Mục lục
Long Vương Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy nhiên, vẫn có một sổ người dân sinh sống tại đây, họ đều là nỏng dân địa phương.
Hôm nay là Tết Trung thu, mọi gia đình đều sum họp.
Trong buổi sáng, hàng vạn người đã xuất hiện tại khu vực này. Mà người nào cũng có vũ khí trong tay.
Điều này khiến những người dân gần đó bàng hoàng, những người này đều ở nhà không dám đi lại. Thậm chí có người hoảng sợ vì sợ có hỗn chiến nẽn đã sơ tán trước.
Hai bên đường, những người đàn ông mặc áo vest đen đứng ôm mã tấu, trỏng rất dữ tợn và gian ác.
Giang Thần và Tiểu Hắc đi đến.
Những người này đã nhận được lệnh tạm thời sẽ không ra tay.
Chắng bao lâu, Giang Thần đã xuất hiện ở nghĩa trang nhà họ Giang.
Gần nghĩa trang nhà họ Giang có rất nhiều người. Trên sườn đồi phía xa đã đào được một vài cái hổ, đặt một ít quan tài, đặt rất nhiều vòng hoa.
Bên ngoài nghĩa trang nhà họ Giang có một khoảng đất trống, nơi tụ họp của các tộc trưởng đương nhiệm của bốn gia tộc
lớn.
Tiêu Hác của nhà họ Tiêu.
Vương Mạnh của nhà họ Vương.
Châu Côn của nhà họ Châu.
Triệu Đông Lai của nhà họ Triệu.
Trên đường còn có Đoạn Vương Gia, Cửu Chỉ Thiên, cùng rất nhiều ông lớn ở thành phố Giang Trung.
Các ông lớn này đã đưa các đàn em của mình đến đế hổ trợ.
Tất cả lên đến hơn một vạn người.
Một ông cụ khoảng bảy mươi tuổi và một cô gái ngoài hai mươi tuối đang nằm trên mặt đất.
Ông cụ bị trói chân tay và bị ném trên mặt đất như một con chó chết.
Cô gái cũng vậy, hai tay bị trói sau lưng, chiếc váy trắng lấm tấm bùn, trông rất thảm hại.
Giang Thần và Tiếu Hắc bước đi dưới ánh nhìn của rất nhiều người.
Vương Mạnh của nhà họ Vương cười nói trước: “Ha ha, không ngờ lại dám đến.”
Châu Côn của nhà họ Châu chi vào mấy vạn người chung quanh: “Tàn dư của nhà họ Giang, các người có thấy thế trận này không? Các người đến đây tìm đường chết sao?”
Triệu Đông Lai của nhà họ Triệu đứng lên nói lớn: “Mười năm trước tôi đến biệt thự nhà họ Giang, trói người nhà họ Giang rồi phóng hỏa. Không ngờ sau khi chúng tôi rời đi, Đường Sở Sở phát hiện hỏa hoạn và cứu một người còn sót lại, nhưng… Thì sao, dù có mạnh mẽ đến đâu thì hôm nay anh cũng sẽ chết.”
Cộp cộp cộp.
Đôi giày da to lớn phát ra âm thanh khi chạm đất.
Giang Thẫn đến trước mặt mọi người rồi dừng lại.
Đoạn Vương Gia đạp lên người ông cụ một cái.
“A!”
Ông cụ đau đớn hét lên.
Đoạn Vương Gia liếc mắt, nhìn thấy Giang Thần đeo mặt nạ, ông ta lạnh lùng nói: “Không ngờ hồi đó còn có cá lọt lưới. Sau khi nhà họ Giang bị diệt, người này thật sự đã xây mộ ở đây rồi chôn cất cho nhà họ Giang.”
Giang Thần nhìn về phía ông cụ bị Đoạn Vương Gia giầm lên.
Anh đã nhìn thấy khuôn mặt của ồng cụ.
“Tân, quản gia Tân?”
Người anh run lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK