Linh Hư Phong.
Có một tòa đại điện ở bên cạnh bình đài, nơi các thí sinh đang tham gia thi đấu.
Hơn mười bóng người đang đứng bên trong đó. Thân phận của bọn họ đa phần là luyện đan sư nhị phẩm, có hai người đứng đầu trong đó mặc trang phục có ấn ký lò đan, bên trên thêu ba cái hoa văn, thể hiện thân phận luyện đan sư tam phẩm, tu vi ít nhất là Kim Đan Kỳ.
Luyện Đan sư nhất phẩm là một đạo lạch trời, sau đó thì càng tấn cấp càng khó, mặc dù là Côn Luân với đan thuật có tiếng, nhưng toàn bộ môn phái cũng chỉ có hơn ba mươi vị Luyện Đan Sư tam phẩm, mỗi vị đều có địa vị hết sức cao thượng trong môn phái.
Một vị Luyện Đan Sư nhị phẩm đang xem t danh sách thí sinh, nói ra :”Lần tỷ thí này nhất định sẽ rất đặc sắc, nhiều cái tên ở trên này ta đã thật lâu không thấy thi đấu.”
Một vị khác bên cạnh cũng nói :”Trước đây có rất nhiều người cắm đầu vào luyện đan để kiếm linh tệ để đổi lấy Thông Mạch Đan đột phá cảnh giới, nhưng bây giờ mỗi vị đệ tử chỉ được mua ba viên mỗi tháng, nên bọn họ đều là vì ban thưởng nên mới tới đây đấy.”
Vị Luyện Đan sư nhị phẩm kia mỉm cười tiếp lời :”Bởi vậy mới nói, thi đấu sẽ rất đặc sắc…”
Vừa lúc ánh mắt hắn đảo qua một cái tên, hoài nghi liếc nhìn lại, lắc đầu nói :”Lý Ngoc,tu vi Luyện Khí tầng hai…, Luyện Khí tầng hai thì có thể luyện ra đan dược gì, ôi, sao bây giờ, thể loại gì cũng có thể tham gia thi đấu đan đạo vậy?”
Mọi người cứ như vậy thảo luận, nói đùa,… thời gian trôi đi, thi thoảng lại có một đệ tử chấp sự từ bên ngoài đi tới báo cáo tình huống bên ngoài.
Một tên đệ tử vội vàng đi tới, báo cáo :”Trịnh sư muội đã khai lò, nàng chỉ dùng một phần vật liệu, luyện chế được hai viên đan dược cực phẩm và tám viên đan dược siêu phẩm.”
Mọi người nghe vậy không khỏi sợ hãi thán phục.
Bọn họ đều là Luyện Đan sư nhị phẩm trở lên, nên luyện chế đan dược cấp thấp không có vấn đề gì, tùy tiện luyện cũng có thể luyện ra mười viên đan dược siêu phẩm, nhưng được như vậy vì họ đều có pháp lực thâm hậu chống đỡ, còn chỉ dùng tu vi Luyện Khí kỳ mà luyện chế ra đan dược cực phẩm thì thành tựu tương lai của nàng nhất định cao hơn bọn họ.
Có người biết được nội tình , nói ra :”Không hổ danhlà đệt ử thân truyền của sư tổ Đan Dương Tử, một lò có hai viên đan dược cực phẩm còn chưa phải cực hạn của nàng đâu, ta nghe nói lần nhiều nhất trong một lò của nàng còn xuất hiện năm viên cực phẩm cơ.”
“Thật hổ thẹn, ta luyện đan hai trăm năm còn chưa xuất hiện nổi lò nào có năm viên cực phẩm.”
“vậy vị trí số một của Vô Lượng sư điệt sẽ không bị đoạt mất đi chứ, nghe nói hắn bị đoạt mất ba bốn lần gì đó rồi, thật thảm…”
Theo thời gian dần trôi, lần lượt lại có đệ tử đến báo cáo.
“Sư huynh Triệu Vô Lượng, dùng một phần vật liệu, luyện chế được ba viên đan dược cực phẩm, bảy viên đan dược siêu phẩm.”
“Sư huynh Hà Tiến, một phần vật liệu tám viên siêu phẩm, hai viên thượng phẩm.”
“Sư huynh Lưu Nhân, một phần vật liệu, sáu viên siêu phẩm, bốn viên thượng phẩm.”
…
Trên sân luyện đan.
Đã qua hai khắc đồng hồ kể từ khi bắt đầu thi đấu, một khắc đồng hồ trước, thiếu nữ bên cạnh Lý Ngọc đã thành công ra lò đan dược, còn hắn lúc này mới điềm tĩnh rút pháp lực về, thu hỏa diễm lại rồi mở ra lò đan.
Chu Tử Tuyền một mực căng thẳng thần kinh, còn không dám nhìn vào trong đó, nhưng lại vội vàng hỏi Lý Ngọc:” kết quả thế nào rồi?”
Lý Ngọc nhìn lò đan, cười nói :”Năm viên siêu phẩm, năm viên thượng phẩm.”
Chu Tử tuyền cũng không hiểu rõ lắm về phẩm cấp đan dược, nên lại hỏi :”vậy có thể tấn cấp không?”
Lý Ngọc chưa kịp trả lời thi thiếu nữ ở bệ đá bên cạnh đã nói :”một phần vật liệu, tỉ lệ một nửa siêu phẩm, một nửa thượng phẩm, đương nhiên có thể tấn cấp , mà thứ tự ít nhất cũng phải xếp trước hai mươi.”
Chu Tử Tuyền nghe vậy liền thở phào nhẹ nhõm.
Thời điểm luyện đan, Lý Ngọc có chú ý những người bên cạnh.
Phần lớn trong số đó có thể xuất hiện một viên siêu phẩm, coi như đã là không tệ, hắn cũng khống chế bản thân, cố gắng không để cho mình quá nổi bật ở vòng thứ nhất, sẽ gây nên chú ý không cần thiết.
Cô gái kia nhìn qua Lý Ngọc, hỏi hắn :”Ngươi tên là gì? là đệ tử của vị sư thúc nào? Sao trước giờ ta chưa nghe nói qua ?”
Nam nhân trẻ tuổi bên cạnh này đã thành công làm nàng chú ý.
Còn trẻ tuổi như vậy, tỉ lệ thành đan cũng cao, vậy ở trong hàng đệ tử tại tông môn chắc chắn không vô danh.
Lý Ngọc đáp :”Ta là Lý Ngọc, không có sư phụ.”
Thiếu nữ dường như nhớ ra điều gì bất thốt lên :”Lý Ngọc, Vua cơm mềm?”
Trao đổi giữa hai người đến đây là kết thúc.
Hắn tự tay đưa đan dược vừa luyện chế tới cho đệ tử chấp sự cầm đi ghi chép thành tích của hắn xong, lại trở về nói chuyện phiếm với Chu Tử Tuyền.
Ba vòng tỉ thí được tiến hành trong một ngày, nên luyện xong sớm một chút là được nghỉ ngơi sớm một chút, còn thể tiết kiệm được tinh lực để ứng đối vòng sau.
Lúc nói chuyện cùng Chu Tử Tuyền, Lý Ngọc cũng biết nàng vừa mở được huyệt vị thứ hai.
Đây là một chuyện vui, vì sau khi nàng tiến nhập môn phái, một thời gian dài bận rộn ở linh điền, không có cả thời gian tu hành tử tế, vậy mà chỉ trong một thời gian ngắn này đã tự mình giải khai huyệt đạo thứ hai, nói rõ thiên phú của nàng cũng không tệ, tương đương như Lý Ngọc, cho dù lần trước không được tiến nhập Côn Luân, thì hai năm sau nhất định cũng sẽ được chọn.
Thấy Lý Ngọc và Chu Tử Tuyền trò chuyện vui vẻ khiến thiếu nữ rất ngạc nhiên.
Chẳng phải nói Lý Ngọc kia là thanh mai trúc mã của Khương sư tỷ hay sao? Sao lại mập mờ với một cô gái xinh đẹp khác rồi?
Nhưng rất nhanh, nàng đã nghĩ được rõ ràng, Khương sư tỷ là ai, còn Lý Ngọc hắn lại là ai? Một đệ tử bình thường như hắn làm sao xứng đôi với Khương sư tỷ, còn không bằng đổi mục tiêu, miễn cho cuối cùng lại lấy giỏ trúc múc nước, công dã tràng…
Có mỹ nhân bên cạnh, nên thời gian trôi qua rất nhanh.
Bất tri bất giác đã đến lúc tiếng chuông gõ vang, báo hiệu hết giờ vòng thi thứ nhất.
Đến lúc này mà vẫn chưa luyện xong đan dược thì coi như không có khả năng tấn cấp, trên thực tế thì những người mà mãi hơn một nửa canh giờ mới luyện chế thành công cũng đều bị loại bỏ, đại đa số mọi người ở đây chỉ là lá xanh làm nền mà thôi.
Lý Ngọc đương nhiên là không có bất ngờ gì, tấn cấp thành công.
Tỉ thí đan đạo bình chọn rất đơn giản, ngay cả ban giám khảo cũng không cần dùng, chất lượng đan dược rõ ràng như vậy, đan dược siêu phẩm chính là đan dược siêu phẩm, mà đan dược cực phẩm chính là đan dược cực phẩm, đan văn không có cách nào làm giả được, cũng không có khả năng thao tác tại đây.
Trong số một trăm người tấn cấp, thì Lý Ngọc xếp hạng thứ mười hai.
Hàn trưởng lão nói không sai, đệ tử Côn Luân ngọa hổ tàng long, thiếu nữ bên cạnh hắn xếp hạng hai, còn vị trí thứ nhất thì trong một lò đan dược có ba viên đan dược cực phẩm.
Không tệ, đã có tám phần trình độ của hắn.
Đợt tỉ thí thứ hai chỉ còn một trăm người, được chọn ra từ một ngàn người trước đó. Vòng này như cũng vẫn là loại bỏ chín phần người dự thi, tức là chỉ lấy mười người có thứ hạng cao nhất để vào vòng ba.
Độ khó của vòng này cũng cao hơn một chút.
Vòng thứ nhất thì mỗi người có ba phần dược liệu, nhưng vòng này giảm xuống chỉ còn hai phần và vẫn như cũ là cần ra thành phẩm mười vien đan dược, thời gian cũng rút ngắn xuống còn nửa canh giờ, dùng số lượng đan dược, và phẩm chất để xếp hạng, mười người xuất xắc nhất sẽ được chọn ra trong vòng này.
Bệ đá trên quảng trường, đa số người đã bị loại gần hết, chỉ còn lại một trăm người.
Khoảng cách giữa hai thí sinh cũng kéo dài ra, tránh xuất hiện tình huống ảnh hưởng đến nhau.
Cùng với tiếng chuông báo hiệu vang lên, đợt tỉ thí thứ hai chính thức bắt đầu.
Vòng này yêu cầu luyện chế Giải Độc đan, Chu Tử Tuyền liền chuẩn bị dịch thể đan cho hắn xong xuôi, nhưng Lý Ngọc cũng chưa bắt đầu luyện ngay, nửa canh giờ quá dư dả thời gian với hắn.
Lý Ngọc đang tựa vào bệ đá, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Rất nhiều người cũng đang giống hắn, cũng chưa lập tức bắt đầu mà vẫn đang ngồi điều tức, hoặc ăn vào Hồi Khí Đan khôi phục pháp lực, đem trạng thái kéo lên đến tốt nhất.
Một khắc đồng hồ sau, Lý Ngọc mở to mắt, đuôi lông mày nhảy lên, nhìn về phía hư không phía trước.
Chẳng biết lúc nào mà ở đó đã xuất hiện một cái màn hình lớn bằng nước, phía trên đó còn có một hàng chữ đang chớp động.
“Triệu Vô Lượng, đan dược cực phẩm hai, đan dược siêu phẩm tám, đan văn bốn mươi hai.”
Hàng chữ này vừa xuất hiện bên trên màn nước, thì ngay sau đó lại xuất hiện thêm một hàng chữ nữa.
“Trịnh Khả Kỳ, đan dược cực phẩm hai, đan dược siêu phẩm tám, đan văn bốn mươi hai.”
Đợt thứ hai vừa mới bắt đầu được một nửa thời gian đã có hai người luyện chế thành công, không những vậy chất lượng của đan dược còn cao đến dọa người, nhóm luyện đân sư chưa bắt đầu cũng đã ngồi không yến, bắt đầu hành động.
Lý Ngọc cũng bắt tay vào, đem dịch thể đan đổ vào trong lò, bắt đầu luyện đan.
Nhóm người bên trong trận pháp đang hết sức chăm chú, yên tĩnh, im ắng, còn ở phía bên ngoài trận pháp thì không giống vậy, sớm đã sôi trào một mảng.
“Triệu sư huynh thật là lợi hại, lần này không phải hắn hạng nhất thì là ai!”
“Quần què, ta ủng hộ Trịnh sư muội, Trịnh sư muội nhất định sẽ thắng!”
“Triệu sư huynh đã bốn năm liên tục về nhì, Trịnh sư muội còn trẻ như vậy, sau này còn rất nhiều cơ hội, coi như lần này thành toàn cho hắn đi.”
“Mặc kệ ai thắng, hai người bọn họ đều là người xuất sắc nhất trong đám đệ tử thế hệ này, hai người có thiên phú đan đạo tốt như vậy, thành tựu sau này ít nhất cũng là Đan sư tam phẩm, còn có thể tiến thêm hay không thì phải xem tạo hóa…”
…
Bất luận bên ngoài huyên náo như thế nào, nhóm luyện đan sư bên trong cũng không nghe được cái gì, bởi vì đã được ngăn cách bởi trận pháp.
Có thể đi vào vòng thứ hai thì đều là người nổi bật bên trong đám học đồ, nên phẩm chất đan dược ra lò bình quân, đều cao hơn vòng thứ nhất rất nhiều, trong đó có người tự tin vào bản thân, chỉ dùng đến một phần vật liệu, có người muốn tốt hơn nên luyện chế hai lò, lựa chọn phẩm chất tốt nhất trong đó.
Thời gian tiếp tục trôi, trên màn nước không ngừng hiện lên từng dòng chữ.
“Đặng Thanh Tùng, đan dược siêu phẩm tám, đan dược thượng phẩm hai, đan văn ba mươi tám.”
“Hà Tiến, đan dược siêu phẩm sáu, đan dược thượng phẩm bốn, đan văn ba mươi sáu.”
“Lưu Nhân, Đan dược siêu phẩm năm, đan dược thượng phẩm năm, đan văn ba mươi lăm.”
…
Nhưng cái ên trên màn nước, đại khái chia làm ba cấp, Triệu Vô Lượng và Trịnh Khả Kỳ luyện ra đan dược cực phẩm nên thuốc nhóm Nhất kỵ tuyệt trần, Đặng Thanh Tùng, Hà Tiến, Lưu Nhân có sư phụ là Luyện Đan sư tam phẩm, cũng không làm mất mặt sư phụ của họ, vững vàng chiếm vị trí trong top năm.
Những đệ tử sau, ra lò phần lớn là đan dược thượng phẩm, ngẫu nhiên có siêu phẩm xuất hiện.
Theo nhân số kết thúc luyện chế ngày càng nhiều, xếp hạng trên màn nước cũng không còn nhiều biến động nữa, mười vị trí đầu đã thật lâu không có thay đổi gì.
Cao Thiên nhìn xếp hạng của mình trên màn nước, thở một cái thật dài, lần này hắn phát huy vuotj xa ngày thường, hai lô đan dược ra ba viên siêu phẩm, vừa vặn xếp ở vị trí thứ mười, chỉ cần vài tên phía sau không có ai cao hơn hắn nữa, thì lần này hắn đã thành công tiến vào mười hạng đầu rồi.
Mặc dù hắn chỉ đứng chót trong mười người, nhưng đây vẫn là một phần vinh dự hiếm thấy.
Phát hiện không xa có một tên luyện đan sư vẫn chưa kết thúc, ánh mắt hắn bỗng láo liên, che miệng lớn tiếng ho khan.
Thành tích của hắn không thể sửa lại, nên chỉ có thể làm ảnh hưởng người khác.
Có điều, hắn chỉ mới kịp ho một tiếng, đã có một đệ tử chấp sự xinh đẹp đi tới, trừng mắt lên nhìn hắn một cái, thấp giọng cảnh cáo :”Khục cái gì mà khục, muốn ho đi ra chỗ khác…”
Thái độ của nàng rất hung hãn khiến Cao Thiên cũng hoảng sợ, chút nữa thì không đứng vững được.
Nhưng mà, tên luyện đan sư kia đã thu hỏa diễm.
Cao Thiên cũng không thèm để ý đến cô gái hung dữ này nữa, hắn bước nhanh đến bên cạnh tên Luyện Đan sư kia, mắt hướng về phía lò đan thăm dò.
Năm viên đan dược siêu phẩm, năm viên thượng phẩm…
Xong!
Sắc mặt Cao Thiên đã tái nhợt, hắn cũng đã nhìn thấy mười thứ hạng đầu đang cách hắn xa dần.