Ngọc Châu Phong.
Khương Ly đang chăm chỉ tu hành trong một tòa đại điện, bỗng một bóng người vội vàng đi tới, biểu cảm trên mặt Hứa Khuynh Tâm vừa kinh ngạc, vừa mừng rỡ, cười tươi thông báo cho nàng :”Sư muội! Tông môn xảy ra đại sự, chắc chắn ngươi sẽ có hứng thú với tin tức này.”
Khương Ly cười hỏi :”Sư tỷ, có chuyện gì sao?”
Hứa Khuynh Tâm vẫn đang mang vẻ mặt khó tin, nói nhanh :”Vừa lúc nãy, cuộc thi đấu của Đan đạo học đồ được tổ chức hàng năm đã tìm ra được thủ lĩnh cùng top mười của năm nay, ngươi đoán xem người đoạt giải nhất của năm nay là ai? Haha, ngươi chắc chắn không thể tưởng tượng được…”
Khương Ly lắc đầu, thành thật đáp :”Sư tỷ cũng biết là ta vừa mới nhập môn không bao lâu, cũng chẳng quen biết mấy người…”
Hứa Khuynh Tâm không chờ đợi được nữa :”Lý Ngọc, là Lý Ngọc, hắn mới học luyện đan có mấy tháng mà đã đạt dược giải nhất, ngay cả đệ tử của hai vị luyện đan sư tứ phẩm cũng không bằng hắn…”
Nghe nói đến chuyện của Lý Ngọc, Khương Ly lập tức hứng thú, vội hỏi :” Đan đạo thi đấu là cái gì vậy sư tỷ? Lý Ngọc xảy ra chuyện gì? Sư tỷ mau nói cho ta biết với…”
Một lúc sau, nhìn vẻ mặt cười ngây ngô của Khương Ly, Hứa Khuynh Tâm lắc đầu, cũng chịu con bé này, nghe tin Lý Ngọc được giải nhất mà vui hơn cả mình được giải luôn.
Nàng cảm thán :”Xem ra lúc trước đề nghị Lý sư đệ học luyện đan, thật đúng là một quyết định sáng suốt.”
Sau đó nàng lại thở dài, có chút tiếc nuối nói :”chỉ tiếc là thiên phú tu hành của Lý sư đệ cúa bình thường, còn là ngũ mạch đồng tu, thành tựu tương lai cuối cùng sẽ có hạn. Nếu không thì mấy vị luyện đan sư cao cấp của tông môn đã sớm tranh đoạt nhau để đưa hắn về làm đệ tử rồi.”
Thi đấu đan đạo học đồ hàng năm, chính là thời điểm tranh đoạt đệ tử kịch liệt nhất của nhóm luyện đan sư cấp cao.
Những vị thủ lĩnh thi đấu hàng năm đều là đối tượng bị tranh đoạt nhiều nhất. Chỉ có Lý Ngọc là ngoại lệ.
Luyện Đan Sư tam phẩm chướng mắt với thiên phú của hắn, còn luyện đan sư nhị phẩm làm sư tôn của hắn thì hơi miễn cưỡng, thế là tạo thành tình huống khá lúng túng không người hỏi thăm này.
Khương Ly hừ nhẹ một tiếng :”Đó là do họ không có mắt nhìn xa!”
Hứa Khuynh Tâm nói :”Thực ra cũng không thể trách bọn họ được, Lý sư đệ tu hành Linh Mạch nhiều như vậy, Luyện Khí kỳ còn đỡ, chứ đến Trúc Cơ Kỳ thì rất khó tăng trưởng tu vi, hắn tu hành năm cái linh mạch, đồng nghĩa với buông tha tiên đạo, lựa chọn đan đạo…”
Khương Ly suy nghĩ một chút rồi nói ra :”Ta cũng muốn học luyện đan, chờ ta trở thành Luyện Đan sư tam phẩm , tự ta luyện đan cho hắn ăn.”
Hứa Khuynh Tâm vừa bực mình vừa buồn cười, bảo nàng :”Sư muội, đáng lẽ ngươi phải là người hiểu rõ nhất, giữa ngươi và Lý sư đệ sẽ không thể nào…”
Khương Ly cúi đầu xuống, ánh mắt ảm đạm, một lúc sau nàng ngẩng đầu lên nhìn Hứa Khuynh Tâm, khuôn mặt đã trở nên tươi cười, nói :”Sư tỷ, ngài nghĩ đi đâu vậy chứ, ta và Lý Ngọc không phải loại quan hệ như ngươi nghĩ, hình mẫu mà Lý Ngọc ưa thích là kiểu như Chu sư tỷ cơ.”
Lần này thì đến lượt Hứa Khuynh Tâm hoang mang, ngơ ngác nhìn Khương Ly, hỏi :”Không phải quan hệ loại kia, thế sao ngươi lại đối với tên đó tốt như vậy?”
Khương Lý trả lời với vẻ rất đương nhiên :”Nếu như hắn là ta, hắn cũng sẽ làm như vậy, trước kia chúng ta đã hứa với nhau, dù nghèo khó hay phú quý cũng chớ quên nhau…”
Hứa Khuynh Tâm suy nghĩ thật lâu nhưng vẫn lắc đầu một cái.
Nàng lớn lên từ bé ở tông môn, luôn đi theo bên cạnh sư tôn tu hành, bên người không có bằng hữu thana thiết như vậy, cũng chưa từng hiểu được những mối quan hệ phức tạp khác ở nhân gian, mặc dù nàng lớn hơn Khương Ly ba tuổi, nhưng trên phương diện tình cảm thì còn xa mới bằng được trải nghiệm phong phú của Khương Ly.
Sư tôn của nàng cũng đã từng nói, Khương sư muội mặc dù tu hành muộn, nhưng đó cũng không phải là chuyện hoàn toàn xấu.
Có khi sư muội còn tấn cấp Nguyên Anh sớm hơn cả nàng lẫn Tần sư muội.
Khương Ly thở dài, tiếc nuối nói cùng Hứa Khuynh Tâm :”Sư tỷ, lần sau lại có chuyện như vậy thì ngươi nhớ cho ta biết sớm, ta sẽ ra đó đi xem…”
Hứa Khuynh Tâm thầm nghĩ, may mà nàng không chạy ra ngoài xem, chứ nếu như nàng nhìn thấy Lý Ngọc liếc mắt đưa tình với một nữ đệ tử xinh đẹp khác, trước mặt bao nhiêu người, không biết nàng sẽ cảm thấy thế nào.
Trong lòng nàng vẫn nghĩ, chắc chắn Khương sư muội có ưa thích cái tên Lý Ngọc kia đấy.
…
Lúc này ở Tử Tiêu Phong.
Chu Tử Tuyền ngạc nhiên hỏi Lý Ngọc :”Ngươi dẫn ta đến đây làm gì?”
Sau khi thi đấu kết thúc, nhận phần thưởng xong thì Lý Ngọc liền kéo nàng tới đây.
Lý Ngọc cười nói :”Ngươi giúp ta chuyện lớn như vậy, ta đương nhiên phải cảm tạ ngươi thật tốt rồi, đi theo ta nào, ta mời ngươi ăn cơm.”
Chu Tử Tuyền có chút ngại ngùng, loại chuyện tinh luyện linh dịch này, bất cứ đệ tử nào ở Bích Vân Phong và Đan Đỉnh Phong đều có thể làm tốt, nói nàng giúp đỡ hắn, chẳng bằng nói Lý Ngọc chiếu cố nàng thì đúng hơn, nhưng mà xét về quan hệ của hai người thì cũng không cần thiết phải khách khí như vậy, nàng gật đầu , cười đáp :”Vậy ngươi phải chuẩn bị tốt tinh thần, sẽ phải tốn kém một phen rồi…”
Rất nhanh, họ đi tới một chỗ kiến trúc xinh đẹp.
Đây là một tòa lầu nhỏ có bảy tầng, trên một tấm bảng được gắn trên đó viết ba chữ “Phiêu Hương Các”, nhìn tên cũng không khó đoán, nơi này chính là một tửu lâu.
Tuy Côn Luân động thiên là động phủ tiên gia, nhưng trong này cũng có một ít hơi thế tục.
Tác dụng của Ích cốc đan, chỉ làm cho đệ tử không có cảm giác đói bụng, nhưng không thể thỏa mãn được ham muốn ăn uống của con người, ở bên trong Phiêu Hương Các này, cung cấp đồ ăn bình thường, các loại linh tửu, Lý Ngọc đã sớm muốn đến đây, nhưng lại tiếc Linh Tệ…
Lần này thi đấu đoạt giải nhất, đã tới tay ba mươi viên Thông Mạch Đan, nhân tiện mang Chu sư tỷ tới đây thử nghiệm một lần.
Hai người chọn một phòng khách dành cho hai người ở trên lầu ba, một vị nữ đệ tử phục vụ tại đây, nhẹ nhàng hỏi :”Hai vị sư huynh, sư tỷ, xin mời lựa chọn món ăn.”
Lý Ngọc nhìn ngọc bài treo trên vách tường của nhã gian, gọi món :” Chim bồ câu hầm cách thủy, cá bạc kho, gà bọc lá sen,…, một ít linh quả, một bình quỳnh tương ngọc dịch.”
Lý Ngọc chọn sáu bảy món đồ ăn, chay mặn kết hợp, còn có cả linh quả, rượu, nước hoa quả.
Sau khi vị nữ đệ tử phục vụ ghi nhớ, mỉm cười nói :”Mời hai vị chờ một chút.”
Chu Tử Tuyền nhìn giá cả các món ăn được ghi trên ngọc bài, nhẩm tính một chút, khuôn mặt hơi đổi, giật giật tay áo Lý Ngọc, nói ra :”Lý Ngọc, hay là chúng ta đi đi, giá cả ở đây cũng quá đắt rồi…”
Vừa rồi Lý Ngọc gọi mấy món kia, cộng lại cũng khoảng chừng hơn ba tăm linh tệ, nầng ở Bích Vân Phong, nửa năm mới kiếm được chừng đó, chỉ là một bữa ăn mà tiêu hết số tiền cả nửa năm nàng mới kiếm được…
Khó trách nơi này vắng khách như vậy, đệ tử bình thường đều chẳng có mấy linh tệ, chỉ là một bữa cơm đã bằng tiền tiêu hàng tháng nửa năm góp lại.
Lý Ngọc đập nhẹ tay nàng, trấn an :”Ngươi cứ yên tâm ăn uống, ta có rất nhiều linh tệ, ngươi quên là Luyện Đan sư đều rất giàu có sao?”
Sau khi Thông Mạch Đan bị giới hạn mua, bây giờ Lý Ngọc cũng không có chỗ mà tiêu Linh tệ, thi thoảng tới đây thỏa mãn đam mê ăn uống, cũng là một việc tốt đối với tu hành.
Côn Luân động thiên là một tiểu thế giới tự hình thành, không có ngày đêm phân chia, ở chỗ ngày tu hành quá lâu thì người cũng nghẹn phát bệnh, ngẫu nhiên buông lỏng một chút, tu hành lâu như vậy vẫn không thể hưởng thụ được ngày nào.
Chu Tử Tuyền lắc đầu, khuyên hắn :”dù là có linh tệ thì cũng không nên lãng phí ở đây chứ, ngươi còn phải tích lũy để đổi lấy Thông Mạch đan đấy, linh mạch của ngươi nhiều như vậy, cần Thông Mạch Đan cũng nhiều….”
Lý Ngọc cười cười, nói ra :”được rồi, ta biết rõ ngươi là quản gia cần kiệm, nhưng hôm nay phá lệ nhé.”
…
Trong lúc Lý Ngọc và Chu Tử Tuyền ăn cơm ở Phiêu Hương Các, thì kết quả thi đấu cùng quá trình diễn ra cuộc thi đấu Đan đạo học đồ năm nay, đã giống như một cơn lốc nhỏ, cuốn khắp các phong.
Đan Đỉnh Phong là một mảnh vui mừng, Lý Ngọc dùng thân phận đệ tử mới, đoạtđược giải nhất cuộc thi, bọn họ cũng cùng vinh dự lây.
Trên một đỉnh núi, trong nơi ở của một vị trưởng lão Trúc Cơ kỳ, Trần Minh nghe được chuyện này, trên mặt biểu lộ vui mừng, cũng có chút hâm mộ, nhưng trong mắt hắn vẫn vô cùng kiên định, không hề bị chuyện này ảnh hưởng chút nào, hắn há miệng nuốt vào mấy hạt Bồi Nguyên Đan, làm việc nghĩa không chùn bước, đi tới một gian phòng.
