Mục lục
Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2107


Tất nhiên, việc quan trọng nhất bây giờ là việc khác.


Đường Hạo Tuấn nghĩ đến đây, hít sâu một hơi, tạm thời bình tĩnh lại, nói với người trong điện thoại: “Kiều Phàm, tôi có thể tin những lời anh nói là thật không?”


Kiều Phàm biết Đường Hạo Tuấn sẽ nghi ngờ lời nói của mình.


Dẫu sao thì chuyện này quá đột ngột, không thể nào không nghi ngờ được.


Nếu anh là Đường Hạo Tuấn, đột nhiên có người xông ra nói với mình rằng sẽ có người lấy vợ mình ra uy hiếp mình, anh chắc chắn phải tìm hiểu sự thật trước.


Bởi vì không ai biết được đây có phải là một trò bịp bợm dụ người cắn câu hay không.


Cho nên anh không tức giận trước những sự nghi ngờ của Đường Hạo Tuấn.


“Có thật hay không, anh tự đi điều tra sẽ biết, dù sao tôi cũng đã nói hết những gì nên nói rồi.” Kiều Phàm thản nhiên nói.


Đường Hạo Tuấn im lặng một lát, sau đó nói: “Tôi biết rồi, dù sao cũng cảm ơn anh đã nói với tôi chuyện này, nhưng tôi sẽ điều tra xem có phải thật hay không đã, thế nhé.”


Dứt lời, anh cúp máy, bỏ điện thoại xuống, rũ mắt không biết đang nghĩ gì.


Tống Vy vừa xem An An ở chỗ chị Trương, đang lên lầu thì thấy người đàn ông đang đứng ở hành lang, hơi cúi đầu, cả người toát ra khí lạnh.


“Ông xã, có chuyện gì vậy anh?” Tống Vy nhìn người đàn ông, lòng bỗng chùng xuống, cô bước tới nắm lấy tay người đàn ông, quan tâm hỏi: “Có phải đã xảy ra chuyện gì không?”


Hơi thở bị đè nén, có vẻ như anh đang vô cùng tức giận.


Chẳng lẽ vì tới đây với cô nên bỏ mặc tập đoàn Đường Thị khiến tập toàn xảy ra vấn đề gì sao?


Nếu thật sự là như vậy, cô sẽ cảm thấy rất áy náy.


Ánh mắt Đường Hạo Tuấn chợt lóe lên, rất nhanh liền phản ứng lại, tay trái nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, gạt đi lửa giận trong lòng, cười với cô: “Không có gì đâu.”


“Thật không có gì chứ?” Tống Vy nhìn anh, rõ ràng không tin lắm: “Nhưng em thấy vừa rồi anh có vẻ rất tức giận, ông xã à, nếu xảy ra chuyện gì thì anh đi giải quyết đi, đừng cố chấp nữa, lỡ như…”


Cô còn chưa kịp nói hết lời, Đường Hạo Tuấn đã đưa một ngón tay đè lên miệng cô: “Được rồi, thật sự không sao đâu mà, em đừng lo lắng, nếu có chuyện, anh nhất định sẽ giải quyết.”


Anh không định nói cho cô biết nội dung cuộc gọi với Kiều Phàm vừa rồi.


Nếu để cô biết Đường Hạo Minh có thể dùng cô để uy hiếp anh, cô nhất định sẽ cảm thấy tự trách vì sự tồn tại của mình, thậm chí có thể làm điều gì đó ngu ngốc.


Hơn nữa, cô sắp bước vào trận thi đấu cuối cùng, anh không muốn vì chuyện này mà ảnh hưởng đến tâm trạng của cô.


Nếu không rất có thể cô sẽ thua.


Đến khi đó, nói không chừng cô sẽ vì thế mà từ bỏ sự nghiệp của mình.


Bởi vì cô đã thua một lần, hại Trần Châu Ánh không giành chiến thắng trong cuộc thi quốc tế.


Nếu lần này lại thua vì những chuyện như thế này nữa, lại hại Trần Châu Ánh không thể giành được chiến thắng, cô sẽ cảm thấy tội lỗi suốt đời, cảm thấy tội lỗi đến mức từ bỏ sự nghiệp của mình.


Vì vậy, tuyệt đối không được nói cho cô biết.


Thấy Đường Hạo Tuấn rõ ràng có tâm sự nhưng lại không nói, Tống Vy thở dài một hơi: “Anh thế này càng khiến em lo lắng hơn.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK