Mục lục
Long Vương Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai mắt Giang Thần sáng lên.
Anh lập tức gọi điện thoại cho Tiêu Dao Vương.
Lúc này Tiêu Dao Vương đang giải quyết một số việc quan trọng trong quân khu, nhìn thấy cuộc gọi của Giang Thần, sắc mặt ông ta lập tức tối sầm lại rồi trả lời điện thoại.
Sắc mặt sa sầm hỏi: “Hắc Long, mới sáng sớm, cậu lại làm nữa?”
Trong điện thoại, truyền đến giọng cười của Giang Thần: “Tiêu Dao Vương, cũng không phải chuyện gì lớn, chỉ là có một chút chuyện nhỏ muốn làm phiền ỏng. Vợ của tỏi muốn ly hỏn với tôi, ông có thế dùng đặc quyền đế phong tỏa cục Dân chính lại không?”
“Hẳc Long, câu đừng có mà quá đáng.”
Tiêu Dao Vương giận dữ trừng mắt.
Phong tỏa Cục Dân chính?
Ông ta đường đường là Tiêu Dao Vương, chủ soái của Tây Cảnh, bây giờ lại là tống soái của quân khu năm tỉnh, bảo ỏng ta vì vợ chồng mâu thuẫn với nhau mà phong tỏa cục Dân
chính lại sao?
“Hắc Long, Giang Thần, chúng ta đừng gảy chuyện nữa, được không? Tôi không có rảnh rổi như cậu, tôi đang rất bận.”
Giang Thần cao giọng hét lên một tiếng: “Tiếu Hắc, đi đến Nam Hoang và điều động cho tôi một đại quân một trăm nghìn người đến đây. Tôi sẽ phong tỏa Cục Dân chính của Giang Trung lại.”
“Được.”
Khl Tiêu Dao Vương nghe thấy Giang Thần và Tiểu Hắc vừa hát vừa phụ họa, ồng ta tức giận nhấc điện thoại lên định đập bế.
Tuy nhiên, ông ta đã kìm chế lại.
“Giang Thần, coi như cậu giỏi, phong tỏa cục Dân chính đúng khống? Sau này cậu có thế đừng đến làm phiền tối vì những chuyện vụn vặt như vậy được không? Cậu có thế gọi điện thoại trực tiếp cho Hoắc Đông, bảo cậu ta giải quyết cho cậu.”
“Ý ông là chuyện lớn thì mới có thế kiếm ông đúng khỏng?”
Tiêu Dao Vương tức giận đến mức không nói ra được lời nào, trực tiếp cúp điện thoại.
Sau khi cúp điện thoại, ông ta lập tức ra lệnh: “Hoắc Đông, tìm một lý do để phong tỏa cục Dân chính lại cho tôi, tạm ngừng thực hiện thủ tục kết hôn và ly hôn.”
Hoắc Đông nhận lệnh, còn tưởng rằng mình đã nghe nhầm.
“Vương, phong, phong tỏa cái gì cơ?’
“Cục Dân chính.” Tiêu Dao Vương nói rõ từng câu từng chữ một.
“Ồ.”
Trong lòng mang theo sự nghỉ ngờ, Hoắc Đỏng quay người bước ra khỏi phòng làm việc của Tiêu Dao Vương.
Trong khi đó, tại phòng khám phàm nhân.
Sau khi thực hiện cuộc gọi đó, Giang Thần đã cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều. “Bây giờ ngay cả cục Dân chính cũng đã bị phong tỏa rồi, Đường Sở Sở, em xem xem cách em làm sao đế ly hôn với anh, Tiếu Hắc, vẩn là thủ đoạn của anh rất cao minh, tỏi không thế nào nghĩ ra một cách cao minh như vậy.”
Các cơ trên mặt Tiếu Hác co giật.
Đúng là rất cao minh, cách này của anh ta cũng chính là đã hết cách.
“Được rồi, đừng có ngấn ngơ ra đó nữa, còn không mau lái xe đưa tôi đến cục Dân chính đi.”
“Được thôi.”
Tiểu Hắc phản ứng lại.
Hai người cùng nhau ra ngoài, Tiểu Hắc chở Giang Thần đến cục Dân chính.
cống cục Dân chính.
Đường sở Sở đã đến nơi rồi.
Cỏ đang đứng ở cửa, chờ Giang Thần đến.
“Đó không phải là Đường Sở Sở sao?”
“Đúng vậy, chính là Đường sở sở của nhà họ Đường, người kế nhiệm chức chủ tịch của Đường Thị VTnh Nhạc. Hôm qua tôi có thấy tin tức này.”
“Tại sao cô ấy lại ở cửa cục Dân chính?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK