Về Mộ Bắc Ngật mà nói, chắc chắn là bất ngờ to lớn, Mộ Bắc Ngật vẫn giữ vẻ ngoài lạnh lùng và quý giá, nhưng trong lòng đã sớm lăn tăn gợn sóng rồi.
Nhưng, đã đến lúc Cố Tiểu Mạch cần có trí nhớ tốt.
Mọi lúc mọi nơi quên anh, bỏ lại anh, vấn đề xấu không dựa vào anh nhất thiết phải đưa ra lịch trình trong ngày, tranh thủ bỏ đi.
Mộ Bắc Ngật không đáp trả Cố Tiểu Mạch, chỉ để Cố Tiểu Mạch một mình làm càn trên mặt anh, tuy là Cố Tiểu Mạch cũng không chịu được, trong lòng rất bực mình.
Cuối cùng cô dứt khoát cạy mở môi anh, hôn không ngừng.
Món ngon chủ động dâng đến miệng, Mộ Bắc Ngật cuối cùng không có phản kháng, chủ động đưa tay ôm lấy eo Cố Tiểu Mạch, để toàn bộ trọng lượng cơ thể của cô tựa vào người anh, mạnh mẽ hôn trả.
Nụ hôn sâu làm Cố Tiểu Mạch có chút không chống đỡ được nữa, ấp úng muốn lui khỏi người Mộ Bắc Ngật.
Nhưng Mộ Bắc Ngật không có ý định buông tha cô nhanh như vậy, anh càng muốn làm cho nụ hôn này thêm sâu sắc.
Từ trước tới nay, Dịch Bách luôn là người xuất hiện không đúng lúc, phá vỡ chuyện tốt của tổng giám đốc Mộ.
Lần này anh ta đắc ý trong lòng, cho rằng mình đưa Cố Tiểu Mạch tới, tổng giám đốc Mộ nhất định sẽ vui vẻ!
Kết quả, Dịch Bách hoàn toàn không ngờ tới mình vẫn tiếp tục phá vỡ chuyện tốt.
Anh ta vừa tới, hai người đột nhiên tách ra, nhất là đôi môi đỏ thắm của Cố Tiểu Bạch còn vương tơ máu.
Dịch Bách nghẹn họng nhìn trân trối, bất tri bất giác liền cảm thấy nguy hiểm, anh ta theo bản năng lùi bước lại: “Tổng giám đốc Mộ… tôi…không phải tôi cố ý đâu”
“Anh đúng là phá hoại” Giọng điệu trầm thấp của Mộ Bắc Ngật có chút u ám, càng làm cho Dịch Bách thấy run lên.
Dịch Bách vội vàng lắc đầu: “Tổng giám đốc Mộ, thật xin lỗi, không ¡ cố ý đâu!”
Cố Tiểu Mạch ho khan hai tiếng, nhìn Dịch Bách đang chạy trối chết cùng với gương mặt khó coi của Mộ Bắc Ngật.
Đột nhiên, cô không nhịn được mà bật cười thành tiếng.
Mộ Bắc Ngật lạnh lùng liếc cô một cái: “Cười cái gì?”
“Không có gì, chỉ là đột nhiên cảm thấy anh và Dịch Bách rất có cảm giác CP”
Lâu rồi không có chơi mấy mạng xã hội nên Mộ Bắc Ngật không hiểu rõ ngôn ngữ thịnh hành trong giới Internet, sắc mặt anh trầm xuống, không hiểu mà hỏi ngược lại: “Cảm giác CP là gì?”
phải “Đại khái là mặc dù chưa phải người yêu nhưng lại ngọt ngào giống như người yêu vậy.
Anh không cảm thấy Dịch Bách rất giống cô vợ nhỏ ngoan ngoãn ở bên cạnh mình à?”
Cố Tiểu Mạch che miệng cười nhẹ, trong mắt còn mang theo vẻ trêu ghẹo.
Mộ Bắc Ngật cúi người, đôi môi mỏng khẽ nhếch: “Anh chỉ thấy có cảm giác CP với em, cô vợ nhỏ bên cạnh anh cũng chỉ có thể là em mà thôi”
Oành… Trong lòng giống như nở hoa rồi, vẻ mặt Cố Tiểu Mạch ngớ ra, đầu óc trống rỗng.
Cô chỉ biết là bản thân đã bị Mộ Bắc Ngật quật ngược lại rồi.
Chạng vạng tối, Mộ Bắc Ngật đưa Cố Tiểu Mạch trở lại nhà họ Mộ.
Nám Nám chạy từ trong phòng ra, mấy ngày không gặp, căn phòng nhỏ của Nám Nám đã được Mộ Bắc Ngật trang trí thành phòng công chúa.
Nám Nám mặc váy hoa, trông thấy mẹ Nấm được chú lợi hại nắm tay đi vào thì lập tức tỉnh mắt nói: “Mẹ Nấm! Mẹ và chú lợi hại cùng về à.
Yeah, vậy là chúng ta có thể ở cùng nhau rồi!”
“Mẹ tới đón con về Cố Tiểu Mạch rất rảnh rỗi, cho nên muốn đùa Nám Nám một chút.
Nhưng lời này vừa nói ra, sắc mặt Nám Nám lập tức ủ rũ, dáng vẻ hoảng sợ.
“Nám Nám, bây giờ con còn thích chú lợi hại hơn cả mẹ à?” Cố Tiểu Mạch nghiêm mặt, ánh mắt nhìn Nám Nám có chút cô đơn.
Nám Nám nghe xong lập tức chạy ào tới nhào vào lòng Cố Tiểu Mạch: “Mẹ Nấm sao lại nói thế! Nám Nám thích mẹ Nấm nhất, ừm, chú lợi hại chỉ được xếp thứ hai thôi.”
“Vậy nếu chú lợi hại trở thành ba của Nám Nám thì sao” Mộ Bắc Ngật đứng sau lưng đột nhiên mở miệng nói.
Cố Tiểu Mạch sững người, vẻ mặt tuy bình tĩnh nhưng trong lòng thì lo lắng ghê gớm, chỉ sợ xảy ra..
Danh Sách Chương: