Mục lục
Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ban đêm.

Bên trong Linh Điện, ánh đèn sáng trưng.

Bốn người Trình Vũ Hiên, Trần Mộc, Hàn Giang Tuyết và Hạ Chỉ Lan ngồi trước bàn cơm.

Vừa ăn cơm, Hàn Giang Tuyết vừa kể lại những chuyện xảy ra trong hội nghị hôm nay.

Lần Thi Điện này liên quan đến vận mệnh tương lai của Linh Điện, cho nên Hàn Giang Tuyết cũng không muốn giấu diếm.

Đệ tử Linh Điện có quyền biết chuyện này. Nghe xong, đám người Trần Mộc đều nhíu mày lại.

"Cô nói là nếu lần Thi Điện này chúng ta không vào được top 4 thì phải sáp nhập vào Thiên Điện?” Trân Mộc hỏi.

"Ừm!" Hàn Giang Tuyết gật đầu, gương mặt lộ ra chút khó coi, thở dài: “Lần Thi Điện này là cơ hội duy nhất để chúng ta lật ngược tình thế, nếu thành tích lần này vẫn kém như các lần trước, chắc chắn Linh Điện sẽ không thể tồn tại được nữa.”

Lúc nói đến đây, Hàn Giang Tuyết bất lực thở dài: "Đáng tiếc, nếu đám Lăng Thiên Vũ ở đây thì tốt rồi.”

"Lăng Thiên Vũ là ai?" Trần Mộc nghỉ ngờ hỏi.

Trình Vũ Hiên giải thích: "Lăng Thiên Vũ xem như là đại sư huynh của ngươi, trước đó xuất tông lịch luyện, kết quả sau đó lại mất tích, không biết sống hay chết, những người chúng ta phái đi tìm hắn cũng đều không có manh mối. Thực lực của bọn họ là mạnh nhất trong Linh Tiêu Tông này!”

Nghe vậy, ánh mắt Trần Mộc lộ ra chút kinh ngạc, xem ra Linh Điện này cũng có chút chuyện xưa!

"Vậy có nghĩa là chúng ta không có cơ hội sao?” Trình Vũ Hiên nhìn về phía Hàn Giang Tuyết, trong lòng xuất hiện cảm giác vô lực.

Top 4 Thi Điện, đây gần như là thành tích năm mơ giữa ban ngày.

Cho dù là Trình Vũ Hiên nhập tông trước hai, ba năm cũng cảm thấy vô cùng nặng nề với trình độ tàn khốc của top 4 Thi Điện.

Bởi vì trong Thiên Điện cũng không thiếu những đệ tử đạt tới cảnh giới Thần Tàng.

Những đệ tử đạt tới cảnh giới Thần Tàng này còn không ít, thực lực hiện giờ của đám người Trình Vũ Hiên căn bản không thể đối phó được.

"Cơ hội thì vẫn có!" Hàn Giang Tuyết đột nhiên ngẩng đầu lên, nói:

"Theo ta được biết, hình như gần đây nhóm đệ tử mạnh nhất Thiên Điện không ở trong tông môn, nói cách khác thì có thể bọn họ sẽ không tham gia Thi Điện, chúng ta vẫn còn cơ hội!"

Trần Mộc cười khổ: "Chúng ta đã lưu lạc đến mức phải hi vọng những người khác không tham gia Thi Điện rồi sao?”

Linh Điện này thua kém ba đại điện khác không chỉ một chút, cái này giống như trong cuộc chiến sinh tử lại cầu mong địch nhân có thể nhân từ mới mình một chút, không ra tay giết mình vậy, Trần Mộc không hề thích loại cảm giác này.

"Đúng vậy, đây chính là cơ hội cuối cùng của chúng ta!" Hàn Giang Tuyết chăm chú nhìn Trần Mộc, thấp giọng nói.

Nàng biết thực lực của đám đệ tử đứng đầu Thiên Điện đáng sợ đến mức nào, nếu bọn họ tham gia, chỉ sợ 4 vị trí đầu tiên của Thi Điện đều sẽ bị Thiên Điện chiếm hết.

"Ta hiểu rồi!" Trần Mộc gật gật đầu.

Hắn đã nắm được đại khái tình hình trước mắt của Linh Điện, nói tóm lại, bây giờ Linh Điện đã bước đến giấy phút đối mặt với nguy cơ tồn vong.

"Cố lên, có thể bảo vệ Linh Điện hay không thì phải xem các ngươi rồi! Mà đám người Hoắc Hạo đâu?” Hàn Giang Tuyết nhìn về phía Trình Vũ Hiên, hỏi.

"Chắc bây giờ đang ngâm mình trong mấy phúc địa tu luyện” Trình Vũ Hiên trả lời.

Hoắc Hạo cũng là đệ tử Linh Điện, xem như là một trong những đệ tử khá mạnh trong Linh Điện, Trần Mộc chưa gặp mặt bọn họ nhưng ít nhiều cũng đã nghe nói qua một chút.

Hàn Giang Tuyết gật đầu, nói: "Nếu gặp họ thì nói tin tức này với họ đi, để bọn họ chuẩn bị tâm lý thật tốt!"

"Ăn cơm đi, sau đó ngày mai tiếp tục tu luyện!" Trình Vũ Hiên nhìn về phía Trần Mộc và Hạ Chỉ Lan, nói.

"Ừm!" Hạ Chỉ Lan nặng nề gật đầu. Trong tính cách của nàng có một sự quật cường không phục, bầu không khí ở Linh Điện khiến nàng sống rất thoải mái, nàng cũng không muốn Linh Điện biến mất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK