Sau khi Khương Ly rời khỏi Đan Đỉnh Phong cũng chưa có tin tức gì.
Mới một tháng, Lý Ngọc cũng kết thúc kỳ nghỉ của hắn.
Hàn trưởng lão lại để cho người đưa tới cho hắn một đống dược liệu, xem ra đã triệt để giao nhiệm vụ luyện chế đan dược cấp thấp mỗi tháng của lão cho hắn làm.
Lý Ngọc cũng không có nửa câu oán thán với điều này, hắn biết thiên phú tu hành của mình không thể nào so sánh được với đám thiên tài đỉnh cáp kia, thay vì lãng phí thời gian tự mình tu hành, không bằng tăng lên kỹ thuật luyện đan, kiếm thêm một chút linh tệ để đổi lấy Thông Mạch Đan, như vậy mới có thể sớm ngày Trúc Cơ.
Hai tháng này, Lý Ngọc luyện đan cho đám người khắp nơi, qua tay không biết bao nhiêu dược liệu, mở ra không biết bao nhiêu lô đan.
Quen tay hay việc, bây giờ hắn luyện chế những đan dược cấp thấp này đã tạo thành một loại bản năng.
Sau khi gom đủ ngũ hành linh mạch, Lý Ngọc luyện đan càng thêm thuận buồm xuôi gió, Hỏa Linh Mạch khống chế độ lửa, Mộc Linh mạch nắm chắc Dược tính, Thủy Linh mạch giúp hắn nhất niệm phân dịch thể thành đan, Kim linh mạch giúp hắn có thể cảm giác đến tình trạng của đan dịch trong lò đan vào bất kỳ thời điểm nào…
Lý Ngọc mở nắp lò, một cỗ mùi thơm lạ lùng xông vào mũi.
Mười khối đan dược vô cùng mượt mà đang nằm ở trong lò đan, trong đó có bốn viên có năm đạo đan văn, còn sáu viên còn lại đều giống nhau có bốn đạo đan văn, thậm chí không có viên nào có ba đạo đan văn.
Thành đan tỉ lệ mười thành, siêu phẩm đan dược tỉ lệ mười thành, cực phẩm đan dược tỉ lệ bốn thành.
Đây là do chính hắn từ mình luyện chế từ đầu đến cuối, cũng không hề “bật hack”.
Lý Ngọc có thể nói mà không có chút khoa trương nào rằng, trình độ luyện chế đan dược cấp thấp của hắn đã vượt qua tất cả luyện đan sư ở trong tông môn, cho dù là Luyện Đan Sư Nhị phẩm cũng không nhất định có trình độ như này.
Đương nhiên là giới hạn ở đan dược cấp thấp.
Lò đan thứ nhất, Lý Ngọc thử cực hạn luyện đan của mình có kết quả như vậy, từ lò thứ hai hắn cũng không còn nghiêm túc như thế nữa, thậm chí còn cố ý hạn chế phẩm cấp của đan dược bằng cách như làm đan hỏa hơi run một tí, lúc ngưng dịch đan cố tình phân không quá đều tay…
Dù vạy thì đan dược của hắn ra lò cũng đều có phẩm chất thượng phẩm.
Những thứ này là đủ để giao cho Hàn trưởng lão.
Lý Ngọc cũng vừa luyện xong một lô thuốc cuối cùng, trở lại trong tiểu viện không lâu thì bên ngoài bỗng truyền tới tiếng gõ cửa dồn dập, kèm theo đó là một giọng nữ tử quen thuộc :”Lý sư huynh! Lý sư huynh ngươi có ở đây không?”
Lý Ngọc nghe thấy giọng của nàng liền vui vẻ ra mặt, bước nhanh tới cửa, kéo ra, nhìn thấy một thiếu nữ đứng đó, bèn lên tiếng :”Từ sư muội, có phải lại tới một nhóm Thông Mạch Đan?”
Thiếu nữ nhẹ gật đầu, nói ra :”Mới vừa nhập kho một đám, đều là Thông Mạch Đan thượng phẩm, còn chưa có bắt đầu bán, ta vừa nhận được tin tức liền lập tức tới thông tin cho ngài, chúng ta mau qua đó đi.”
Lúc nói chuyện, nàng cũng âm thầm đánh giá Lý Ngọc mấy lần.
Thì ra vị sư huynh vừa đẹp trai, vừa hào phóng, nói chuyện lại còn hài hước mà nàng thường xuyên nhìn thấy , lại chính là thanh mai trúc mã của Khương sư tỷ.
Lý Ngọc cũng không biết tiểu cô nương này đang suy nghĩ gì trong lòng, hắn còn đang buồn phiền vì có rất nhiều Linh Phiếu mà không có chỗ tiêu, trong đầu hắn bây giờ chỉ có ba từ Thông Mạch Đan, nên chăm chú bay về hướng phường thị Tử Tiêu Phong.
Bởi vì lô hàng Thông Mạch Đan mới đến còn chưa kịp thả ra tin tức , nên đệ tử đến Đan Tâm các cũng không nhiều lắm, Từ sư muội ra hiệu cho Lý Ngọc một cái nháy mắt, nói ra :”Lý sư huynh, hôm nay ta nghỉ nên ngài qua quầy bên kia nhé, đều là chị em tốt của ta nên sẽ chiếu cố ngài thật tốt đấy…”
Lý Ngọc đi theo chỉ dẫn của Từ sư muội, hướng về một cái quầy hàng bước tới.
Trước quầy kia chỉ có một vị đệ tử đang chờ mua hàng.
Lý Ngọc đi qua, thấy vị đệ tử kia có chút quen mắt, bèn nhìn lại lần nữa, đây không phải Trần Minh thì là ai?
Chỉ là hai tháng không gặp hắn, nhưng Trần Minh hắn gặp lúc này cùng Trần Minh trong trí nhớ của hắn cũng có một điểm nho nhỏ khác biệt.
Trần Minh ngày trước, mặc dù không đẹp trai bằng Lý Ngọc, nhưng bộ dáng cũng coi như đoan chính, bằng khoog vị Trúc Cơ trưởng lão kia cũng sẽ không vừa ý hắn. Nhưng Trần Minh bây giờ, hốc mắt hãm sâu, sắc mặt tái nhợt, mái tóc ảm đạm khô héo, tựa như một bộ cơ thể bị đào rỗng tuếch vậy.
Tuy bề ngoài của hắn nhìn có hơi thảm một chút, nhưng pháp lực
ba động lại không yếu, đã có tu vi Luyện Khí tầng hai.
Trần Minh cũng không mặc trang phục của đệ tử.
Lực lượng Linh Hồn của Lý Ngọc rất cường đại, nên đối với tu vi của Trần Minh, hắn đều cảm nhận được rõ ràng.
Trước khi nhập môn, Trần Minh mới chỉ đả thông một cái huyệt vị, mà thiên phú của hắn cũng không tốt, có thể trong hai tháng ngắn ngủ đả thông tám cái huyệt vị, tăng lên Luyện Khí tầng hai, nhất định là đã phục dụng không ít Thông Mạch Đan.
Xem ra vị phụ nhân cồng kềnh kia cũng là người rất có uy tín, không phải muốn ăn không đấy.
Dường như Trần Minh lại đến mua đan dược, vị nữ đệ tử trẻ tuổi trong quầy áy náy nói :”Xin lỗi vị sư huynh này, tháng này lục vị Địa Hoàng Đan đã bán hết sạch, hay ngài chờ mấy hôm nữa lại đến?”
Đan dược muốn mua lại không mua được, Trần Minh có chút thất vọng, định qua Phi Lai Phong xem thử hàng vỉa hè xem có mua được hay không, nhưng lại sợ bị lừa mua phải đan rởm.
Thiên phú tu hành của hắn cũng không tốt, nếu có vị nào lại phát điên đem trộn lẫn bên trong đó một viên Tụ Khí Đan, thì đời này của hắn coi như bỏ.
Hắn cũng không dám mạo hiểm như vậy, đành thở dài, chỉ có thể đi về trước rồi quay lại sau vậy.
Lúc này bỗng có người vỗ vai hắn.
Trần Minh quay đầu lại, nhìn thấy đạo thân ảnh kia, vốn là ngẩn ra, sau đó vui mừng nói :”Lý Ngọc!”
Lý Ngọc ném cho Trần Minh một cái bình ngọc, nói ra :”Siêu phảm lục vị địa hoàng đan, một viên bằng ba viên bình thường…”
Trần Minh thò tay ra đỡ lấy bình ngọc, sau khi mở ra nhìn quả nhiên thấy được đúng là một bình đan dược siêu phẩm, vội vàng nói :”Bình đan dược này bao nhiêu linh tệ, ta…”
Lý Ngọc ngắt lời gã :”Đan dược cấp thấp mà thôi, tặng ngươi đấy, dùng hết thì qua Đan Đỉnh Phong tìm ta, ta giúp ngươi luyện chế.”
Có thể gặp được cố nhân ở Côn Luân, đối với Lý Ngọc mà nói, cũng là một chuyện khiến tâm tình vui vẻ, hắn nói với Trần Minh :”Đợi ta một chút, ta mua đan dược xong chúng ta trò chuyện một lát…”
Trần Minh gật đầu nhẹ, rời quầy đi ra xa một chút để chờ, Lý Ngọc bước đến quầy, đang định mở miengj thì sau lưng có một người đi tới, lớn tiếng nói với thiếu nữ trong quầy :”Cho ta mười viên Thông Mạch Đan…”
Thiếu nữ nhìn Lý Ngọc rồi quay sang người kia nói :”Xin lỗi ngài, là vị sư huynh này tới trước, xin ngày trước tiên hãy xếp hàng có được hay không?”
Nam tử trẻ tuổi mập mạp mặc mặc quần áo và đeo trang sức hoa lệ liếc Lý Ngọc một cái, sau đó ném cho hắn mấy miếng Linh Tệ và nói :”ta mua vị trí của ngươi, ra phía sau xếp hàng đi!”
Mấy miếng Linh tệ rơi trên mặt sàn được lát bằng đá xanh, vang lễn những tiếng thanh thúy.
Lý Ngọc cũng không có liếc qua mập mạp kia, trực tiếp nói với thiếu nữ trong quầy :”Ta muốn mua Thông Mạch Đan!”
Gặp đệ tử mới không biết điều như vậy, mập mạp có chút tức giận, nghĩ muốn phát tác, nhưng lại nhớ ra nơi này là Đan Tâm các, gây chuyện ở chỗ này hắn cũng không có quả ngon để ăn, đành phải hậm hực đứng phía sau Lý Ngọc, dùng ánh mắt hung dữ theo dõi hắn.
Thiếu nữ trong quầy mỉm cười hỏi Lý Ngọc :”Vậy ngài muốn mua mấy viên Thông Mạch Đan?”
Lý Ngọc suy nghx một chút rồi hỏi nàng :”nơi này các ngươi bây giờ có mấy viên?”
Thiếu nữ nói :”Hôm nay vừa nhập vào ba mươi viên, tất cả đều là thượng phẩm.”
Lý Ngọc đáp :”Ta muốn toàn bộ!”
“Dạ?”
Thiếu nữ hơi sững người, tưởng mình nghe nhầm.
Ba mươi viên Thông Mạch Đan thượng phẩm, giá cả cũng tròn ba vạn linh tệ đấy, nhiều vị trưởng lão Trúc Cơ còn chưa thể bỏ ra một lần một số tiền lớn đến như thế, chừng đó Linh tệ, bọn họ cũng phải tích lũy nhiều năm mới đủ.
Mập mạp phía sau tức quá hóa giận, nhịn không được nói :”hặc hặc, chết cười ta, ngươi còn giả bộ cái gì ở đây, còn muốn toàn bộ cơ, ngươi hôm nay có thể lấy ra ba vạn linh tệ, ta liền gọi ngươi là ông nội!”
Đùng!
Trên ngón trỏ của Lý Ngọc hơi lóe lên một cái, một xấp dày Linh phiếu bị hắn đập trên mặt quầy bạch ngọc.
Phía sau hắn, tiếng cười của mập mạp đã im bặt.
Lại là Không gian giới chỉ, hắn đã nhìn thấy qua ở chỗ lão tổ tông Kim Đan kỳ, con hàng mặc chế phục đệ tử mới này sao lại có một cái? Mà xấp linh phiếu dày cộp trên mặt bàn bạch ngọc kia chẳng khác nào nào những ánh sáng chói lòa, lóe mù mắt hắn.
Giờ phút này bên trong đại sảnh, vô số đạo ánh mắt cũng bị hấp dẫn bởi Lý Ngọc, mọi người đều đang nghị luận.
“vị này là ai vậy, đúng là đại tài khí thô, mua một lần ba mươi viên Thông Mạch Đan?”
“trọng điểm là ba mươi viên Thông Mạch Đan sao? Chẳng phải đó là không gian giới chỉ à, ba mươi vạn linh tệ cũng không mua được…”
“Chẳng lẽ là đệ tử hoặc đời sau của vj ttoor sư nào trong tông môn?”
“ta mới vừa nghe được, tên của hắn gọi là Lý Ngọc!”
“Lý Ngọc? Không phải là vị thanh mai trúc mã kia của Khương sư muội sao? Nghe nói Khương sư muội cho hắn rất nhiều đồ tốt.”
“Vậy thì cũng không kỳ quái…”
…
Bên trong quầy, thiếu nữ cuối cùng cũng hồi phục tinh thần, sau khi kiểm kê và nghiệm chứng Linh phiếu của Lý Ngọc thì đưa cho hắn tất cả Thông Mạch Đan trong quầy như hắn muốn, Lý Ngọc quét qua thần niệm rồi thu ba mươi viên thượng phẩm Thông Mạch Đan vào trong không gian giới chỉ.
Hắn quay người lại, nhìn mập mạp mặc trang phục hoa lệ kia.
Mập mạp lúc này sắc mặt đã trắng bệch, cũng không dám nhìn Lý Ngọc thêm một lần, quay người rời đi giữa sự chế giễu của mọi người xung quanh.
Trần Minh đứng một bên, hâm mộ nhìn không gian giới chỉ của Lý Ngọc, nói ra :”Khương Ly đối với ngươi thật tốt.”
Lý Ngọc nhìn hắn giải thích :”Không phải Khương Ly, đây là Tôn trưởng lão…”
Trần Minh cho hắn một ánh mắt thấu hiểu, nói ra :”Ngươi không cần phải giải thích, tất cả mọi người đều giống nhau, ta hiểu mà, ta hiểu…”
Lý Ngọc nhìn ánh mắt của gã, biết rõ gã đã nghĩ lệch rồi.
Cái gì mà mọi người đều giống nhau chứ, Trần Minh là dựa vào ăn cơm mềm, nhưng Lý Ngọc hắn….
Lý Ngọc cúi đầu nhìn không gian giới chỉ trên tay, nhớ tới những gốc Linh dược kia…
A, Lý Ngọc hắn cũng là một dạng.