Trái tim La Bân như rỉ máu, một nửa sản nghiệp nhà họ La! Phải đưa cho Thiên Xương Thịnh.
Không được!
Dù có nuốt lời, ông ta cũng không thể làm vậy.
“La Bân, ông thua.” Thiên Vương Thịnh mặt đầy hãnh diện, vui vẻ nhìn La Bân.
Thiên Linh Nhi nhìn trộm Hàn Tam Thiên, tỏ ra ngượng ngùng một chút, sau đó quay người nói với La Bân: "Ông La, ông không quên lời mình từng nói chứ?"
La Bàn lạnh lùng hừ một tiếng, nói: “Thiên Xương Thịnh, người này không phải là
người trong võ quán của ông đúng không?”
Nghe thấy lời này, Thiên Vương Thịnh biết La Bân muốn chơi bẩn, nói: "Chính ông đã nói rõ, chỉ cần là người võ quán, thắng là thắng, hiện tại ông muốn lật lọng sao?"
Loading... "Tôi chỉ học viên trong võ quán ông, chứ không phải người ngoài." La Bân nói.
"La Bân, chúng ta từng này tuổi rồi, giờ ông muốn đổi ý, không sợ mất mặt mũi sao?" Thiên Vương Thịnh cười nói.
Mặt mũi?
Đối với La Bàn, mặt mũi chẳng quan trọng hơn một nửa tài sản.
"Thiên Vương Thịnh, tôi sẽ lại đến." La Bân nói xong, giận dữ rời khỏi võ quán, người của ông ta cũng mang người đang hôn mê trêи võ đài rời đi.
Thiên Vương Thịnh vô cùng thoải mái, vốn đang ở tình thế thua, ai ngờ chàng trai không quen biết này lại giúp ông xoay chuyển cục diện, ông phải cảm ơn người ta thật tốt.
Thiên Vương Thịnh tiến lên hai ba bước, vẻ mặt cảm kϊƈɦ tới gần Hàn Tam Thiên: "Chàng trai trẻ, lần này nhờ cậu rồi, tôi xin lỗi vì thái độ vừa nãy."
Thiên Linh Nhi không dám nhìn thẳng mặt Hàn Tam Thiên, chỉ có thể lén lút đánh giá Hàn Tam Thiên.
Lúc này Thiên Linh Nhi mới nhận ra, con người ăn mặc không ra gì như này lại cực kì đẹp trai, không hề giống thần tượng trêи showbiz mang vẻ đẹp nhu hòa phi giới tính, còn người này lại mang vẻ đẹp cực kỳ nam tính.
"Ông nghiêm túc như thế, sao có thể để ông xin lỗi cháu như vậy được." Hàn Tam Thiên khiêm tốn.
Thiên Vương Thịnh không biết nên hình dung con người Hàn Tam Thiên như thế nào, lúc trước thì kiêu ngạo, giờ lại khiêm tốn tới lạ thường.
Có lẽ... đây là người thực sự có thực lực!
"Có vẻ La Bân sẽ nuốt lời, chàng trai trẻ có yêu cầu gì khác, cứ nói cho tôi, tôi sẽ giúp cậu." Thiên Vương Thịnh nói.
Hàn Tam Thiên lắc đầu, nói: "Thứ thuộc về cháu, ông ta không cho cũng không sao, sau này cháu sẽ tự mình đi lấy một nửa tài sản nhà họ La, không cần ông ta đồng ý."
Thiên Vương Thịnh cảm thấy sự cường thế từ giọng điệu của Hàn Tam Thiên, dường như chỉ cần anh muốn, nhà họ La không thể không cho.
Người trẻ tuổi này là ai, vì sao lại có phong thái như thế?
Ông chưa từng nghe thấy nhà nào có con cái xuất sắc như vậy tại Thiên Vân này.
"Chàng trai trẻ, cậu và tôi coi như quen biết rồi, không biết tên cậu là gì?" Thiên Xương Thịnh nói.
"Không phải không thể nói, nhưng ông phải giúp tôi bảo mật đó, sao nào?" Hàn Tam Thiên nói.
"Đương nhiên, chàng trai trẻ giúp tôi việc lớn như vậy, tôi nhất định giữ bí mật cho cậu."
"Hàn Tam Thiên."
Nói xong, Hàn Tam Thiên quay người rời
đi.
Thiên Vương Thịnh bối rối, Hàn Tam Thiên, là ai? Thiên Vân này có nhà họ Hàn lợi hại như thế sao.
Lúc này, Thiên Linh Nhi đột nhiên che
miệng, cô không dám tin, hơn nữa nhìn thấy bóng lưng của Hàn Tam Thiên khiến cô cảm thấy rất quen.
Vì sao cô lại có cảm giác như vậy?
Vì sao lại thấy quen thuộc đến thế!
Đúng rồi, là anh ấy!
Hoàng tử dương cầm nổi tiếng sau một đêm trêи internet có bóng lưng giống hệt người này.
Từng có tin đồn có một con gái nhà giàu bỏ tiền ra điều tra bối cảnh hoàng tử dương cầm, đó không phải giả, vì chính Thiên Linh Nhi là người làm chuyện đó!
"Linh Nhi, con làm sao thế?" Thấy Thiên
Linh Nhi là lạ, Thiên Vương Thịnh tò mò hỏi.
"Ông nội, anh ta là Hàn Tam Thiên." Thiên Linh Nhi nói.
"Ừ, vậy thì sao." Thiên Vương Thịnh không hiểu.
"Ông quên rồi hả, ở Thiên Vân chúng ta có một Hàn Tam Thiên cực kì nổi tiếng đó? Là con rể vô dụng nhà họ Tô." Thiên Linh Nhi nói, trong lòng cô thấy không thoải mái, bởi vì anh ta có thể là hoàng tử dương cầm trong mộng của cô, sao có thể làm con rể nhà họ Tô được!
| Thiên Vương Thịnh trợn mắt há mồm,
Hàn Tam Thiên, con rể vô dụng nhà họ Tô!
Chả trách... chả trách anh muốn ông giữ bí mật, thì ra anh là Hàn Tam Thiên ở nhà họ Tô kia.