Để cho Tô Nghênh Hạ thâm nhập sâu vào quyền lợi của công ty, sau này muốn lấy đi không phải là một chuyện dễ dàng. Hơn nữa thời gian hoàn thành dự án phía tây thành phố ít cũng phải vài năm, vài năm này ở công ty Tô Nghênh Hạ rất dễ dàng tạo dựng uy tín cho riêng mình.
Nhưng vì muốn duy trì sự hợp tác, bà không thể không làm như vậy.
Bởi vì chỉ có hợp tác mới có thể khiến cho nhà họ Tô tiếp tục tồn tại!
Nếu như cho bà cụ một cơ hội lựa chọn, hôm nay bà tuyệt đối sẽ không đến gặp Chung Lương, nhưng bây giờ đã muộn rồi.
"Tôi nói cũng vô dụng, chỉ có tổng giám đốc của tôi mới có thể quyết định."
Ngay sau đó Chung Lương rời khỏi văn phòng.
Tô Hải Siêu sợ hãi nói với bà cụ:
"Bà nội, chúng ta phải làm gì bây giờ, nếu như không hợp tác nữa, chẳng phải là nhà họ Tô sẽ xong đời sao?”
Bà cụ trong mắt nhìn Tô Hải Siêu. Nếu như không phải vì Tô Hải Siêu không có tiền đồ thì mọi việc cũng đã không đi đến nước này.
Loading... Chung Lương điều tra Tô Hải Siêu, đúng là bởi vì Tô Hải Siêu vô dụng cho nên anh ta mới không chịu đối người phụ trách.
"Nếu như sau này cháu không học được gì thì đừng mơ mà trở thành chủ tịch."
Bà cụ lạnh lùng nói.
Hít một hơi thật sâu, bà cụ cũng không xác định được tổng giám đốc của bất động sản Nhược Thủy sẽ làm như thế nào. Mà bây giờ, người duy nhất có thể thay đổi được chuyện này chỉ có Tô Nghênh Hạ mà thôi, có lẽ cô ra mặt sẽ có cơ hội xoay chuyển tình thế.
Lúc này bà cụ cũng không bảo Tô Hải Siêu gọi điện thoại cho Tô Nghênh Hạ, mà
tự mình tìm số Tô Nghênh Hạ rồi gọi.
Tầng cao nhất bất động sản Nhược Thủy.
Hàn Tam Thiên đứng ở cửa sổ sát sàn nhìn khung cảnh thành phố Thiên Vân, cảm thán nói:
"Đối với rất nhiều người, có thể đứng ở vị trí này chắc là rất thỏa mãn rồi nhỉ?"
Chung Lương đang đứng phía sau cũng không dám tùy ý trả lời Từ lúc Hàn Tam Thiên mười hai tuổi đã ẩn núp cho đến bây giờ, anh có rất nhiều mục tiêu mà người ngoài không thể nào tưởng tượng
được, nhưng Chung Lương biết, dã tâm của anh chắc chắn không chỉ dừng lại ở nhà họ Hàn.
"Phản ứng của bọn họ như thế nào?"
Hàn Tam Thiên hỏi.
"Bà cụ quyết định sẽ trao quyền lợi cho Tô Nghênh Hạ, Tô Hải Siêu còn quỳ xuống cầu xin tha thứ."
Chung Lương nói.
"Thế mà bà cụ cũng không quỳ xuống, hơi
tiếc."
Hàn Tam Thiên cười cười, nói:
"Lần này giày vò bọn họ một thời gian đi, để cho bọn họ biết tầm quan trọng của Tô Nghênh Hạ.”
"Vâng, cậu chủ."
Ở trong công ty Tô Nghênh Hạ nhận được điện thoại của bà cụ đang gọi đến, sau khi nghe nói bọn họ đi đến bất động sản Nhược Thủy và thái độ của Chung Lương, cô tức giận đến nóng lên.
Bây giờ việc hợp tác đang tiến hành thuận lợi, bọn họ lại làm ra phiền toán lớn như vậy. Mặc dù tổng giám đốc của bất động sản Nhược Thủy là bạn học của Hàn Tam Thiên, cô cũng không thể đi cọ mặt lên người ta được.
"Nghênh Hạ, lần này chỉ có cháu mới cứu được nhà họ Tô, cháu nhanh nghĩ cách đi, chỉ cần có thể xoay chuyển được việc này, sau này cháu ở công ty sẽ có quyền quyết định lớn nhất, không cần phải xin phép bất kỳ ai."
Bà cụ nói.
"Bà nội, thái độ của anh Chung bà cũng đã tận mắt nhìn thấy rồi, chắc sẽ cảm nhận được thật hơn cháu, chuyện lần này, cháu cũng không bảo đảm mình có thể làm được hay không."
Tô Nghênh Hạ nói.
"Cháu cứ nghĩ cách đi, nhà họ Tô sống hay chết, tất cả quyết định ở trêи người cháu, cháu phải cố gắng hết sức đấy."
Bà cụ nói.
"Cháu biết rồi."
Sau khi Tô Nghênh Hạ tắt điện thoại, thở dài một hơi thật mạnh.
Loại chuyện như tình người thật sự rất huyền diệu, dùng một lần lại ít đi một lần.
Cho dù có quan hệ giữa Hàn Tam Thiên và tổng giám đốc của công ty Nhược Thủy, thì cũng có lúc sẽ dùng hết. Tô Nghênh Hạ không biết mình phải làm gì mới đủ để có thể cứu vãn được chuyện
này.
Gọi điện thoại cho Chung Lương, kết quả Chung Lương trực tiếp tắt máy. Điều này khiến cho Tô Nghênh Hạ không biết phải làm như thế nào.
Gọi lại vài lần nữa, cũng là kết quả như vậy.
Buổi chiều cùng ngày, công ty nhà họ Tô lại mở một cuộc họp, bà cụ tự mình đến tham dự.
Lúc những người họ Tô khác biết được việc hợp tác có thể bị hủy bỏ, trong chốc lát mọi người đều sợ hãi, nhà họ Tô rất
coi trọng dự án ở phía tây thành phố, tất cả mọi người ở đây đều biết, không hợp tác nữa thì nhà họ Tô cũng xong đời luôn rồi!
"Mẹ, sao trước đó mẹ không bàn bạc với chúng con một chút nào vậy, lần trước thái độ của Chung Lương cũng đã rất rõ ràng rồi, đây không phải là không có việc gì rồi tự gây sự sao?"
"Đúng vậy bà nội. Chuyện hợp tác quan trọng như vậy, Tô Nghênh Hạ cũng làm tốt lắm rồi, bà còn để cho Tô Hải Siêu cắm một chân vào là ý gì vậy."
"Nếu như lần này không hợp tác được, tất cả mọi người chúng ta đều sẽ bị liên lụy, Tô Hải Siêu có thể gánh vác trách nhiệm này không?"
Một đám người thân thích bắt đầu lên án Tô Hải Siêu.
Tô Hải Siêu và Tô Quốc Lâm cũng không dám nói lời nào, bởi vì bọn họ biết rõ hậu quả nghiêm trọng của việc này.