Mục lục
Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“Tổng giám đốc Mộ, hôm nay ngài có thể đến đây đàm phán với chúng tôi một lần nữa, đúng là vinh hạnh của chúng tôi, lần này, mong ngài hay tin tưởng chúng tôi, đầu tư vào chúng tôi chắc chắn sẽ không thua lỗ!” Tổng giám đốc Vương thấy Mộ Bắc Ngật nhận lấy ly rượu, hai tay lấy hợp đồng ra.

Tổng giám đốc Vu với Tổng giám đốc Vương thay nhau kính rượu, Mộ Bắc Ngật nhìn chất lỏng trong ly, ánh mắt lạnh như băng không nhìn ra có cảm xúc gì, anh gật đầu, uống ly rượu.

Trước mắt Tổng giám đốc Vương lóe lên tia độc ác xảo quyệt, Mộ Bắc Ngật xem mấy trang kế hoạch, chau mày, không hề khách sáo nói, “Cái thủ đoạn muốn túm lấy cọng rơm cuối cùng để nuôi sống công ty, các người cũng dám dùng trước mặt Mộ thị?” Chỉ một câu nói khiến bầu không khí trong tròng lạnh như băng, hai người câm như hến, một câu nói của Mộ Bắc Ngật chặn luôn đường rút lui của bọn họ.

Tổng giám đốc Vường cười, “Tổng giám đốc Mộ, chuyện này chúng tôi có thể giải quyết mà” “Rượu uống xong rồi, chuyện này cũng kết thúc ở đây thôi.

” Mộ Bắc Ngật đứng lên, nhanh chóng dứt khoát mặc kệ Tổng giám đốc Vương với Tổng giám đốc Vu ở đằng sau, đi ra bên ngoài.

Tổng giám đốc Vu nhìn Mộ Bắc Ngật đu ra ngoài, không can tâm nghiến năng nghiến lợi.

Nhưng khuôn mặt Tổng giám đốc Vương lại hiện lên sự hung ác, “Vừa nấy tôi bỏ thuốc kích dục vào ly rượu của Tổng giám đốc Mộ” Tổng giám đốc Vương cười nham hiểm, ánh mắt đầy xảo quyệt.


Bạn cặp hôm nay Mộ Bắc Ngật dẫn đến không phải cô Cố trước đây.

Ha ha, đừng để ông bắt thóp được!
Ở bên kia, Cố Tiểu Mạch ra khỏi căn phòng, đi theo chỉ dẫn ở hành lang đến nhà vệ sinh, cô tùy ý đi vào một phòng vệ sinh, nôn hết rượu ra, trong bụng cồn cào, cô nôn được hơn nửa mới cảm thấy cơ thể thoải mái hơn rất nhiều.

Cố Tiểu Mạch ngẩng đầu lên, hít sâu một hơi, “Rượu ở đây mạnh thật đấy! May mà tửu lượng của mình còn tốt, chưa đến cái nỗi mất lý trí!” Cố Tiểu Mạch vỗ vào đầu, hơi choáng váng, nhân lúc còn chút tỉnh táo, cô gọi điện cho Lục Noãn, báo tình hình xong mới tắt điện thoại.

Cô hít sâu một hơi, bây giờ đang ở nhà vệ sinh, hay là bỏ chạy luôn nhỉ, để Mộ Bắc Ngật một mình ở đó tiếp mấy cô nàng kia, Cố Tiểu Mạch đã tận tình tận nghĩa giúp anh rồi, kể cả bây giờ chưồn đi, trong lòng cũng không thấy áy náy.

Lúc nảy ra ý nghĩ này, hai mắt Cố Tiểu Mạch sáng lên, định ra khỏi nhà vệ sinh.

Vừa đúng lúc đó, Mộ Bắc Ngật từ trong phòng bước ra, thấy Dịch Bách đang đứng bên ngoài, anh giơ tay xoa xoa ấn đường, “Cố Tiểu Mạch đâu?” “Cô ấy vào nhà vệ sinh, vẫn chưa thấy quay lại” “Thay tôi xử lý những việc còn lại, tôi đi tìm cô ta” “Vâng thưa Sếp” Sắc mặt Mộ Bắc Ngật trước giờ luôn lạnh lùng, lúc này bỗng có chút nóng ran, trong người có cảm giác lạ lùng, đây rạo rực.

Anh cửi thâm một tiếng, ánh mắt trở nên nguy hiểm, bàn tay nắm chặt, hơi thở lạnh băng đang tan ra, Mộ Bắc Ngật nhận ra bản thân mình có chuyện gì, ly rượu vừa nãy chắc chắn có vấn đề.

Đây là lần đầu tiên sau bốn năm anh không đề phòng để bên đối tác chơi đểu, dám bỏ thuốc vào rượu của anh!
Sắc mặt Mộ Bắc Ngật tối đi, chết tiệt !
Anh sải những bước chân nặng nề đi về phía nhà vệ sinh, bên ngoài cửa không có nhiều người qua lại, bên tai đều là tiếng nhạc xập xình.

Cơ thể ngày càng nóng ran, trời xui quỷ khiến, Cố Tiểu Mạch vừa bước ra khỏi nhà vệ sinh, đã chạm mặt Mộ Bắc Ngật, sắc mặt kỳ lạ, cái ánh mắt xa xăm kia như muốn nuốt lấy cô.

Tim cô đập thình thịch, cảm thấy chột dạ khi bị tóm tại trận, ấp a ấp úng nói, “Mộ…Mộ Bắc Ngật, anh…sao anh lại ở đây?” Ánh mắt Mộ Bắc Ngật tối đi, thấy yếu hầu Cố Tiểu Mạch đang chuyển động, đè nèn gợn sóng lăn tăn trong lòng.


Cái dáng vẻ như muốn ăn người vậy, mắt Cố Tiểu Mạch đảo một vòng, đành bước lên phía trước vỗ vào vai Mộ Bắc Ngật, “Nếu xong việc rồi thì chúng ta về thôi” Nói xong Cố Tiểu Mạch quay người chuẩn bị đi về phía trước, còn chưa kịp bước một bước, cổ tay gầy gò đã bị giữ chặt.

Ngón tay lạnh như băng của Mộ Bắc Ngật, lúc này bỗng nhiên có hơi nóng, Cố Tiểu Mạch còn chưa kịp phản ứng lại, đã bị người phía sau ôm lấy.

Toàn thân Mộ Bắc Ngật nóng ran, lan ra xung quanh Cố Tiểu Mạch, hơi thở nóng ran phả vào cổ Cố Tiểu Mạch, thậm chí, bờ môi vô ý cố ý hôn lên cổ Cố Tiểu Mạch.

Cơ thể Cố Tiểu Mạch run lên, trong lòng lập tức đầy cảnh giác, vùng vẫy rời khỏi vòng tay Mộ Bắc Ngật, giọng nói gấp gáp, “Mộ Bắc Ngật, anh đang làm cái gì thế, bỏ tôi ra, đồ khốn nạn!” Ánh mắt Mộ Bắc Ngật lăn tăn gợn sóng, bờ môi rơi xuống bên tai Cố Tiểu Mạch, tai Cố Tiểu Mạch cực kỳ đỏ.

“Tiếu Mạch.

.

” Giọng nói trầm trầm đầy sức hút từ từ vang lên bên tai Cố Tiểu Mạch.

©ố Tiểu Mạch trong nháy mắt như bị sét đánh, người đàn ông này dám ở trước mặt cô gọi cô như vậy, Cố Tiểu Mạch phẫn nộ, đưa cánh tay lên đánh một phát thật mạnh vào người Mộ Bắc Ngật.

Mộ Bắc Ngật cứ như con sâu trong bụng cô, bàn tay nhanh chóng túm lấy cánh tay cô, một tay khác giữ chặt vai cô lại, trời đất quay cuồng, Cố Tiểu Mạch không kịp vùng vẫy, cả cơ thể bị Mộ Bắc Ngật ép vào tường.


Sống lưng cô chạm vào bờ tường lạnh lẽo, Cố Tiểu Mạch nghiêng đầu nhìn một cái, hoàn toàn không có chỗ nào để bỏ chạy!
Vì tránh Cố Tiểu Mạch vùng vẫy một lần nữa, đôi chân dài của Mộ Bắc Ngật ép cô sát tường, chặn lối chạy của Cố Tiểu Mạch.

Cố Tiểu Mạch bị dọa đến sững sờ, đôi mắt to tròn căng ra, nhìn Mộ Bắc Ngật nói, “Mộ Bắc Ngật, anh làm cái gì vậy?” “Giúp tôi!” Cơ thể nóng rực ngày càng rõ ràng, khiến anh sắp không khống chế được bản thân nữa rồi.

Duy nhất chỉ có Cố Tiểu Mạch đang ở trước mặt anh mới có thể cứu anh, cơ thể Mộ Bắc Ngật nghiêng về phía trước, muốn cúi đầu chiếm đoạt Cố Tiểu Mạch.

Cố Tiểu Mạch nghe thấy câu nói của anh, kinh ngạc, giúp anh?
Anh sao thế?
Cả cơ thể Mộ Bắc Ngật đè lên cô, khiến Cố Tiểu Mạch cảm nhận được độ nóng không bình thường, cái cảm giác này quá mãnh liệt, bốn năm trước cô cũng bị tên khốn kia chiếm đoạt như vậy, đã nói sẽ bù đắp cho cô, chuyện xảy ra xong bóng người cũng không thấy đâu.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK