Gần như trong chốc lát, tim của Mộ Bắc Ngật đột nhiên ngừng đập, lập tức bước lên phía trước lao thẳng về phía xe chở hàng, những tên thuộc hạ ngã trên mặt đất nhìn ngọn lửa trên xe chở hàng, nhất thời không biết nên vui hay nên buồn, tên đàn ông biến thái đó làm việc cũng rất lợi hại đó!
Có Tiểu Mạch cảm thầy ngọn lửa đang đền gắn, nóng bỏng vô cùng, cô bị sặc đến mức muồn chảy nước mắt, nhưng cô không thể yếu đuồi!
Xung quanh đều là tiếng khóc của những đứa trẻ, chúng ngồi thành hàng sát lại với nhau khóc ào ào, Có Tiểu Mạch chỉ có thể lao đến, tay chân loạn xạ cởi trói cho chúng, rồi đầy chúng ra đến cửa của xe chở hàng, “Mau xuống đi!”
Cô không ngừng cởi trói, cố gắng kiềm chế sự run rẫy của tay mình, mùi khói lửa càng lúc càng rõ ràng, Nám Nám đã sắp ngắt đi vì sặc khói.
Sắc mặt Có Tiểu Mạch kinh hãi, cởi từng sợi dây, Mộ Bắc Ngật vừa lao đến trước cửa xe chở hàng thì đã ngay lập tức mở được hai lớp cửa lớn ra thì đã nhìn thầy một bé gái bị đẩy ra từ trong đám khói!
Nhìn thấy cô bé sắp ngã xuống đắt, Mộ Bắc Ngật không thẻ phân tâm, chỉ có thể đỡ lấy bé gái rồi nhanh chóng đặt xuống đắt, lại liên tiếp đỡ từng bé gái một, liên tiếp như vậy thì đã đưa được sáu bé gái ra ngoài.
Anh càng thêm hoảng sợ, vẻ mặt tuần tú lạnh lùng vô cùng, bởi vì Mộ Bắc Ngật biết bên trong còn Có Tiểu Mạch và Nám Nám!
Ngọn lửa bùng lên dữ dội như muồn phá vỡ thùng xe.
Không sớm thì muộn, thì động cơ trong xe sẽ không thể chịu được nhiệt độ nóng bỏng như thế này được nữa, đến lúc đó thì đến xương cũng không còn.
Mộ Bắc Ngật dùng lực hét lớn một tiếng, “Cố Tiểu Mạch!”
Có Tiểu Mạch vẫn đang co người trong góc.
Cô và Nám Nám đều bị mắc kẹt bên trong cùng, Có Tiểu Mạch khuyu gối xuống và tiếp tục tháo dây thừng của Nám Nám, Có Tiểu Mạch nghe tháy tiếng hét thì chợt láy lại tinh thần, ôm Nám Nám nhanh chóng lao ra ngoài!
Có Tiểu Mạch đáp lại một cách khó khăn, nhưng lại chỉ có thể đặt cược trong tuyệt vọng, chuẩn bị ném Nám Nám của cô đi.
Nám Nám dường như có thể nhận thức được, mặc dù hôn mê, nhưng bàn tay nhỏ nhắn của cô bé vẫn nắm chặt lầy Có Tiểu Mạch, làm thế nào cũng không thẻ gỡ ra, Có Tiểu Mạch gỡ lần một, thất bại!
Trong mắt không ngừng có những giọt nước mắt lưng tròng, ý thức dần dẫn biến mát, trong đôi mắt hỗn loạn dần dần xuất hiện một bóng người!
Chiếc máy quay mini của Mộ Bắc Ngật bị rơi ở bên cạnh chiếc xe chở hàng, khi cảnh sát kịp đến, khi Dịch Bách kịp đến nơi thì chỉ nhìn thấy khung cảnh chiếc xe chở hàng phát nổ đây kinh hoàng.
Những tầng khói đen mù mịt bốc lên, mơ hồ nhìn thấy một bóng người màu đen ôm lấy hai mẹ con từ bên trong chiếc xe nhảy ra ngoài rồi ngã nhào xuống bụi cỏ!
Dịch Bách mở to đôi mắt, gần như là đang nhanh chóng chạy phóng ra khỏi xe, lao ra ngoài!
Còn những tên thuộc hạ nằm dưới đất cũng bị cảnh trước mắt làm cho sợ hãi đến nỗi đổ mồ hôi lạnh, bên tai vang lên tiếng còi báo động.
Khi Dịch Bách phát hiện ra sếp của mình thì anh đang ôm chặt Có Tiểu Mạch và Nám Nám ở trong lòng, ba người họ không tách rời.
Tổ chức bắt cóc và bán các bé gái đã bị bắt, nhưng trong đó lại đã bỏ sót một người.
Nám Nám được nhanh chóng đưa vào phòng cấp cứu để chữa trị, cô bé bị rút máu nên sắc da trở nên nhợt nhạt, sợ rằng néu cô bé một lần nữa phải ở trong phòng chăm sóc đặc biệt thì sẽ rất tệ.
Có Tiểu Mạch đã kinh sợ tột độ nên lại một lần nữa nằm trong bệnh viện hôn mê một lúc.
Sau khi Mộ Bắc Ngật trần an tinh thân thì liền đi đến đồn cảnh sát để điều tra ngọn ngành mọi chuyện, khi nhìn thầy những người bị bắt đi vào, đôi mắt u ám của Mộ Bắc Ngật đã nhuộm một màu mực đen, lạnh lùng vô cùng!
Dịch Bách nhận tháy ánh mắt kỳ lạ của sếp mình thì bắt giác hỏi, “Giám đốc Mộ, có phải anh cảm thấy có chỗ nào không đúng không?”
“Thiếu mắt một người.”
Đôi mắt Mộ Bắc Ngật trùng xuống, tại sao lại không nhìn thấy tên mặc áo dài trắng nữa?
So với những kẻ bắt cóc này, người đàn ông áo trắng rõ ràng là đáng nghi hơn, không phải sao?.
Danh Sách Chương: