Chiếc xe rất nhanh chạy đến dưới nhà của Cố Tiểu Mạch, Mộ Bắc Ngật không chút do dự lao lên tầng.
Lời của ông Mộ vừa dứt, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
Cố Tiểu Mạch quay đầu nhìn, ánh mắt cực kỳ lạnh lùng, bước tới mở cửa ra.
Lúc mở cửa, cô không nghĩ sẽ nhìn thấy Mộ Bắc Ngật, anh thở hổn hển, như thể vừa chạy đến đây.
Mộ Bắc Ngật liếc nhìn những người trong phòng khách, sắc mặt khó coi vô cùng.
Ông Mộ nhìn Mộ Bắc Ngật từ bên ngoài bước vào, liền nổi cơn thịnh nộ, “Bắc Ngật, sao cháu lại ở đây?” Giọng khàn khàn khác với mọi khi, lạnh lùng đáng sợ, “Ông nội, sao ông cũng xuất hiện ở đây ạ?” Anh đứng bên cạnh Cố Tiểu Mạch, khuôn mặt lạnh như băng nhìn ông Mộ.
Sắc mặt ông Mộ trở nên khó coi, kinh ngạc nhìn anh, “Mộ Bắc Ngật! Cháu tỉnh táo lại cho ông, cháu đã ở đây rồi thì để ông nói rõ cho mà nghe, cắt đứt quan hệ với cô ta, con riêng, không chồng mà chửa, nhà họ Mộ tuyệt đối sẽ không chấp.
nhận loại người này, chuyện xảy ra tối hôm qua, ông không tính toán với cháu, nhưng ông quyết không để cháu hủy hoại danh tiếng của nhà họ Mộ!” Ông Mộ trừng mắt kèm theo thịnh nộ và uy hiếp.
Đây có lẽ là đầu tiên trong nhiều năm qua ông Mộ tức giận với Mộ Bắc Ngật như vậy, bầu không khí bỗng rơi vào đóng băng.
Nhìn ông già tức đến mức mặt xanh mét, Cố Tiểu Mạch đứng yên tại chỗ, tuy trên mặt vẫn duy trì sự điềm tĩnh, nhưng trong lòng có chút sợ hãi, nếu ông già nãy tức quá mà ngất ra đấy, chắc không liên quan đến cô đâu nhỉ??
Có điều, không hiểu sao Mộ Bắc Ngật với ông nội anh lại bày ra bộ dạng quan hệ cũng không tốt cho lắm, Cố Tiểu Mạch nghỉ ngơi một chút rồi khôi phục lại sức chiến đấu, mặt lạnh lùng, lãnh đạm nói, “Ông Mộ, ông là sợ người khác cướp hết tài sản của nhà ông sao? Ai nói tôi thích Mộ Bắc Ngật vậy?
Nếu ông có thể khiến anh ta tránh xa tôi ra, tôi lại biết ơn ông đấy: Cố Tiểu Mạch nhếch mép cười lạnh, Mộ Bắc Ngật nhất thời nhíu mày, mặt đen như đít nồi.
Nhìn bộ dạng bực bội vì bị Cố Tiểu Mạch chọc tức của ông Mộ, nhân lúc Cố Tiểu Mạch đắc chí trưng ra nụ cười sảng khoái, Mộ Bắc Ngật bỗng nhiên ôm eo Cố Tiểu Mạch!
Ngón tay ôm eo cô, hơi dùng lực như thế đang trừng phạt cô vậy.
Còn Cố Tiểu Mạch cảm thấy kinh ngạc vì hành động này của Mộ Bắc Ngật, sắc mặt méo mó khó coi vô cùng, cô cứng ngắc quay đầu sang nhìn Mộ Bắc Ngật, ánh mắt như đang chất vấn tên khốn nhà anh đang làm trò quỷ gì vậy?
Nhưng chỉ nghe thấy Mộ Bắc Ngật chậm rãi lên tiếng, “Cháu sẽ không cắt đứt quan hệ với cô ấy, ông sớm từ bỏ cái ý định này đi ạ” “Hỗn láo!” Ông Mộ lúc này cảm thấy huyết áp của mình đang tăng lên không ngừng, ông hít một hơi thật sâu, có chút khó thở, không nén được cơn giận, dần mất kiểm soát.
Nám Nám nhận được ánh mắt của Cố Tiểu Mạch, trốn sau cánh cửa phòng không dám ho he lên tiếng nhưng lại oán thầm trong lòng, ông già xấu xa này lớn tiếng thật đấy!
Mọi người đều không ngờ rằng, ông Mộ dùng hết sức lực ném chiếc gậy batoong trong tay về phía hai người.
Phút chốc, Cố Tiểu Mạch mở to mắt, con ngươi co lại, cô lập tức nhắm mắt, ôi mẹ ơi, một hành động quá bất ngờ khiến mọi người không kịp trở tay, trong tình thế cấp bách này Mộ Bắc Ngật ngay lập tức nghiêng người, không chút do dự chắn trước mặt Cố Tiểu Mạch.
Ngay giây sau, Mộ Bắc Ngật rên nhẹ một tiếng, chiếc gậy batoong bằng gỗ thật đập vào sống lưng anh, nhìn thôi cũng biết đau như thế nào.
Mộ Bắc Ngật chỉ rên nhẹ một tiếng, Cố Tiểu Mạch lập tức phản ứng lại, cô vội vàng ngước mắt nhìn Mộ Bắc Ngật, Mộ Bắc Ngật hít một hơi lạnh, Cố Tiểu Mạch liền hỏi han quan tâm, “Mộ Bắc Ngật, anh thấy như thế nào, không sao chứ?” Ông Mộ thấy bộ dạng quan tâm lo lắng của Cố Tiểu Mạch, so với những lời vừa mới nói chẳng khớp nhau chút nào, đáy mắt bất giác tràn đầy nguy hiểm.
Ông ném lại một câu nói, “Bắc Ngật, cháu tốt nhất hãy nghĩ cho kỹ nên giải thích chuyện này với ông như thế nào?” Người mặc đồ đen nhanh chóng nhặt gậy batoong ở dưới đất đưa cho ông Mộ, ông Mộ rời đi ngay trước mặt bọn họ, Cố Tiểu Mạch có chút tức giận, muốn đuổi theo đòi lại công bằng.
.
Nhưng bị Mộ Bắc Ngật túm cổ tay kéo lại, sắc mặt lạnh băng, gân xanh trên trán cũng nổi lên, hình như là đau muốn chết.
“Đi đâu?” “Trả thù cho anh!” Lửa giận bừng bừng trong đôi mắt, cô hung dữ đáp lại.
Cái dáng vẻ hung thần ác nghiệt này của Cố Tiểu Mạch khiến Mộ Bắc Ngật cười thầm trong lòng, nhưng đồng thời cũng có chút kiêng dè.
Anh giả vờ cười bất lực, “Đó là ông nội của tôi” Cố Tiểu Mạch chớp chớp mắt, ông nội anh đánh anh là chuyện hợp tình hợp lý, cô tức giận gì chứ?
Thấy Mộ Bắc Ngật khom người, Cố Tiểu Mạch không kìm được mà đau lòng, cô cứng nhắc lên tiếng hỏi, “Anh thấy thế nào? Không sao chứ?” “Có sao” Mộ Bắc Ngật lạnh lùng trả lời hai chữ.
Anh vì bảo vệ cô mới bị thương, Cố Tiểu Mạch có không tim không phổi như thế nào, lúc này cũng không thể nào không quan tâm anh.
Nám Nám chạy vội qua cùng Cố Tiểu Mạch dìu Mộ Bắc Ngật ngồi xuống sofa.
Sau khi ngồi xuống, Mộ Bắc Ngật ngả người về phía sau, cảm thấy đỡ hơn một chút, ít ra cũng không đau như lúc đứng.
Cố Tiểu Mạch vồi vàng chạy về phòng, lấy hộp dụng cụ y tế, kéo áo đẳng sau Mộ Bắc Ngật lên, muốn bôi thuốc cho anh.
Danh Sách Chương: