Lý Ngọc tới Tử Vân Phong chưa được nửa tháng, nhưng đã trở nên thân quen với nhóm lão nhân ở đây. Hắn dùng sức một mình, cải biến bầu không khí trầm lắng âm u ở đây. Ở nơi đây trước kia, lúc nào cũng là một mảnh tĩnh mịch, nhưng bây giờ thì khác, mỗi lần hắn trở về đều có thể nghe được những tiếng bùm bùm của mạt chược, vang lên khắp nơi. Chơi mạt chược đã trở thành món giải trí mới của mấy ông lão nhàm chán lười di chuyển này, Lý Ngọc còn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.