Mục lục
Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 908


Hạ Bảo Châu thở dài: “Đến lượt các nhà thiết kế tham gia lên phát biểu rồi. Ban tổ chức cuộc thi vừa mới tổ chức thêm một buổi tiệc là vì muốn các nhà thiết kế tìm hiểu lẫn nhau, cho nên mới bảo mọi người lên sân khấu phát biểu, giới thiệu về bản thân và đất nước mình. Những người khác đã lên rồi, cậu cũng mau lên đi.”


“Được.” Tống Vy đưa cái ly cho cô, bước vào sảnh tiệc.


Phần giới thiệu diễn ra rất thuận lợi.


Mặc dù một số nhà thiết kế xem thường Tống Vy đến từ phương Đông, nhưng sau khi nghe nói rằng cô là học trò của thầy Mercedes thì dù xem thường cũng không dám chất vấn cô.


Điều này khiến Tống Vy không khỏi thở phào nhẹ nhõm.


Phân biệt chủng tộc luôn là một vấn đề quốc tế rất quan trọng, bất kể ở trong giới nào.


Hồi đó, khi cô ra mắt giới thiết kế với tư cách là Mina thì đã bị các nhà thiết kế phương Tây bắt nạt, bởi vì họ coi thường các nhà thiết kế phương Đông, cho rằng người phương Đông hoàn toàn không hiểu về cái gọi là thời trang, nếu không thì tại sao sau cả trăm năm mà cũng chỉ có một nhà thiết kế hàng đầu là ông Mạc chứ.


Thậm chí còn chẳng có được mấy người mẫu phương Đông, vì vậy các nhà thiết kế phương Tây mới có thể liên tục chèn ép các nhà thiết kế phương Đông.


Ban đầu Tống Vy còn tưởng mình cũng sẽ bị bắt nạt trong cuộc thi này nên cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần đáp trả.


Không ngờ sau khi nói ra tên tuổi của thầy mình thì mọi nguy cơ lại đều được hóa giải.


Tống Vy buồn cười trở về biệt thự, chuẩn bị gọi điện thoại về nước.


Ở trong nước bây giờ đã gần tám giờ sáng, chắc Đường Hạo Tuấn đã dậy rồi chứ nhỉ?


Nghĩ thế, Tống Vy liền gọi điện thoại cho Đường Hạo Tuấn.


Đường Hạo Tuấn cứ như vẫn luôn đợi cô gọi, điện thoại vừa kết nối là anh đã bắt máy luôn: “A lô.”


“Hạo Tuấn, anh dậy rồi à?” Tống Vy ngồi xuống ghế sô pha hỏi chuyện anh.


Đường Hạo Tuấn hơi nâng cằm lên: “Dậy rồi, tiệc của em bên đó kết thúc rồi sao?”


Tống Vy cười gật đầu: “Kết thúc rồi.”


“Có mệt không?” Đường Hạo Tuấn cất giọng quan tâm hỏi thăm.


Tống Vy bóp vai: “Em mệt lắm, đứng gần một ngày rồi đấy.”


Đường Hạo Tuấn trầm mặc vài giây: “Vậy anh sẽ thu xếp thêm người làm để chăm sóc cho em, thế thì em sẽ không mệt như vậy.”


“Không cần, em đang nói giỡn với anh thôi.” Tống Vy dở khóc dở cười đáp lại.


Nhưng Đường Hạo Tuấn vẫn kiên quyết: “Nhưng em không chỉ có một mình, trong bụng em còn một đứa bé đấy, con không quấy em chứ?”


Nghe vậy Tống Vy liền cúi đầu sờ bụng, ánh mắt rất dịu dàng: “Không đâu, con rất ngoan.”


Chủ yếu là bây giờ phản ứng mang thai vẫn chưa thực sự bắt đầu, vì vậy tất nhiên cô cũng không cảm thấy có chỗ nào không thoải mái.


Nhưng sau một tuần nữa thì có lẽ sẽ đến lúc chịu dằn vặt.


Đường Hạo Tuấn không biết cô đang nghĩ gì, nhưng nghe thấy cô nói vậy thì cũng cảm thấy yên tâm hơn: “Vậy là tốt rồi.”


“Hai con dậy chưa?” Tống Vy cầm cốc nước trên bàn cà phê lên nhấp một ngụm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK