Thiên Linh Nhi được những lời an ủi này khiến tâm trạng tốt hơn một chút, cả cái thành phố Thiên Vân, nhà họ Thiên mới là nhà có địa vị cao nhất. Cô muốn tìm chồng, đều có thể nhồi đầy con sông vây quanh thành phố, sao có thể có người mà cô không xứng với cơ chứ.
"Ông nội, ông làm học trò của anh ấy
không?" Thiên Linh Nhi cười nói.
Vẻ mặt Thiên Vương Thịnh cứng ngắc, không ngờ Hàn Tam Thiên lại nói chuyện này cho Thiên Linh Nhi, đây không phải là cố ý muốn khiến ông mất mặt à?
"Ông nội, chính ông từ nhỏ đã dạy con, làm người không thể nuốt lời đó." Thiên Linh Nhi nói.
Thiên Vương Thịnh cắn răng, sau đó gật đầu.
"Làm."
Trong miệng Thiên Linh Nhi truyền ra tiếng cười như chuông bạc, ông nội bài thầy, đây là tin tức lớn ở thành phố Thiên Vân đó.
"Nhóc con, con phải giữ bí mật cho ông nội, nếu không, cái khuôn mặt già nua của ông còn đặt đâu cho được nữa." Thiên Xương Thịnh nhắc nhở nói.
"Vâng, nhưng ông cũng phải giúp con tạo nhiều cơ hội gặp mặt với Hàn Tam Thiên, không thì một cô gái như con, cũng chẳng thể cứ mãi chủ động hẹn anh ấy đúng không." Thiên Linh Nhi nói.
"Nói rồi đó."
Già trẻ cấu kết với nhau làm việc xấu, đạt thành hiệp nghị, còn cố ý ngoéo ngón tay.
Sau khi Hàn Tam Thiên rời khỏi khách sạn, Tô Hải Siêu nổi giận đùng đùng lao
tới.
Bữa tiệc đã sớm kết thúc, khách khứa đều rời đi, Tô Hải Siêu cố ý chờ anh đây.
"Hàn Tam Thiên, con mẹ nó mày hại tạo mất mặt ở trong trường hợp này, hôm nay
tao sẽ không bỏ qua cho mày." Tô Hải Siêu nghiến răng nghiến lợi nói với Hàn Tam Thiên.
"Tao hại mày?" Hàn Tam Thiên khẽ cười, nói: "Đây là cá cược chính mày đề nghị, hình như chẳng liên quan gì đến tạo mà?"
"Nếu không phải Thiên Linh Nhi ra mặt, sao tao có thể quỳ xuống trước tên ăn hại nhà mày, mày đừng nghĩ rằng qua lại gần gũi với nhà họ Thiên là mày muốn làm gì thì làm. Loại người ăn hại như mày, chờ bọn họ lợi dụng xong, bất cứ lúc nào cũng đá văng mày ra được." Vừa nói, Tô Hải Siêu vừa vung nắm tay về phía Hàn Tam
Thiên.
Hàn Tam Thiên lạnh lùng cười: "Chỉ bằng mày mà đánh thắng được tạo sao?"
Tô Hải Siêu tức giận quá sức, cũng mặc kệ từng chịu thiệt hai lần trong tay Hàn Tam Thiên.
Nắm tay còn chưa vung đến trêи mặt Hàn Tam Thiên, Tô Hải Siêu đã đau đớn ôm lấy bụng, lùi lại suốt mấy bước rồi ngồi bệt xuống đất.
"Hàn Tam Thiên, sớm hay muộn có một ngày tao sẽ giẫm mày chà đạp dưới chân,
ông đây muốn mày chết!" Tô Hải Siêu căm giận quát.
Hàn Tam Thiên chẳng hề dao động cảm xúc, đe dọa của cái loại vô dụng như Tô Hải Siêu với anh mà nói giống như là gãi
ngứa.
"Có một ngày mày sẽ phát hiện, lời nói của mày ngu xuẩn đến cỡ nào, hi vọng khi đó, mày đừng sợ hãi quá." Hàn Tam Thiên cười nói.
Nhìn bóng lưng Hàn Tam Thiên rời đi, Tô Hải Siêu giận nghiến chặt răng. Cho tới nay hình tượng của Hàn Tam Thiên ở
trong mắt anh ta đều là kẻ yếu đuối, hơn nữa thanh danh của Hàn Tam Thiên trong thành phố Thiên Vân cũng là anh ta tuyên truyền ra, người như thế, dựa vào tư cách gì mà giẫm lên đầu anh ta.
"Tao tuyệt đối sẽ không để loại chuyện đó xảy ra, chờ tao ngồi lên vị trí chủ tịch nhà họ Tô, tao muốn mày và Tô Nghênh Hạ cút ra khỏi nhà họ Tô." Tô Hải Siêu cắn răng đứng lên, phủi sạch bụi bặm trêи người.
Bà nội, bà già mãi không chết nhà bà, rốt cuộc khi nào thì bà mới chịu vào quan tài!
Hàn Tam Thiên chưa về nhà mà gọi điện thoại cho Mặc Dương, biết ông ở hộp đêm Mordor, liền lái xe đến hộp đêm.
Lamborghini chạy trêи đường trong thành phố, gần như một trăm phần trăm thu hút mọi ánh mắt, nhưng ai có thể nghĩ đến, chủ nhân chiếc xe này lại là Hàn Tam Thiên tên ăn hại nổi tiếng ở thành phố Thiên Vân đâu?
Đỗ xe xong trước cửa hộp đêm Mordor, những cô gái quyến rũ đi ngang qua không tự chủ được đá lông nheo với Hàn Tam Thiên, Hàn Tam Thiên chẳng thèmngó tới họ, lập tức đi vào hộp đêm, làm tổn thương trái tim của rất nhiều hoa thơm cỏ lạ.