Trên một tòa núi treo ngược, Lục Hành Chu dừng lại việc tu hành, lẩm bẩm nói :”Lý Ngọc ư, thiên phú đan đạo của hắn cao như vậy sao?”
Đối với việc vì hắn mà suýt nữa để cho tông môn bỏ qua một vị đan đạo thiên tài, hắn cũng chẳng có chút áy này nào, luyện đan, luyện khí, chế phù… gì đó, đều là bàng môn tà đạo, trước mặt trường sinh đại đạo, không đáng nhắc đến.
Cửu Hoa Phong.
Triệu Vô Lượng khoanh tay đứng trước một vị nam tử trung niên đang mặc áo choàng có thêu ấn ký bốn đạo đan văn, cúi đầu áy náy :”Thực xin lỗi sư phụ, ta lại để người thất vọng rồi!”
Nam trử trung niên chỉ cười cười, vỗ nhẹ bờ vai của hắn, an ủi :”Cảnh giới Thiên Nhân, cho dù sư tôn ta, mấy chục năm còn khó gặp một lần, người chỉ là thua bởi vận khí, không có việc gì!”
Triệu Vô Lượng suy nghĩ một chút rồi nói ra :”Ta tính toán đi thăng cấp luyện đan sư nhất phẩm.”
Nam tử trung niên cười :”Quyết định rồi?”
Triệu Vô Lượng cười khổ :”Năm năm rồi, năm nào cũng đều như vậy, có lẽ là ta không có duyên với thân phận thủ lĩnh đó.”
Hắn đã sớm luyện được đan dược nhất giai, chỉ là vì chấp niệm thủ lĩnh thi đấu học đồ, mà một mực kéo dài đến nay.
Lần này thi đấu, hắn vẫn đứng thứ hai, thật sự đã không còn lòng dạ nào mà đợi thêm năm nữa.
Nam tử trung niên gật đầu, nói ra :”Ngươi có thể nghĩ thông là tốt rồi. Đan dược nhất giai đối với ngươi không có độ khó nào, vi sư sẽ luyện chế cho ngươi vài viên Trúc Cơ Đan, ngươi mau chóng trúc Cơ, đến lúc đó bằng thực lực ba Linh Mạch của ngươi, trong vòng năm năm, hẳn là có thể thăng đến nhị phẩm.”
Thúy Vi Phong.
Một vị phu nhân quần áo hoa lệ, nhìn thiếu nữ tâm tình không tốt, đang mím môi kia, an ủi :”Ngươi mới tiến nhập đan dạo vài năm, lần đầu tiên tham gia thi đấu đã lấy được hạng ba, đã rất giỏi rồi.”
Thiếu nữ ngẩng đầu, hỏi :”Sư phụ, cảnh giới Thiên Nhân thật sự lợi hại như vậy sao?”
Vị phu nhân thở phào một cái, nói ra :”Đương nhiên lợi hại, lần trước vi sư tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân đã là ba mươi năm trước, cũng chính từ một lần trải nghiệm đó mới giúp ta trong mười năm tiến thăng lên tứ phẩm, tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân không phải chính ngươi đang luyện đan, mà là đan dược tự luyện chính mình.”
Thiếu nữ lẩm bẩm nói :”Thế nhưng tên Lý Ngọc kia, mấy tháng mà đã tiến nhập hai lần..”
Phu nhân cười nói :”Người có mệnh riêng, ngươi cũng không cần hâm mộ hắn, tuy hắn được đan đạo chiếu cố, nhưng không được tiên đạo rủ lòng thương, ngươi đuổi kịp hắn chỉ là vấn đề thời gian, vẫn là tăng lên tu vi nhanh một chút, sớm ngày trúc Cơ, luyện ra đan dược nhị phẩm lại nói…”
Thiếu nữ đảo mắt vài vòng, rồi nói :”Ta vẫn cảm thấy, hắn nhất định có bí quyết gì đó, có hể dễ dàng tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân, trước tiên ta sẽ thử tiếp cận hắn, cùng hắn trở thành bằng hữu, rồi xem có thể thăm dò được chút gì hay không…”