Giang Thần nhìn Đường Sở Sở.
Đường Sở Sở gật đầu: “Đúng là như vậy. Công ty cung cấp dược liệu cho Vĩnh Nhạc trước đây là một công ty nhỏ. Với sự hợp tác sâu rộng với Thiên Quân, em đã hủy hợp tác với một số công ty trước đó và lấy thuốc của Thiên Quân. Thiên Quân là tập đoàn lớn, thuốc của Thiên Quân chắc chắn không có vấn đề.”
Đường Mộng Oánh kỳ lạ nói: “Có vấn đề hay không chỉ có cô mới biết được, cung cấp dược liệu rất có lời, ai biết được cô có âm thầm ăn chặn tiền, rồi nhập một lô dược liệu giá rẻ hay không?”
“Đúng vậy.” Đường Lỗi nhìn Đường Thiên Long nói lớn: “ồng nội, ông phải điều tra kỹ lưỡng chuyện này. Vĩnh Nhạc trước đảy chưa từng xảy ra chuyện, hiện giờ Sở Sở là chủ tịch, chỉ mới mấy ngày đã xảy ra chuyện lớn như vậy, hơn nữa nghe nói Đường Tùng đã mua một chiếc xe hạng sang hơn hai trăm vạn. Còn chưa hết tháng lại không có chia hoa hồng, nhà bọn họ lấy đâu ra tiền để mua một chiếc xe hạng sang như vậy?”
Đường Mộng Oánh gật đầu nói: “Mới có mấy ngày đã lấy của công ty mấy trăm vạn, còn mua được xe hơn hai trăm vạn.”
Đường Tùng tức giận chửi bới: “Đừng có đố oan, tôi mua xe từ lâu rồi. Đây là tiền riêng của gia đình chúng tôi.”
Hà Diềm Mai cũng bất mãn mắng: “Hai người các người đừng có nói nhảm nữa, sở sở nhà chúng tôi không có làm những chuyện như vậy.”
Đường Thiên Long đưa mát liếc nhìn Đường Sở Sở một cái.
“Sở Sở, ngồi ở vị trí này, không thể tránh khỏi sẽ phạm phải sai lầm, nhưng cháu phải toàn tâm toàn ý đối với gia tộc. Nếu cháu dùng loại kém chất lượng nhưthế này, sẽ hủy hoại danh tiếng của Vĩnh Nhạc và sẽ gây ra rắc rối lớn.”
“Ông nội, cháu không có.” vẻ mặt Đường Sở Sở đầy oan ức.
Cô là người hết lòng vì gia tộc.
Vì công việc kinh doanh của gia đình, cô tiếp tục hợp tác với Thiên Quân và các tập đoàn dược phấm lớn khác.
Cô chưa bao giờ lấy một đồng nào của công ty, sao có thể ăn chặn tiền được.
“Giỏi cho Giang Thần cậu, giỏi cho Đường Sô Sở…” Đường Lỗi lại mắng: “Tôi hiếu rồi, chẳng những nhập dược liệu giá rẻ còn liên kết với người ngoài lừa tiền của gia tộc, hôm nay cấu kết với người ngoài lấy một ngàn vạn. Các người được chia ít nhất chín trăm vạn phải không?”
Đường Tùng máng: “Nói cái gì đấy?”
Đường Tùng hét lên: “Đường Lỗi, đừng có ngậm máu phun người. Có chứng cớ gì mà nói chúng tôi cấu kết với người ngoài?”
Đường Lồi nhìn Đường Thiên Long nói: “ông ơi, ông hãy điều tra kỹ lưỡng chuyện này. Nếu thật sự chuyện này do một nhà Sở Sở làm, cháu nghĩ nếu ông tiếp tục đế Sở Sớ giữ chức chủ tịch, gia tộc nhất định sẽ xảy ra chuyện.”
“Ông nội, cháu không có, cháu thật sự không có làm.” Hai mát Đường Sở Sở mờ mịt, nước mát lưng tròng.
Đường Thiên Long đang hút thuốc lá.
Chủ tịch ăn chặn cũng không có gì lạ.
Khi Đường Hải làm chủ tịch, cũng ăn không ít, nhưng ông ta vẫn nhắm một mắt mớ một mắt.
Miễn là có thể đưa gia tộc phát triển thì âm thầm lấy một chút cũng không có vấn đề gì.
Tuy nhiên, lần này Đường Sở Sở đã làm hơi quá đáng.
Ông ta hơi dừng tay lại nói: “Mọi chuyện như thế nào còn chưa điều tra rõ. Đường Hải, con đi kiểm tra vấn đề của thuốc, mau chóng cho bố một câu trả lời.”
“Vâng, thưa bố.” Đường Hải gật đầu.
Đường Thiên Long nhìn Đường Sở Sở.
“Sở Sở, mấy ngày nay ông có thê’ nhìn thấy thành tích của cháu. Việc cải cách tập đoàn, hợp tác với Thiên Quân và Trường Sinh, mớ rộng kinh doanh đều mang lại lợi nhuận cho gia đình. Nhưng chuyện thuốc giả lần này, ông hy vọng cháu không phải là người làm ra chuyện đó, nếu để ông điều tra ra
được có liên quan đến cháu, thì…’
Ồng ta hừ lạnh một tiếng, sau đó cầm lấy cây gậy, chống gậy rời đi.
Đường Thiên Long tức giận bỏ đi.
Trên mặt Đường Lỗi lộ ra vẻ mặt đâc thâng.
Một nhà Đường sở sở không ở lại bệnh viện mà trở về nhà. “Tức chết tôi rồi.”