Giọng nói lạnh lùng truyền đến khiến Cố Tiểu Mạch giật mình!
Đôi mắt long lanh của cô có chút thay đổi nhưng không nghiêng đầu nhìn Mộ Bắc Ngật, những câu nói của Cố Lan Tâm vẫn văng vẳng bên tai cô, những lời cô vừa nói đã vạch rõ khoảng cách với Mộ Bắc Ngật.
Vương Duệ nói, “Nếu cô không tin, tôi có thể đi làm xét nghiệm ADN.
”
Giọng nói của hắn rất nhỏ, chỉ một mình Cố Tiểu Mạch nghe thấy, Cố Tiểu Mạch nói rất kiên định: “Tôi chỉ hỏi anh một câu, anh có biết năm đó anh gặp tôi ở đâu không?”
“Bị người trong giới bỏ thuốc, trên đường cao tốc, không cẩn thận đã chiếm đoạt một cô gái.
”
Tất cả đều đúng!
Tất cả!
Cố Tiểu Mạch lùi lại một bước, có chút lảo đảo, còn chưa đợi cô có phản ứng gì thì đã nghe thấy tiếng bước chân truyền đến từ phía sau.
Sắc mặt tối sầm, ánh mắt sâu thẳm, anh không chút chần chừ bước đến bên cạnh Cố Tiểu Mạch, nắm chặt cánh tay cô.
Cố Tiểu Mạch ngước mắt nhìn anh, đang định hỏi anh muốn làm gì!
Thì bên tai vang lên giọng nói như thể ra lệnh của Mộ Bắc Ngật, “Chúng ta nói chuyện một chút.
”
Không hề cho Cố Tiểu Mạch cơ hội từ chối, anh kéo cô đi ra ngoài, sắc mặt lạnh lùng vô cùng đáng sợ.
Đến ngay cả Nam Thần An, đang đứng ở đó, anh ta vốn định đưa tay chặn Mộ Bắc Ngật lại, nhưng cuối cùng vẫn buông ta, anh ta lựa chọn không làm gì cả.
Anh ta bước đến phòng xét nghiệm, muốn tự mình xác nhận một lần nữa!
Cố Lan Tâm bị vứt lại một bên những cô ta cũng không buồn bực, ánh mắt chất chứa sự nguy hiểm và độc ác.
Còn Cố Tiểu Mạch bị Mộ Bắc Ngật kéo đi, bước chân nhanh như gió, Cố Tiểu Mạch làm sao có thể theo kịp anh chứ, vậy mà Mộ Bắc Ngật cứ nắm chặt tay cô không cho cô cơ hội giãy giụa.
Cô chỉ có thể bước theo, chân vẫn còn đang đau đó!
Có thể thấy được, người đàn ông đang lúc nổi giận sẽ mất hết lý trí!
Cố Tiểu Mạch không muốn nhẫn nhịn nữa, cô dừng bước, dùng hết sức lực vùng vẫy, lạnh lùng gọi một tiếng: “Mộ Bắc Ngật!”
Mộ Bắc Ngật nghe xong, anh dừng lại, khuôn mặt đẹp trai đó vẫn lạnh như băng.
“Anh làm đau tôi rồi, muốn nói cái gì, ở đây nói cho rõ luôn đi, ok?” Cố Tiểu Mạch nheo mắt, giọng nói lạnh lùng hơn mọi khi rất nhiều!
Mộ Bắc Ngật tức giận, anh nghiêng đầu nhìn Cố Tiểu Mạch, Cố Tiểu Mạch lúc này đang giẫm một chân xuống đất, chân phải hình như không có chút sức lực nào.
Anh không nói gì, bước đến ôm ngang Cố Tiểu Mạch lên.
“Aaa!”
Cố Tiểu Mạch kinh ngạc hét lên, Mộ Bắc Ngật im lặng ôm Cố Tiểu Mạch đi về phía trước!
Cố Tiểu Mạch sững sờ nhìn Mộ Bắc Ngật, cô nghiến răng nghiến lợi, người đàn ông này chưa bao giờ nghe lời của cô, lúc nào cũng coi những lời của cô như gió thổi qua!
Vừa biết được tin bố đẻ của Nám Nám, tâm trạng vô cùng phức tạp, cô vẫn nhớ đến những lời của Cố Lan Tâm, lúc này lại dính dáng đến anh rồi!
Cô nghĩ đã đến lúc nên nói rõ ràng với Mộ Bắc Ngật rồi!
Cố Tiểu Mạch từ bỏ việc vùng vẫy, để mặc Mộ Bắc Ngật ôm cô đi đến phòng bệnh, anh bước đi rất nhanh, một tay mở cửa rồi bước vào bên trong, sau đó lấy chân đạp cửa đóng lại, âm thanh cực kỳ lớn, như thể đang tuyên bố với mọi người sự tức giận của anh… Cố Tiểu Mạch được Mộ Bắc Ngật đặt xuống giường, chiếc giường cứng như đá, mông cô đau muốn chết… Cố Tiểu Mạch ngước mắt nhìn đôi mắt Mộ Bắc Ngật, “Mộ Bắc Ngật, không phải muốn nói chuyện sao, chúng ta mau giải quyết đi.
”
“Làm sao? Vừa mới tìm thấy bố đẻ của Nám Nám liền muốn giữ khoảng cách với tôi sao?” Mộ Bắc Ngật vốn định bình tĩnh lại rồi hỏi Cố Tiểu Mạch một chuyện nhưng lại nổi giận vì cái thái độ muốn cắt đứt quan hệ với anh ngay lập tức này của cô!
Anh bước đến gần Cố Tiểu Mạch, dùng cơ thể cao lớn của mình để khiến cô cảm thấy áp lực!
Mặt cô tối sầm, nhìn sắc mặt âm u nguy hiểm của Mộ Bắc Ngật, cô bĩu môi, “Mộ Bắc Ngật, chúng ta vốn là hai người ở hai thế giới khác nhau, chúng ta vốn không liên quan đến nhau, tại sao lại dính dáng đến nhau chứ? Anh và Cố Lan Tâm mới là người trên cùng một con đường, anh và cô ta yêu thương nhau không tốt sao?”
Cô lúc nào cũng khiêu khích sự nhẫn nại của anh, Mộ Bắc Ngật càng nghe càng sắc mặt lại càng khó coi.
Mộ Bắc Ngật nghiến răng nghiến lợi, khom người nhìn Cố Tiểu Mạch với ánh mắt lạnh như băng, “Cố Tiểu Mạch!”
Danh Sách Chương: