Đan Đỉnh Phong. Trong tiểu viện của Lý Ngọc. Lý Ngọc rót một chén nước trà, mời khách :”Triệu sư huynh, mời uống trà!” Triệu Vô Lượng nâng chén trà lên, nhấp một ngụm nhỏ, rồi mỉm cười nói :”Thật nhiều năm rồi ta chưa uống lại loại trà của thế tục này so với linh trà của tông môn, cũng có một phong vị khác.” Lý Ngọc cũng cười, trả lời :”trong tông môn không có ngày đêm, cũng chẳng phân biệt nóng lạnh, bốn mùa cũng không nốt, lưu lại lâu ngày sẽ không tránh khỏi hoài niệm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.