Mục lục
Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“Chị gái xinh đẹp, chị thích anh Bắc Ngật ở điểm nào? Trong ấn tượng của em, anh ấy rất lạnh lùng, không bao giờ để ý đến người khác”
Hứa Nhân Nhân âm thầm hỏi bí quyết theo đuổi.

Cố Tiểu Mạch chưa kịp trả lời, Dịch Bách miệng rộng đã đáp lại: “Đây cũng là lần đầu tiên tôi thấy giám đốc Bắc Ngật của chúng tôi chủ động theo đuổi một người nào đó.

Cố Tiểu Mạch, cô thật sự là ở trong phúc mà không biết mình có phúc”
Dịch Bách ở bên ngoài, cũng không quên giúp giám đốc nhà mình tăng điểm.

Nhưng Hứa Nhân Nhân nghe thấy những lời này liền hỏi: “Cái gì?
Anh Bắc Ngật chủ động theo đuổi chị gái xinh đẹp?”
Hmm, cứ bị gọi như thế này, trái lại có phần không tự nhiên.

Cố Tiểu Mạch không thể không nói: “Nhân Nhân, chị tên là Cố Tiểu Mạch, cứ gọi chị là Tiểu Mạch…”
“Được rồi, chị Tiểu Mạch, anh Bắc Ngật thích phụ nữ ưu tú, vậy chị Tiểu Mạch nhất định rất ưu tú”
Hứa Nhân Nhân du học ở Ý, học bằng kép thạc sĩ.


Tuổi còn trẻ, mà cô ấy đã hoàn thành khóa học trước thời hạn.

Dịch Bách tiếp tục giành trước đáp lời: “Cô ấy là một nhà thiết kế nổi tiếng, đã ở nước ngoài được năm năm”
Mặc dù giám đốc Bắc Ngật rất ưu tú, nhưng người phụ nữ anh ấy yêu đương nhiên cũng không thua kém bao nhiêu.

Coi như anh ta là bạn tốt của các chị em, Dịch Bách đương nhiên muốn bênh vực người ta.

Hứa Nhân Nhân vô cùng kinh ngạc: “Nhà thiết kế? Chị Tiểu Mạch, em cũng học thiết kế.

Chúng ta có cơ hội học hỏi lẫn nhau rồi.”
Cố Tiểu Mạch không ngờ, cười nhẹ: “Được”
Con bé đúng là trẻ con, vẫn duy trì sự ngây thơ, đôi mắt sáng, dáng vẻ tinh quái khiến Cố Tiểu Mạch cảm thấy hơi quen thuộc.

Tựa như lúc cô mới đến Kinh Đô, không sợ trời không sợ đất.

Chẳng qua, cô dường như không thể tìm lại sự trong ngây thơ ngày ấy.

Giữa chừng Cố Tiểu Mạch nhận được lời mời đến bữa tiếc kêu gọi đầu tư, Hứa Nhân Nhân hiểu chuyện, không quấy rầy Cố Tiểu Mạch quá lâu.

Nhưng cô trái lại rất nghiêm túc hỏi: “Chị Tiểu Mạch, em đã lâu không gặp anh Bắc Ngật.

Tối nay em có thể ăn tối với anh ấy không? Em nói trước với chị vì không muốn chị hiểu lầm.

Nếu chị để ý, em sẽ đợi chị kết thúc kêu gọi đầu tư rồi cùng nhau ăn tối, được không?”
Cố Tiểu Mạch choáng váng.

Cô ấy hỏi vậy, làm cô lại mặt dày từ chối được?

Lời hơi nghẹn lại, sau đó Cố Tiểu Mạch nhẹ nhàng nói: “Em cứ hỏi Mộ Bắc Ngật trước đi.

Nếu anh ấy đồng ý, chị… dĩ nhiên không bận tâm”
Vô hình trung, cô thực sự đặt mình vào vị trí của bạn gái.

“Được, chị Tiểu Mạch, vậy em đi trước” Nhìn thấy Hứa Nhân Nhân xách túi, bước chân nhanh nhẹn như chú chim vàng anh nhỏ, cứ vậy rời quán cà phê, Cố Tiểu Mạch không khỏi cảm thấy thỏa mái.

Hứa Nhân Nhân là một người mau miệng, cô bé ấy mà gặp Mộ Bắc Ngật, kiểu gì cũng sẽ nói với anh về việc cô tham gia buổi kêu gọi đầu †ư.

Cố Tiểu Mạch cất điện thoại đi.

Dịch Bách thì tốt bụng đưa cô đi sửa soạn, trang điểm Khi màn đêm đang buông xuống, tầng 1 của khách sạn Nguyên Đạt chào đón quý khách tham dự bữa tiệc.

Cố Tiểu Mạch đến khách sạn trong bộ váy dạ hội.

Nhưng chưa từng nghĩ, cô sẽ gặp Cố Lan Tâm, người đã lâu không gặp trong bữa tiệc.

Cô ấy mà không xuất hiện, thì Cố Tiểu Mạch gần như quên phéng luôn người này.

Đúng là oan gia ngõ hẹp!

Cố Lan Tâm ăn mặc xinh đẹp, phóng khoáng.

Gương mặt lấy lại vẻ tự tin như thể scandal trong đám cưới chưa từng xảy ra, cô ta nhẹ nhàng, uyển chuyển cầm ly rượu.

Bụng cô ta phẳng lì, hẳn đã phá thai rồi.

Khi Cố Lan Tâm nhìn thấy Cố Tiểu Mạch, cô ta không còn bày ra bộ mặt gớm ghiếc như kẻ điên nữa.

Thay vào đó, cô ta mỉm cười, chủ động bước tới chào: “Cố Tiểu Mạch, đã lâu không gặp”
Gô ta đưa tay ra, Cố Tiểu Mạch liếc xuống nhìn, giọng lịch sự đáp: “Vì sự an toàn, tôi nghĩ không nên đưa tay ra.”
Cố Tiểu Mạch không định phí lời với Cố Lan Tâm.

Hai người trời sinh đã không hợp, khắc chế lẫn nhau.

Để tránh tranh cãi ở đây, Cố Tiểu Mạch quyết định lướt qua cô ta, rời đi..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK