Mục lục
Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô hào hứng tới đây, muốn nói chuyện hung thủ cho Đường Hạo Tuấn biết, tưởng rằng cứ như vậy, cô và anh có thể cùng bàn bạc xem làm thế nào để tìm ra hung thủ thật sự, hàn gắn quan hệ một chút.


Không ngờ mọi chuyện lại nực cười như thế. Cô tới đây, không gặp được anh, nhưng lại gặp Lâm Giai Nhi, mà Lâm Giai Nhi còn ra vẻ như chủ nhà.


Hơn nữa, từ khi lạnh nhạt với cô, Đường Hạo Tuấn lại bắt đầu trở nên thân thiết với Lâm Giai Nhi, cứ như hồi cô và anh chưa kết hôn.



Rốt cuộc anh đang nghĩ gì?


Tống Vy không biết, cũng không hiểu nổi, nhéo nhéo mũi, sau đó lái xe đi.


Cô vừa rời đi thì một chiếc xe Maybach màu đen lái tới từ phía sau.


Trình Hiệp nghi hoặc nhìn phía trước: “Tổng giám đốc, hình như tôi thấy xe của mợ chủ.”


Nghe vậy, người đàn ông đang nhắm mắt nghỉ ngơi phía sau mở mắt ra, nhưng cũng không thấy gì cả, ánh mắt không biết là thất vọng hay gì.




“Tám giờ sáng mai tới đón tôi.” Đường Hạo Tuấn ném xuống câu này, sau đó mở cửa xuống xe, đi vào tòa nhà.


Trở về chỗ ở, người mở cửa là Mạnh Ngọc.


Đường Hạo Tuấn nhớ tới lời Trình Hiệp nói, trầm giọng hỏi: “Tống Vy tới à?”


“Đâu có.” Mạnh Ngọc trả lời theo bản năng: “Sao cậu lại nghĩ cô ấy tới?”


Đường Hạo Tuấn không nói gì, lập tức đi vào trong phòng khách.


Lâm Giai Nhi nhìn thấy anh, vui mừng đứng dậy: “Hạo Tuấn, cậu về rồi.”


Đường Hạo Tuấn ừ một tiếng.


Lâm Giai Nhi rót nước cho anh, vô cùng nhiệt tình.


Mạnh Ngọc đứng phía sau thấy cảnh tượng như vậy, con ngươi sau gọng kính trở nên u ám.


Giai Nhi quả nhiên vẫn còn yêu Hạo Tuấn.


Mỗi lần ba người họ ở cùng nhau, cô ta hoàn toàn phớt lờ người bạn trai là anh ta.


Anh ta thậm chí còn đang nghi ngờ, rốt cuộc vì sao cô ta lại hẹn hò với anh ta.


Mạnh Ngọc rũ mắt đi tới, khuôn mặt đáng yêu một lần nữa nở nụ cười hì hì: “Đúng rồi Hạo Tuấn, cậu gọi chúng tôi tới đây làm gì vậy?”


Đường Hạo Tuấn day trán: “Tôi gọi hai người tới đây vì bữa tiệc mừng Giai Nhi hồi phục.”


“Tiệc mừng hồi phục, không phải nói ông Cố sắp xếp sao?” Mạnh Ngọc nghi hoặc.


Đường Hạo Tuấn gật đầu: “Mấy hôm trước đột nhiên ông Cố trúng gió, nhập viện rồi, không thể sắp xếp được.”


“Cái gì, cụ ngoại nằm viện sao?” Lâm Giai Nhi kinh ngạc đứng bật dậy.


Đường Hạo Tuấn nhíu mày: “Cậu không biết à?”


Ánh mắt Lâm Giai Nhi thoáng động, cười gượng: “Ông ấy không nói với tôi, có lẽ sợ tôi lo lắng, dù sao sức khỏe tôi cũng không tốt.”


Cũng phải.


Đường Hạo Tuấn không nghi ngờ, thu hồi ánh mắt: “Hiện giờ ông Cố không thể sắp xếp được, cậu là bạn trai Giai Nhi, cậu sắp xếp đi, tôi ở bên cạnh giúp đỡ.”


“Được.” Mạnh Ngọc gật đầu.


Lâm Giai Nhi không cam tâm, cúi gằm mặt xuống.


Cô ta thật sự không muốn Mạnh Ngọc sắp xếp, nhưng Hạo Tuấn cũng đã nói Mạnh Ngọc là bạn trai cô ta.


Nếu cô ta từ chối thì sẽ khiến Hạo Tuấn và Mạnh Ngọc nghĩ thế nào đây.


Mạnh Ngọc vẫn luôn để ý tới Lâm Giai Nhi, không thể không thấy sự bất mãn trong mắt Lâm Giai Nhi được, anh ta siết tay lại, không nói gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK