“Grào!”
Ngay khi Từ Tử Nham bắn ra một tia Tử Tiêu Thần Lôi khác, Huyết Long gào lên đầy đau đớn.
Mọi người nghe tiếng kêu đó cũng không khỏi rùng mình, bởi vì… Cái tiếng này kêu thảm thiết như tiếng nhân loại.
“Ưm…” Hắc y nhân luôn được mọi người bảo vệ trong trận, hầu như đã hoàn toàn mất sức chiến đấu vào giờ phút này cũng kêu rên đầy thê lương như Huyết Long.
Tuy rằng một tia thần thức đã bị hắn phân tách ra ngoài nhưng hắn không ngờ dưới cự ly gần như vậy, thần thức đau đớn lại có thể ảnh hưởng đến hắn.
“Ngươi không sao chứ?” Bởi vì phải điều khiển đại trận, nắm trong tay toàn bộ chiến cuộc nên từ đầu chí cuối Từ Tử Dung vẫn không ra tay, bởi vậy y cũng là người đầu tiên phát hiện hắc y nhân bất thường.
“Không sao.” Hắc y nhân ôm chặt đầu, cố gắng chịu đựng đau đớn như có người dùng cưa cưa đầu hắn làm hai, từ trong kẽ răng rít ra hai chữ trả lời Từ Tử Dung.
Mặt Từ Tử Dung vẫn không thay đổi, chỉ thản nhiên liếc hắn, đột nhiên hỏi: “Vì sao ngươi không bị Huyết Hải Tâm Kinh phản phệ?”
Hắc y nhân sửng sốt, sau đó đau nhức trong đầu khiến hắn hoàn hồn. Hắn nghi ngờ nhìn về phía Từ Tử Dung, dường như không hiểu y đang nói cái gì.
Từ Tử Dung nhíu mày: “Không muốn nói thì thôi.”
Hắc y nhân trầm mặc: “Ta chỉ không biết ngươi đang nói cái gì, tại sao Huyết Hải Tâm Kinh có phản phệ?”
Từ Tử Dung giật mình, hắc y nhân nói rất rõ ràng rằng hắn tu luyện Huyết Hải Tâm Kinh hoàn toàn không có phản phệ gì cả.
Chẳng lẽ Huyết Hải Tâm Kinh mà y tu luyện là bản không hoàn chỉnh?
Từ Tử Dung mang theo sự nghi ngờ này tiếp tục tập trung vào chiến trường trước mặt.
Trong một lúc bị mười tám cây Phệ Hồn Châm bắn trúng, cho dù là Huyết Long cường hãn cũng không thể chịu đựng loại đau đớn này.
Mười tám cây Phệ Hồn Châm không sinh ra thương tổn trên thân thể mà là trên thần thức, nhưng cố tình là thần thức của Huyết Long này lại dựa vào một tia thần thức nhân loại do hắc y nhân tách ra.
Dù cho hiện tại thứ đang thao túng thân thể Huyết Long là ý niệm của Long Hồn để lại, nhưng thứ phù hợp nhất với cỗ thân thể này vẫn là tia thần thức của hắc y nhân.
Mấy năm nay, thần thức vẫn chịu đựng Long Hồn áp bức, nếu không phải thần thức tán loạn, thân thể Huyết Long cũng sẽ bị hủy, Long Hồn đã sớm nuốt thần thức.
Nhưng không ai ngờ trong trận chiến này, luồng thần thức tầm thường lại trở thành điểm then chốt trong cuộc chiến này.
Dù Huyết Long lợi hại hơn nữa, thực lực mạnh hơn nữa nhưng cũng không che giấu được tất cả thực lực của nó đều dựa vào thân thể huyết thú ban đầu.
Nói một cách khác, một tòa lâu đài dù cao tới đâu, hùng vĩ tới đâu thì nó cũng phải xuất phát từ cơ sở. Không có cơ sở, phía trên chỉ là một lâu đài cát.
Giống như hiện tại ——
Phần nền của tòa lâu đài Huyết Long đã bị nhóm Từ Tử Nham rút củi dưới đáy nồi, kết quả dẫn đến trên thân thể Huyết Long có mấy bộ phận vỡ nát, cơ thể rồng hoàn chỉnh lại trở nên gồ ghề, ngay cả đuôi rồng cũng hư phân nửa, thoạt nhìn rất thê thảm.
“Ư…” Hắc y nhân đau khổ chống đỡ, môi bị hắn cắn sắp nát vụn.
“Ngươi còn kiên trì được không?” Từ Tử Dung không vì đau đớn lúc này của hắc y nhân mà nảy sinh thương tiếc gì. Đời trước y đã trải qua vô số lần đau đớn như thế này, đời này ngoại trừ ca ca, trên cơ bản không ai có thể khiến y nảy sinh tình cảm thừa thãi.
Trên thực tế, nếu không phải hắc y nhân có chút liên quan đến y, e rằng ngay cả một câu y cũng lười nói.
“Có thể…” Hắc y nhân cắn chặt răng, trên trán túa đầy mồ hôi, vẻ mặt vì chịu đựng đau đớn mà trở nên dữ tợn, nhưng cặp mắt đen kịt kia lại vô cùng bình tĩnh.
Từ Tử Dung nhìn hắn, gật đầu: “Vậy xin tiền bối thử xem, xem có thể khống chế Huyết Long không.”
“Khống chế Huyết Long?” Hắc y nhân ngẩn ra, lập tức hiểu ý Từ Tử Dung. Nếu thần thức bị tổn thương đến mức ảnh hưởng lên người chủ nhân là hắn, điều này đã nói rõ hắn và tia thần thức kia có liên hệ mà ngay cả hắn cũng không biết.
Nói không chừng hắn thật sự có thể thừa dịp này khống chế Huyết Long.
Khống chế Huyết Long trong thời gian dài là chuyện không thể, nhưng chỉ cần có thể điều khiển Huyết Long trong thời khắc quyết định cũng đủ để chống lại Huyết Long!
“Được, ta thử xem.” Hắc y nhân cũng không nhiều lời, lặng lẽ nhắm mắt lại, tập trung liên hệ với tia thần thức kia.
Từ Tử Dung thấy thế lập tức dời mắt, đây chỉ là biện pháp y đột nhiên nghĩ ra, không biết có thể thành công hay không. Nếu thành công đương nhiên là điều vui mừng, nhưng nếu không được thì mọi người phải nghĩ cách khác tiêu diệt Huyết Long.
Hiện tại chín người kết trận, Hạ Vinh Thăng, Mao Đại, Mao Nhị và Hi Nhạn Liễu trên cơ bản đều đã mất sức chiến đấu, chỉ có thể ở bên cạnh phối hợp tác chiến.
Lặc Hổ trước giờ đã quen cận chiến, cứ nhìn lực công kích của Huyết Long, tùy tiện xuất chiêu một cái có lẽ đi tong cái mạng nhỏ của hắn, bởi vậy chỉ có thể lợi dụng Liên Châu, lúc người khác rơi vào nguy hiểm thì hỗ trợ phòng ngực.
Tuy rằng Vệ Kình mới bị thương, nhưng trải qua một lúc trị liệu, trên cơ bản đã khôi phục. Chẳng qua là hắn chỉ có tu vi ngưng mạch kỳ, hầu như không có cách tạo tổn thương cho Huyết Long.
Hiện công kích chủ yếu dựa vào thiếu nữ chính nghĩa và Từ Tử Nham. Tử Tiêu Thần Lôi của Từ Tử Nham thì không cần bàn tới, tuyệt đối là đại sát khí khắc chế Huyết Long. Nhưng không ai ngờ tới thiếu nữ chính nghĩa thoạt nhìn không có tác dụng gì, khi sử dụng kiếm pháp lại sắc bén đến bất ngờ, không những có uy lực vô cùng lớn mà còn ẩn chứa một tia kiếm ý.
Bộ tử mẫu Phệ Hồn Châm của Hi Nhạn Liễu không hổ là tuyệt chiêu bảo mệnh mà sư phụ để lại cho ả, một khi bị đâm trúng sẽ rất đau đớn, công kích từng châm liên tục không ngừng.
Đến bây giờ, Hi Nhạn Liễu cảm ứng được tử mẫu Phệ Hồn Châm mới tiêu hao năm châm, mà những châm còn dư lại cũng đủ để Huyết Long chịu thêm nhiều vết thương trí mạng.
Theo diễn biến cuộc chiến, huyết sắc trên người Huyết Long càng ngày càng mờ.
Ngoại trừ vì thần thức bị thương mà tán loạn bộ phận thân thể, trên người Huyết Long hầu như không có bất kỳ vết thương nào.
Bất luận là dạng công kích gì, tạo thành thương tổn gì, Huyết Long đều lập tức dùng máu tươi trên các bộ phận khác bổ sung cho vết thương. Thoạt nhìn thì công kích của mọi người không tạo thành bất kỳ tổn thương gì với nó.
Đương nhiên, cũng chỉ là thoạt nhìn mà thôi.
Không ai hiểu rõ khuyết điểm của huyết thú bằng Từ Tử Dung, dù Huyết Long này mạnh nhưng vẫn không tránh khỏi sự thực nó tiến hóa từ một con huyết thú.
Có thể nói, cả thân thể Huyết Long đều do máu tươi tạo thành, mà linh lực ẩn trong những giọt máu tươi này lại có hạn.
Giống như Nhục Tương Quái, tuy rằng nó có thể trị vết thương trên người nhưng nó cũng phải trả giá là máu thịt của những bộ phận khác.
Mà Huyết Long này cũng có thể chữa lành vết thương, nhưng nó phải trả giá đắt là linh lực trong máu nó.
Bản chất Huyết Long chính là do linh lực tạo thành, một khi nó mất một lượng lớn linh lực thì sẽ như thế nào?
Đáp án là —— thực lực của nó sẽ giảm sút.
Đối với chuyện này, tất cả mọi người ở đây đều nhận thấy được.
Theo Huyết Long kéo dài chiến đấu, tần suất công kích của nó bắt đầu chậm lại, uy lực cũng đang không ngừng giảm thiểu.
Bởi vì đau đớn trên thần thức dẫn đến thỉnh thoảng cơ thể Huyết Long sẽ làm ra một vài động tác co quắp rất quỷ dị. Dù Long Hồn mạnh đi chăng nữa cũng không thể khắc chế phản ứng theo bản năng.
“Mọi người chú ý, đưa nó vào trận!” Một câu nói của Từ Tử Dung khiến mọi người mừng rỡ.
Bọn họ đều theo kế hoạch lui về sau, chậm rãi dẫn dắt Huyết Long vào trung tâm Cửu Ngự Huyền Lôi Trận.
Tuy Huyết Long bị đánh rất thê thảm nhưng Long Hồn cũng không ngu xuẩn. Nó theo bản năng cảm nhận được nơi này có thứ gì đó khiến nó rất sợ hãi, bởi vậy đi không bao xa liền do dự muốn lui về sau.
“Nguy rồi, nó muốn chạy!” Thiếu nữ chính nghĩa nhìn thấy rất lo lắng. Ngoài mặt bọn họ đánh Huyết Long tơi bời, nhưng trên thực tế, tất cả mọi người biết những công kích của họ không hề đả thương đến căn nguyên của Huyết Long.
Một khi Huyết Long kiên trì đến lúc toàn bộ tử mẫu Phệ Hồn Châm mất hết tác dụng, sau đó bọn họ gần như đã cạn kiệt linh lực sẽ trở thành bữa cơm của Huyết Long.
“Nó không chạy được.” Từ Tử Dung lạnh giọng, nhìn sang hắc y nhân.
Hắc y nhân chật vật gật đầu, tỏ vẻ cứ giao cho hắn.
Lúc mọi người còn đang mê man, một chuyện khiến người khác khiếp sợ đột nhiên xảy ra.
Chỉ thấy đầu Huyết Long như bị thứ gì đánh trúng, sau đó cả thân thể lung lay rồi nhào về phía trung tâm pháp trận.
“Mọi người tập trung!” Từ Tử Dung hét lớn một tiếng, ngón tay tung bay nhanh chóng kết mấy pháp ấn.
Thái độ trên mặt hắc y nhân lại càng trở nên đau đớn, hắn liên hệ với thần thức sẽ càng khiến hắn thêm mẫn cảm với tử mẫu Phệ Hồn Châm, lúc này thần thức đau đớn như bị xé rách. Nếu không có tâm trí vững chắc được tu luyện trong băng đá mấy ngàn năm, e rằng hắn không kiên trì nổi.
Huyết Long dường như lâm vào tình trạng rất rối rắm, đầu rồng lắc lư trái phải, tựa hồ đang giãy giụa không ngừng.
Nhưng cuối cùng mặc kệ tất cả, thân rồng khổng lồ vẫn từng bước đi vào trung tâm pháp trận.
Trải qua đấu tranh nội tâm, cuối cùng Huyết Long vẫn lựa chọn vào pháp trận. Mặc dù lúc này sắc mặt hắc y nhân đã tái nhợt như người chết nhưng ánh mắt đen nhánh kia lại vô cùng sắc bén, thái độ nhìn Huyết Long mang theo vài phần nhẹ nhõm.
Hắn để lại một tia thần thức là vì giữ một hy vọng, nếu hắn ngã xuống, nếu cơ duyên vẫn còn, có thể gặp được người kia, có cơ hội chất vấn vì sao dẫn hắn vào cái bẫy kia.
Nhung bây giờ hắn thành công sống sót, hắn sẽ đích thân tìm được người kia, tìm được hắn, tìm được chân tướng sự thật!
Mà thần thức gánh vác nguyện vọng của hắn, vì Long Hồn áp chế mà vẫn rơi vào ngủ say đã không cần tồn tại nữa, đã như vậy thì hãy để hắn tự động thủ tống nó ra đi!
“Cửu Thiên Huyền Lôi! Tru Ma Phá Tà!” Từ Tử Dung hét lớn một tiếng, trong nháy mắt khi Huyết Long tiến vào trung tâm pháp trận, y khởi động sát chiêu cuối cùng của Cửu Ngự Huyền Lôi Trận.
Trong chớp nhoáng, sợi tơ vàng nối tất cả mọi người bắt đầu dao động điên cuồng, linh lực trong cơ thể mọi người bị hút hết, theo những sợi tơ này ngưng kết thành một lôi vân màu đen cực lớn bao phủ trên đầu Huyết Long.
“Grào!” Mặc dù thân thể bị khống chế nhưng Long Hồn vẫn còn bản năng, nó nhạy bén phát hiện đóa lôi vân phía trên ẩn chứa năng lượng hủy diệt, bắt đầu giãy giụa điên cuồng.