Mục lục
Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Suy nghĩ một hồi cũng không đoán ra được, cuối cùng Tống Vy chỉ đành cho rằng một núi không thể chứa nổi hai hổ.


Một người có thiên phú cao chắc hẳn sẽ có đôi chút đối địch với ai có tài năng giống như mình.



Xem ra về sau cô phải cẩn thận hơn với cô Tô này.


“Đương nhiên rồi, thư thách đấu cô Tô đã đưa cho tôi, sao tôi có thể thờ ơ được? Như vậy thì quá không lịch sự với cô Tô rồi?” Tống Vy nở nụ cười cười xã giao, chấp nhận lời khiêu khích của Tô Huyền.


Ban đầu Tô Huyền hơi sửng sốt, ngay sau đó liền bật cười, nói: “Nếu đã như vậy, vậy thì cô Tống, chúng ta phân cao thấp tại trận đấu quốc tế vậy.”


“Được.” Tống Vy gật đầu.


Ngay sau đó Tô Huyền liền thu tay lại, đi vào khách sạn trước cô một bước.




Tống Vy nhìn theo bóng lưng Tô Huyền, nụ cười trên mặt dần nhạt bớt, trở thành khuôn mặt không chút cảm xúc.


Không biết tại sao, cô cứ luôn cảm thấy Tô Huyền này hình như có hơi quen quen.


Trước khi nhìn thấy Tô Huyền, cô đã nghi ngờ Tô Huyền chính là Tống Huyền rồi, nhưng bây giờ xem ra không phải.


Tống Huyền không cao bằng Tô Huyền, hơn nữa thân hình, tính cách cũng không giống nhau, vì thế có lẽ Tô Huyền không phải Tống Huyền.


Vậy thì cảm giác quen thuộc này, rốt cuộc là đến từ đâu?


Tống Vy cụp mắt nghĩ một hồi, từ đầu tới cuối cô đều không nhớ ra rốt cuộc mình đã gặp Tô Huyền ở đâu, cuối cùng cô đành coi cảm giác quen thuộc này là do lúc trước tình cờ gặp gỡ ở nước ngoài nhưng cô không đặt trong lòng mà thôi.


Nhưng mà, nhất định phải đề phòng Tô Huyền này thật cẩn thận mới được.


Cô có thể nhận ra Tô Huyền có ác ý quái lạ đối với cô, cho dù là có thù hay chỉ đơn giản là ganh tỵ với cô, cô đều phải cẩn thận.


Bởi vì loại người thế này giống như một con rắn độc đang mai phục, không biết chắc lúc nào sẽ xông ra cắn cô một phát.


Nghĩ thế, hô hấp Tống Vy trở nên dồn dập, cô đè sự cảnh giác xuống tận đáy lòng, sau đó cũng đi vào khách sạn.


Phỏng vấn chính thức bắt đầu.


Tống Vy và Tô Huyền ngồi trên ghế sofa dài, người phỏng vấn ngồi ở đối diện.


Cuộc phỏng vấn lần này thật ra rất đơn giản, chủ yếu là hỏi lý giải của Tống Vy và Tô Huyền đối với thiết kế, và cả định hướng phát triển trong tương lai của hai người.


Câu trả lời của Tô Huyền và Tống Vy không khác nhau là mấy, đều là thành lập chuỗi thời trang riêng của mình, và dòng thời trang cao cấp.


Người phỏng vấn cười nói: “Xem ra hai người thật sự là đối thủ cạnh tranh của nhau. Trước đây tôi từng nghe nói hai người đều tham gia cuộc thi quốc tế, cô Tống đại diện cho nước ta, mà cô lại đại diện cho nước H.”


Đại diện nước H?


Nghe thấy lời này, Tống Vy hơi nhướng mày.


Trước đó cô còn cảm thấy khó hiểu, cô đã sớm có được danh sách tham gia trận đấu quốc tế, nhưng sao Tô Huyền lại có thể có tư cách tham gia được.


Không ngờ rằng, Tô Huyền lại là đại diện cho nước H để tham gia.


“Không còn cách nào, nếu tôi không chấp nhận lời mời của nước H thì có thể tôi đã không thể so tài với cô Tống rồi. T lúc ở nước ngoài tôi đã nghe nói tới danh tiếng của cô Tống, cũng biết cô ấy là học trò của đại sư Mercedes, cho nên vẫn luôn muốn so tài với cô Tống một lần, nhưng vẫn chưa có cơ hội.”


Tô Huyền nhìn về phía Tống Vy, nở nụ cười sâu xa: “Vậy nên lời mời của nước H lần này cũng coi như đã tác thành cho tôi.”


“Thì ra là thế.” Người phỏng vấn gật đầu, ngay sau đó liền nhìn về phía Tống Vy: “Cô Tống, đối với ý muốn so tài với cô của cô Tô, cô có lời gì muốn nói không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK