Còn lại trong đỏi mắt Hà Tảm là sự mong chờ nhìn Giang Thần, mãi đến khi anh cúp điện thoại, mới không nhịn được mà hỏi: “Anh re, anh gọi điện cho ai vậy?”
Giang Thần cười bí ấn, nói: “Đi thôi, chúng ta đi xe tới khu trung tảm thương mại Thành Trung, chuyện anh giới thiệu việc làm cho em, nhưng em cũng đừng tiết lộ ra ngoài, đừng có nói toạc ra, đặc biệt không được nói lung tung ở trước mặt sở sở.”
“Dạ.”
Hà Tâm gật đầu lia lịa như gà mố thóc.
Giang Thần lái xe đến khu trung tâm thương mại Thành Trung.
Nơl đây nằm ở nội thành Giang Trung, trung tâm thương mại này mới được xây dựng.
Khu vực trung tâm là một tòa nhà hàng chục tầng.
Được bao quanh bởi con phố đi bộ, phố ấm thực, chợ thương mại, chợ đồ cố, là nơi tập hợp cho việc ăn ở đi lại.
ở vùng lân cận còn có một tòa biệt thự, cùng với tiểu khu nhà ở sa hoa.
Tất cả nơi này nổi lẽn, hợp thành một khu trung tâm thương mại thời đại mới.
Ngay giữ trung tâm thương mại.
Là một tòa cao ốc một trăm tám mươi tầng.
Tòa nhà này cũng là tòa nhà cao nhất trong trung tâm thương mại, được xưng là tòa nhà Thời Đại Khoa, mà trung tâm thương mại này, cũng được bên ngoài gọi là trung tâm tài chính Thời Đại Khoa.
Sau khi xuổng xe, Hà Tâm nhìn một tòa cao ốc đồ sộ, trên mặt mang theo hoảng hốt.
“Anh rế, nơi này chính là trung tâm Thời Đại Khoa hả, tương lai, nơi này sẽ trở thành nơi phồn hoa nhất cả nước, tương lai, nơi này sẽ hội tụ tất cả các xí nghiệp khống lồ của cả nước, anh rế,
hiện tại các công ty lớn đều không thế vào nữa, anh dẫn em đến thế này đế tìm công việc gì?”
Nói xong, cô ta thay đối sẳc mặt, hô lèn: “Chẳng, chẳng lẽ tập đoàn Thời Đại Khoa mới được thành lập, người lèo lái của trung tâm tài chính Thời Đại Khoa?”
Giang Thần cười khẽ, không nói nhiều.
Anh ảm thầm mua thành phổ mới này.
Nhưng, nhưng còn chưa đến.
Nhìn thấy tòa cao ốc cao một trăm tám mươi tầng ở giữa, nhìn thấy mấy chữ lớn nhấp nháy ánh sáng ở trên đỉnh của tòa cao ốc: Tòa nhà Thời Đại Khoa.
“Đi thôi.”
Anh dần Hà Tâm đi qua.
Bạch Tố nhận được điện thoại của Giang Thần, ngay lập tức ngừng cuộc họp lại, mang theo một vài giám đốc điều hành của tập đoàn Thời Đại Khoa đến lối vào dưới tầng, lẳng lặng chờ Giang Thần đến.
Bên ngoài tòa nhà Thời Đại Khoa.
Nơi đây tụ tập hơn hai mươi người.
Những người này, đều là tinh anh của xã hội, đều là những tinh anh thương mại tài giỏi do Bạch Tố mời từ nước ngoài về.
Bạch Tố nói với mọi người: “Đợi lát nữa, ông chủ chính thức của tập đoàn Thời Đại Khoa sẽ đến giám sát công việc, các người nhất định phải chú ý, không có gì thì đừng đụng vào chủ tịch.”
“Được.”
Mọi người nói.
Giờ phút này, bọn họ cũng đã rất mong chờ.
Mong chờ được thấy ông chủ thần bí có thể mua hết toàn bộ thành phố mới, thành lập tập đoàn Thời Đại Khoa.
Bỏ vốn nghìn tỷ, đây là cánh tay nào đây?
Thế giới, ai có thế quyết đoán giống như vậy?
Ai có thể xuất ra một sổ tiền lớn như thế?
Rất nhanh sẽ được nhìn thấy người đàn ông được đồn thối gần đây, bọn họ vừa mong đợi, lại vừa hồi hộp.
Không bao lâu sau, một nam một nữ đi tới.