Trong mấy ngày tiếp theo, quả nhiên mỗi ngày Trịnh sư muội đều đến đây, mỗi lần lại mang cho Lý Ngọc một ít tài liệu để luyện tập, có khi lại cùng hắn chia sẻ những tâm đắc luyện đan, sư phụ của nàng là một trong tám vị Luyện Đan Sư tứ phẩm của tông môn, nên có nhiều kiến giải độc đáo về luyện đan,để cho Lý Ngọc được lợi ích rất nhiều.
Vài ngày ngắn ngủi, xác xuất luyện chế thành công đan dược cấp một của Lý Ngọc tăng lên nhiều, không chỉ là mỗi lô có đủ mười viên, mà phẩm chất cũng đều trên thượng phẩm, ngẫu nhiên còn xuất hiện mấy viên siêu phẩm.
Tốc độ tiến bộ này cũng làm cho Trinh Khả Kỳ khiếp sợ trong lòng.
Nàng còn chưa từng thấy qua luyện đan sư nào tiến bộ nhanh như vậy, xem ra sư tôn nói không sai, tiến vào cảnh giới Thiên Nhân sẽ có chỗ tốt rất lớn với môt Luyện Đan Sư, điều này khiến nàng càng thêm khát vọng muốn tiến vào cảnh giới này hơn.
Danh tiếng của Trịnh Khả Kỳ ở trong phái Côn Luân, tuy không lớn bằng Tần Khả Nhân, Hứa Khuynh Tâm hay Khương Ly, nhưng cũng không nhỏ, vì dù sao nàng cũng là thiếu nữ thiên tài đan đạo nổi danh toàn tông trong mấy năm gần đây, sự xuất hiện thường xuyên ở Đan Đỉnh Phong của nàng, hơn nữa mỗi lần đều là ở chỗ Lý Ngọc hẳn một ngày, khiến đệ tử của Đan Đỉnh Phong hâm mộ hắn không thôi.
Trình độ đan đạo của Lý Ngọc tạm thời không bàn đến, nhưng riêng về bản lĩnh hấp dẫn mỹ nữ của hắn, thì bọn họ không phục không được.
Trong tiểu viện, Lý Ngọc kết thúc lần thứ hai luyện chế đan dược cấp một, lần này vận khí của hắn không tồi, một lò Hồi Khí Đan này, có bốn viên đạt tới siêu phẩm.
Trịnh Khả Kỳ không nhịn được cảm khái :”Lý sư huynh tiến bộ thật nhanh, một năm trước ta đã bắt đầu luyện chế đan dược cấp một, mà đến bây giờ cũng chưa có tỷ lệ siêu phẩm như sư huynh.”
Lý Ngọc cười cười, đáp lại nàng :”Ta chỉ gặp may mà thôi.”
Trịnh Khả Kỳ chớp chớp mắt, hỏi hắn :”Sư huynh nhiều lần tiến vào cảnh giới Thiên Nhân cũng là gặp may sao?”
Trải qua mấy ngày ở chung, Lý Ngọc cũng hiểu rõ, vị thiếu nữ thiên tài này tới tìm hắn mấy ngày liên tục như này, đơn giản chỉ là muốn hỏi thăm bí mật tiến vào cảnh giới Thiên Nhân, tiếc là bí mật này hắn cũng không rõ, mỗi lần hắn tiến nhập đều dựa vào bật hack đấy.
Nhìn ánh mắt mong chờ của Trịnh Khả Kỳ, Lý Ngọc cũng không biết nên làm thế nào cho đúng.
Nàng đã miễn phí cung cấp tài liệu cho hắn luyện tập luyện chế đan dược mấy ngày hôm nay, đan dược luyện chế ra cũng đều để lại cho hắn, quả thật coi như đã giúp cho hắn đại ân, nếu hắn còn không có biểu hiện gì thì chính hắn cũng cảm thấy không được.
Lý Ngọc suy nghĩ một chút rồi nói :”Thật ra cũng không hoàn toàn dựa vào may mắn, hai lần tiến vào cảnh giới Thiên Nhân đó, quả thật có điều không giống những lúc bình thường.”
Hai mắt của Trịnh Khả Kỳ lập tức sáng ngời, vội vàng hỏi :”Có chỗ nào không giống nhau vậy?”
Lý Ngọc vừa sắp xếp lại ngôn từ trong đầu vừa nói :”Ta phát hiện ra, mỗi khi ta đặc biệt nghiêm túc luyện đan, tuy rằng có thể đảm bảo tỷ lệ thành đan cũng như tỷ lệ siêu phẩm cao hơn, thì lại rất ít luyện chế ra đan dược cực phẩm, nhưng khi ta ôm một loại tâm tính thoải mái, tùy tiện luyện, ngược lại có khả năng tiến vào cảnh giới Thiên Nhân.”
Trịnh sư muội lộ ra biểu tình như suy nghĩ đến điều gì, lẩm bẩm nói :”Cho nên lúc trước khi ngươi luyện đan, mới cùng vị sư tỷ xinh đẹp kia tán tỉnh nhau, kỳ thực là đang thả lỏng tâm trạng…”
“...”
Sau này Lý Ngọc cũng biết được, ngày tỷ thí đó còn có cả livestream, hắn xấu hổ cười, nói ra :”cũng gần như thế, sư muội ngươi chắc cũng biết, tâm trạng ki luyện đan có ảnh hưởng rất lớn…”
Trịnh Khả Kỳ dường như đã ngộ được điều gì, đứng lên nói :”Ta hiểu rồi, cảm ơn Lý sư huynh đã chỉ điểm!”
Nàng nói xong liềni vội vàng rời đi ngay, thậm chí còn quên chào tạm biệt hắn.
Nhìn bóng lưng nàng rời đi, Lý ngọc rốt cục thở phào nhẹ nhõm, nếu như hắn cứ tiếp tục im lặng, Trịnh Khả Kỳ còn có thể dây dưa thêm với hắn nữa.
Lời vừa rồi của hắn đương nhiên không hẳn là nói lung tung, làm chuyện gì cũng đều cần có một loại tâm tình tốt, bất kể Luyện Đan, Luyện Khí hay chế Phù, đều như vậy.
Tiễn Trịnh Khả Kỳ đi xong, Lý Ngọc tính toán qua Phi Lai Phong mở quầy hàng, đem đan dược tích góp mấy hôm nay bán đi.
Linh tệ còn dư của hắn không còn nhiều lắm, cần phải kiếm Linh tệ để sang tháng sau còn đổi Thông Mạch Đan nữa.
Bởi vì vật liệu để luyện chế đan dược cấp một đều là linh thảo, linh dược, nên giá cả của nó cũng cao hơn rất nhiều so với đan dược cấp thấp. Một viên Hồi Khí Đan, cho dù là ở trong Côn Luân động thiên cũng đã bán với giá năm mươi linh tệ, đan dược công kích thì giá còn đắt hơn, phải trên một trăm linh tệ một viên.
Một bình đan dược tiêu chuẩn là mười viên, vậy tính ra thì một bình Hồi Khí Đan và Bảo Nguyên Đan là năm trăm linh tệ, nguyên liệu luyện chế thì là Trịnh sư muội cho, hắn chỉ bỏ thời gian và pháp lực để luyện chế, chẳng khác gì là mua bán không cần vốn,coi như lợi nhuận mỗi một bình đan dược bán ra là khoảng năm trăm linh tệ.
Mà mấy hôm nay hắn đã tích góp được hơn hai mươi bình, sớm đã thấp thỏm không yên.
Nhưng bây giờ hắn bán hàng lại không được thuận lợi quá.
Bởi từ lúc hắn bày sạp đến giờ, ngồi đợi thật lâu, cũng chưa có ai đến hỏi mua.
Rảnh rỗi nên hắn quan sát xung quanh, thấy mọi người bày sạp bán phù lục, pháp khí, quanh đó vẫn buôn bán bình thường, chỉ có những người bán đan dược là ế hàng, ngay cả hỏi giá cũng không có.
Hắn bỗng nhớ tới vụ án đan dược giả kia, những đệ tử cấp thấp mua phải Tụ Khí đan lần đó đều trở thành trò cười của cả tông môn, từ đó các đệ tử thà mất thêm tiền để mua trong phường thị của tông môn , cũng không dám mua đan dược không rõ nguồn gốc nữa.
Nghĩ thông điều này làm Lý Ngọc lần nữa hỏi thăm tổ tông mười tám đời của lão già thiếu đạo đức kia một lượt, một con chuột làm hỏng cả nồi cháo, toàn bộ nghành công nghiệp đều bị mình lão hủy hoại.
Không còn cách nào khác, Lý Ngọc đành bỏ mũ, cởi áo choàng và tháo khăn che mặt ra, dùng mặt thật để bán hàng luôn.
Dù sao những đan dược này có chín phần là thượng phẩm, còn một phần là siêu phẩm, hắn cũng chẳng cần phải che dấu thân phận làm gì.
Sau khi bỏ đồ ra, Lý Ngọc hét lớn :”Hồi Khí Đan, Bảo Nguyên Đan thượng phẩm,, bốn trăm linh tệ một bình, đi ngang qua đừng bỏ lỡ, Hồi Khí Đan, Bảo Nguyên Đan siêu phẩm, một bình năm trăm linh tệ là có thể mang đi…”
Vốn im lặng thì sẽ chẳng có ai chú ý, mà giờ hắn hét to như vậy, thoáng chốc đã hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Các đệ tử cấp thấp đi dạo ở chỗ này vốn không định mua đan dược, nhưng nghe tiếng hét to thì cũng theo bản năng nghiêng đầu ngó qua, phát hiện ra người vừa rao bán kia thật đẹp trai, cũng khá là quen mắt, nghĩ lại một chút thì đây chẳng phải là vị khôi thủ Lý Ngọc, mà hôm trước tán tỉnh vị nữ phụ trợ xinh đẹp trong lúc thi đấu kia sao?
Ngày hôm đó, khuôn mặt tuấn tú kia được chiến trên màn nước, mọi người đều đã thấy qua.
“Ồ, đó chẳng phải là Lý Ngọc sao?”
“Đúng là hắn rồi, tên này nhìn ngoài đời còn tuấn tú hơn so với trên màn nước…”
“hắn cũng bày sạp ở Phi Lai Phong sao?”
…
Phát hiện người vừa hét là Lý Ngọc, lâp tức có không ít người đã vây quanh hắn, đan dược người khác bán có thể không tin được, nhưng đây chính là người đoạt giải nhất của cuộc thi luyện đan, ngay cả Luyện Đan sư tam phẩm cũng phải thỉnh giáo hắn, đan dược mà hắn luyện chế, chắc chắn không có vấn đề gì.
Hơn nữa, tất cả mọi người đều biết thân phận của hắn, nếu quả thực đan dược có vấn đề gì thì tới cửa mà tìm hắn, hắn cũng không chạy thoát được.
Mà giá cả của đan dược lại phải chăng, mọi người ai mà không thích, chỉ là lo lắng bị lừa gạt nên mới phải bấm bụng thêm linh tệ đi mua chỗ cửa hàng tông môn cho an tâm, khuôn mặt này của Lý Ngọc cũng chẳng khác gì bảng hiệu chữ vàng, có gì mà lo lắng.
Một đệ tử đeo một thanh kiếm to trên lưng đi tới, cười nói :”Lý sư đệ, bán cho ta một bình Hồi Khí Đan!”
Một đệ tử trẻ tuổi khác, dáng người gầy gò, bước chân phù phiếm, nhưng lại khá đẹp trai, chạy tới hô :”Cho ta một bình Bảo Nguyên Đan, loại cực phẩm…”
“Ta cũng mua một bình Hồi Khí Đan.”
“Giữ lại cho ta một bình Bảo Nguyên Đan.”
…
Mọi người đến mua đan dược rất nhanh đã vây kín xung quanh Lý Ngọc hai ba vòng, trong lòng Lý Ngọc đã vui đến nở hoa, sớm biết dựa vào gương mặt này liền có thể thuận lợi bán hàng, hắn đã chẳng mặc áo choàng làm gì cho tốn thời gian.
Trong lúc Lý Ngọc đem một khoản Linh Tệ đút đầy túi, thì ở Thúy Vi Phong, sau khi đến Phiêu Hương Các ăn một bữa no nê trở về, thì Trịnh Khả Kỳ đang thoải mái ngâm mình trong bồn tắm nước nóng, có rắc thêm vài cánh hoa, sau khi tắm xong lại thay một bộ tiên y mà mình thích nhất vào, sau đó mới vui vẻ bắt đầu đi luyện đan.
Trước đây, mỗi khi nàng luyện chế đan dược quan trọng sẽ không tùy ý như vậy, mà phải ngồi thiền ít nhất nửa canh giờ, đem trạng thái của mình kéo lên đến tốt nhất.
Sau khi nghe Lý Ngọc chỉ điểm, nàng quyết định thay đổi.
Phải công nhận là, ăn một bữa cơm ngon, lại ngâm một lúc trong bồn tắm đầy cánh hoa, cả người đều là hương thơm, tâm tình của nàng đúng là tốt hơn nhiều, tinh thần cũng thả lỏng hơn so với tất cả những lần luyện đan trước
Nàng đi tới trước lò luyện đan, đem linh dịch rót vào trong theo trình tự, rồi dùng pháp lực thúc giục ra hỏa diễm, trong lòng không hề có tạp niệm gì khác, mà nhìn ngọt lửa đang nhảy nhót kia, tâm tư cũng hoàn toàn ko đặt hết vào luyện đan mà đang nghĩ đến những lời Lý Ngọc nói.
Trong lúc rơi vào suy nghĩ, ánh mắt của nàng cũng dần trở nên mờ mịt.
Mà hỏa diễm ở dưới lò đan lại càng thêm vững vàng, rất nhanh liền ổn định đến mức không nhìn thấy chút ba động nào.
Nửa canh giờ sau.
Thân thể mềm mại của Trịnh Khả Kỳ bỗng run lên, tỉnh lại từ trong thất thần, đầu tiên nàng cũng sửng sốt một chút, sau đó liền vội vàng mở lò đan ra.
Mười viên đan dược cực phẩm có năm đạo đan văn xinh đẹp đang nằm lẳng lặng trong đó.
Sau một chút ngạc nhiên ngắn ngủi, nàng bỗng trở nên vô cùng kích động, thanh âm run rẩy, gọi :”Sư tôn, sư tôn mau tới đây!”
Một khoảnh khắc sau đó, bóng dáng của một mỹ phụ trung niên đã xuất hiện bên cạnh nàng,
Bà nhìn mười viên đan dược hoàn mỹ không tì vết tựa như tác phẩm nghệ thuật kia trong lò đan, khó có thể tin, hỏi đồ đệ của mình:” Đây, đây là ngươi luyện chế?”
Trịnh Khả Kỳ nắm lấy ta sư tôn, kích động nói :”Ta, ta vừa tiến vào cảnh giới Thiên Nhân, thì ra là loại cảm giác này, Lý sư huynh nói không sai, hắn không lừa ta…”