Thời Sênh ôm máy tính rời khỏi phòng.
Giờ cô có thể đi lại tự do trong cả biệt thự rồi, nhưng vẫn không thể tùy ý ra khỏi biệt thự được.
Cô đi xuống nhà, Dư Quý đang ngồi trên sofa phòng khách, một chân đặt thẳng trên sofa, một chân khác hơi gập lại, máy tính đặt trên bụng, cả người đầy vẻ lười nhác và ưu nhã.
“Dư Quý.” Thời Sênh lao vào ngực anh.
Dư Quý giơ máy tính lên cao mới không khiến cô bị đụng phải.
“Hấp tấp bộp chộp, cẩn thận một chút.” Dư Quý dịu dàng nhắc rồi đặt máy tính sang bên cạnh.
Thời Sênh chui vào trong lòng hắn.
Dư Quý ôm lấy cô, nhìn cô và Hoa Phi Hoa nói chuyện.
[Đội] Hoa Phi Hoa: Dư Quý, sao cậu không nói gì hả?
Dư Quý liền đánh chữ trên máy Thời Sênh.
[Đội] Ông Nội Bây: Tôi có thể đọc được.
[Đội] Hoa Phi Hoa:…
Di động trong tầm tay Dư Quý hơi rung lên, bên trên hiển thị Tam hoàng tử nhắn tin tới.
—Dư tổng à, ngài tiết chế một chút đi, người ta còn là trẻ con, bé thế mà ngài cũng xuống tay được, cầm thú quá đi mất.
Khóe miệng Dư Quý hơi nhếch lên, trong đáy mắt có điểm vui vẻ, một tay bấm chữ, chữ liên tục nhảy lên màn hình, sau đó bấm gửi.
—Tôi sẽ chờ cô ấy lớn.
Dư Quý đặt điện thoại xuống, cúi đầu nhìn cô bé trong lòng đang chơi game.
Một sinh mệnh đầy sức sống như thế được hắn ôm vào lòng, dường như căn nhà đầy khí chết chóc này cũng có hơi thở của người sống hơn.
Rất thích cảm giác này, không còn lạnh lùng và bóng tối vô biên vô tận nữa.
Thời Sênh và Hoa Phi Hoa đi tới lối vào phó bản, từ xa đã nhìn thấy toàn người là người.
Hoa Phi Hoa ỷ vào danh khí trang phục của mình nên chen lấn xông lên.
[Lân cận] Dạ Ảnh: Các ngươi cứ nghĩ lại đi, muốn vào phó bản, trừ phi bước qua xác bọn ta trước.
Người nói lời này là bang chủ của một bang phái, đại diện nhóm bang chủ kết minh với Thanh Minh Nguyệt Hoa đứng ra nói chuyện.
Ý của hắn đại khái là, các ngươi đừng hòng nghĩ tới chuyện vào phó bản này, bọn họ đã không được lợi thì đừng ai mong chiếm được chỗ tốt.
[Lân cận] Kẻ Cuồng Thăng Cấp: Các ngươi muốn vào phó bản cũng được, phải mang cả người của bọn ta vào, nếu không thì tất cả cứ đứng ở đây đi.
[Lân cận] Nhất Tiếu Khuynh Thành: Hôm nay ta đã biết tới cảnh giới cao nhất của vô liêm sỉ rồi.
[Lân cận] Lưu Huỳnh Phi Tiên: Luận về vô liêm sỉ thì Nhất Tiếu Khuynh Thành mày chính là tổ tông.
[Lân cận] Ông Nội Bây: Vậy sao không gọi tổ tông đi.
[Lân cận] Nhất Tiếu Khuynh Thành: Ha ha ha, Ông Nội à, cô đã tới rồi sao? Tôi biết thế nào cô cũng tới mà.
[Lân cận] Hoa Phi Hoa: Cô đã lên tới hàng Ông Nội rồi à?
[Lân cận] Ông Nội Bây: Tôi vốn dĩ chính là Ông Nội Bây mà.
[Lân cận] Hoa Phi Hoa: Nhóc con, chiếm tiện nghi của anh đây là không tốt đâu nhé!
[Lân cận] Dạ Ảnh: Người không liên quan thì đừng lắm lời.
Gió Tuyết Không Về, Cành Hoa Cố Ý, các ngươi mau chọn đi, để người của bọn ta cùng vào hoặc chúng ta cứ thi gan ở đây luôn.
[Lân cận] Hoa Phi Hoa: Ha, trâu bò thật.
[Lân cận] Mỗi Ngày Đều Lên Báo: Đại thần Hoa Phi Hoa mà ngươi cũng dám đắc tội à? Rất bội phục, lúc Đại thần người ta nổi danh thì không biết ngươi còn đang ở đâu đâu ấy.
[Lân cận] Thanh Minh Nguyệt Hoa: Ta biết Hoa Phi Hoa là Đại thần chuyển sever, nhưng acc này có phải của chính chủ hay không còn chưa biết, hơn nữa việc này cũng chẳng liên quan gì tới hắn, nếu có chỗ nào đắc tội thì xin bỏ quá cho.
Thanh Minh Nguyệt Hoa quả là khéo đưa đẩy.
Hắn không muốn đắc tội với Đại thần của sever khác, nhưng lại đưa ra nghi vấn không biết có phải chính chủ hay không.
Rốt cuộc, một cái tên không thể đặt trùng trong cùng một sever, nhưng ở sever khác lại có thể.
[Lân cận] Ông Nội Bây: Có ai đi đánh Chim Lửa không, tổ đội nào.
[Lân cận] Nhất Tiếu Khuynh Thành: Đi đi, bang chủ Gió Tuyết, bang chủ Cành Hoa, có đi đánh phó bản Chim Lửa không?
[Lân cận] Gió Tuyết Không Về: Đi đi, ai mở.
[Lân cận] Ông Nội Bây: Hoa Phi Hoa mở.
[Lân cận] Hoa Phi Hoa: Tại sao lại là ta? Ta tới xem diễn thôi, tại sao lại đi phó bản Chim Lửa chứ? Ta ghét đi phó bản kinh lên được!
Nói thì nói vậy nhưng Hoa Phi Hoa vẫn mời những người kia vào đội.
Nhất Tiếu Khuynh Thành mắt sắc nhìn thấy Dư Quý.
[Mật] Nhất Tiếu Khuynh Thành: Aizz, có câu này rất muốn hỏi cô từ lâu rồi, Đại thần Dư Quý này có quan hệ thế nào với cô vậy? Sao cứ luôn đi theo cô thế?
Cô ta đã thấy rất nhiều lần, nhất là vào buổi tối, cô ta còn nhìn thấy Dư Quý và cô ấy cùng nhau chạy loạn trên các bản đồ.
[Mật] Ông Nội Bây: Bạn trai tôi đấy.
[Mật] Nhất Tiếu Khuynh Thành:… [/từ chối thức ăn chó]
[Đội] Gió Tuyết Không Về: Ồ, Đại thần vệ sĩ của Ông Nội Bây cũng có ở đây à?
Hiển nhiên là Gió Tuyết Không Về cũng nhìn thấy Dư Quý.
Bọn họ đều quen hết những người trên bảng xếp hạng, duy chỉ có Dư Quý này đa số thời gian đều là thuê người cày.
Hắn không có bang phái nhưng lúc chính chủ online cũng đã từng PK với người ta, kỹ thuật không tệ, quả là Đại thần.
[Đội] Cành Hoa Cố Ý: Ông Nội, cô và vị Đại thần này có gian tình nhé! [/âm hiểm]
[Đội] Hoa Phi Hoa: Không phải là vào phó bản Chim Lửa à? Chuẩn bị chưa? Ta mở đây?
[Đội] Gió Tuyết Không Về: Chúng ta cứ thế đi luôn à?
[Đội] Ông Nội Bây: Bọn họ chắn đường ở đây, các ngươi cũng có vào được đâu.
Bọn họ quá đông, các ngươi chỉ có mấy người như thế này, nếu đánh sẽ thua thiệt, cứ để bọn họ chặn đi.
[Đội] Cành Hoa Cố Ý: Nếu bọn họ cứ luôn chặn ở đó thì sao?
[Đội] Ông Nội Bây: Nửa đêm đánh lén chứ sao, động não tí đi.
Đầu mọc trên cổ không phải là đồ trang sức của các ngươi đâu.
[Đội] Nhất Tiếu Khuynh Thành: Đúng thế, để bọn chúng chặn đi, lúc kẻ thù quá mạnh thì nên tránh đi, không cần phải như bọn mãng phu, chờ đêm đến chúng ta sẽ đánh lén.
Nhất Tiếu Khuynh Thành phụ họa Thời Sênh.
[Đội] Cành Hoa Cố Ý: Thế cũng hơi vô liêm sỉ rồi.
[Đội] Hoa Phi Hoa: Cũng không hẳn, cái này gọi là chiến thuật.
[Đội] Gió Tuyết Không Về:…
[Đội] Cành Hoa Cố Ý:…
Gió Tuyết Không Về và Cành Hoa Cố Ý sắp xếp những người vốn định vào phó bản xong liền cùng Thời Sênh đi đánh phó bản Chim Lửa.
Những người khác cho rằng bọn họ nói chơi, ai ngờ bọn họ đi thật, để một đám người đứng lại đây.
Điều kiện mở phó bản nằm trong tay người ta, người ta không vào, bọn họ chắn đường thì có ích gì đâu.
Cả thế giới đều cạn lời.
[Thế giới] Nhóm Vây Xem: Ta phát hiện, chỉ cần Ông Nội Bây lên sân khấu là kịch bản sẽ xoay ngược 180 độ luôn.
[Thế giới] Mỗi Ngày Đều Lên Báo: Người ta là người của ông chủ công ty game, phàm phu tục tử sao có thể so được chứ?
[Thế giới] Tiểu Yêu Tinh Chạy Đi Đâu: Ta phát hiện mấy ngày rồi Ông Nội Bây đều đi phó bản Chim Lửa kia, phó bản đó có gì đặc biệt không thế?
[Thế giới] Mỗi Ngày Đều Lên Báo: Phó bản Chim Lửa là phó bản cấp 40 – 50, có khả năng rớt trang bị cam và đá quý cực phẩm, ngoại trừ trang bị cam ra thì cũng chẳng có gì đặc biệt cả, rất nhiều người đều đã quét phó bản này.
[Thế giới[ Tiểu Yêu Tinh Chạy Đi Đâu: Vậy sao ngày nào cô ta cũng đi? Cấp bậc cô ta vẫn chẳng có gì thay đổi, chứng tỏ là không thăng cấp được.
Trên Thế giới không hiểu nổi tại sao ngày nào Thời Sênh cũng đánh phó bản Chim Lửa, ngay cả Hoa Phi Hoa đi cùng cô mấy lần cũng chẳng hiểu được.
[Đội] Hoa Phi Hoa: Nhóc con, sao nhóc lại chấp nhất với phó bản Chim Lửa thế hả?
Cô chẳng hề có hứng thú với các phó bản khác đã đi qua, trừ mỗi phó bản Chim Lửa này…
[Đội] Ông Nội Bây: Tôi chỉ cảm thấy ngứa mắt với con chim đó.
[Đội] Nhất Tiếu Khuynh Thành: Cái gì cơ?
[Đội] Gió Tuyết Không Về: BOSS cuối cùng chính là Chim Lửa, con chim đó… quả thực rất ngứa mắt, nhưng chỉ vì thế mà ngày nào cô cũng đánh phó bản này à?
Đây là kiểu suy nghĩ gì thế, bởi vì ngứa mắt BOSS nên ngày nào cũng đánh ư?
[Đội] Ông Nội Bây: Nếu không thì sao chứ? Chẳng lẽ vì không đánh được nó à.
[Đội]…
Đây mới là nguyên nhân chân chính đi!
Con mẹ nó, nếu cô mà không hack thì chẳng đánh nổi ai ấy chứ!
Danh Sách Chương: