không rời đi mà dừng xe ở một chỗ cách nhà họ Mộ không có quá, cô ta muốn biết tại sao Mộ Bắc Ngật lại không gặp người khác.


Có điều điện thoại bỗng vang lên, Cố Lan Tâm buồn bực, “Có chuyện gì?”
“Cô Cố, hôm qua cô bảo chúng tôi đi giải quyết người phụ nữ kia, cô ta là người đã có chồng á? Chúng tôi vốn đã sắp xong chuyện thì chồng cô ta đến cứu, người đàn ông đó rất đẹp trai, chắc là một tên nhà giàu, lái xe Rolls-Royce, có điều hôm qua lúc bọn họ xuống núi, mưa rất to, mấy anh em chúng tôi đều là người ở Đông Sơn, bọn họ chưa chắc đã xuống núi một cách bình an, cô xem, nếu cô không gặp được Cố Tiểu Mạch người phụ nữ đó, khoản tiền này có thể gửi cho.

Mặt Cố Lan Tâm càng ngày càng đen lại, còn không đợi tên lưu manh nói xong, cô ta đã lên giọng ngắt lời, “Anh nói cái gì? Chồng? Ai nói thế?”
Từ những lời miêu tả của tên lưu manh, làm sao Cố Lan Tâm có thể không biết người đó là Mộ Bắc Ngật chứ!
Tên lưu manh không để tâm, trả lời, “Cố Tiểu Mạch gọi là chồng mà, lẽ nào không phải?”
Cố Lan Tâm nắm chặt bàn tay mình, móng tay đâm vào thịt, rớm máu, nhưng lúc này đang rất phẫn nộ, Cố Lan Tâm không thèm để ý đến tay của mình, cô ta tắt điện thoại, buồn bực vứt sang một bên.

Cố Lan Tâm cản chặt răng nhìn về phía biệt thự, Cố Tiểu Mạch!
Không giống với Cố Lan Tâm, lúc này ở trong biệt thự, Mộ Bắc Ngật đã làm xong bữa sáng, đang định đi xem Cố Tiểu Mạch người phụ nữ lề mà lề mề này tại sao vẫn còn chưa đi xuống.

Lúc anh ra khỏi phòng bếp, bước lên vài bậc cầu thang thì nhìn thấy Cố Tiểu Mạch đang đeo hai chiếc balo mà Nám Nám mang đến đi xuống, bộ dạng muốn rời khỏi đây.

Lúc nhận ra điều này, mặt Mộ Bắc Ngật lạnh như băng, anh lên tiếng hỏi, “Cô muốn làm gì?”

“Mộ Bắc Ngật, tôi với Nám Nám thật sự không thể làm phiền anh nữa, bây giờ tôi sẽ đưa Nám Nám đi.


Sắc mặt Mộ Bắc Ngật không hề dịu đi, ánh mắt lạnh lùng nhìn cô, anh bỗng nhiên không vui khiến Cố Tiểu Mạch cảm nhận được áp lực và sự uy hiếp.

Cô nhất thời ngoan ngoãn đứng yên tại chỗ giống như một bạn học.

sinh nghe lời của Mộ Bắc Ngật.

“Cố Tiểu Mạch, đầu cô chứa thứ gì vậy?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK