Côn Luân động thiên. Ngọc Hư Cung. Xa cách hơn hai trăm năm, sư đồ cuối cùng gặp lại. Trần Thanh Sơn quỳ hai đầu gối xuống đất, run giọng vái chào một bóng người :”Đệ tử bất tài bái kiến sư tôn!” Ánh mắt Vương Đạo Huyền có chút đỏ lên, dùng hai tay đỡ vị đại đồ đệ này của mình nâng dậy, nói ra :”Trở về là tốt rồi, trở về là tốt rồi.” Lúc hai tay Vương Đạo Huyền chạm vào thân thể đồ đệ mình, ánh mắt lão ngưng tụ, trầm giọng hỏi :”Tu vi của ngươi?” Trần Thanh Sơn cười
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.