Lục Vân lập tức nghiêm mật mà nói: “Khi bước vào lớp. học thầy đã nói gì với tụi em, nên chú ý thêm những điểm nổi bật khác trên người thầy, mà không phải ham mê cái túi da đẹp trai và khí chất không gì sánh kịp của thầy đúng không?”
Nghe thấy lời này, mấy nữ sinh lập tức bĩu môi, sau đó lại nghe Lục Vân nói: “Nhưng nể tình các em vi phạm lần đầu, thầy tha thứ cho các em, đến đây đi, cứ thoải thích dày vò thầy”
Sao thầy lại lầy quá vậy!
Mấy nữ sinh lập tức bật cười, vui vẻ chụp hình chung với Lục Vân, sau đó xoay người up lên mạng rẵng, người thầy. bảnh trai nhất trong lịch sử, có phải các chị em hâm mộ chảy nước miếng chảy nước miếng hay không?
À, phải chia ra, chặn không cho cha mẹ thân thích nhìn thấy nữa
Rõ ràng lớp học đã kết thúc, nhưng khi Lục Vân rời khỏi phòng học đã qua hơn hai mươi phút, không phải vì hắn dạy quá giờ, mà do những sinh viên này quá đáng yêu, quá nhiệt tình.
Khi đi trên con đường nhỏ trong sân trường, Thẩm Tĩnh Nghỉ mang theo ý cười mà nói: “Thầy Lục thật có sức hút, mới tiết đầu đã thu được nhiều fans như vậy."
Thật ra lúc mới bắt đầu Thẩm Tĩnh Nghỉ cũng lo lắng tiết học của Lục Vân sẽ rất nhấp nhô giống như hiệu trưởng Lý Vệ Bình, trên thực tế cũng thật sự nhấp nhô, chẳng qua đã bị Lục Vân nhẹ nhàng hóa giải.
Hơn nữa dù sao cũng là tiết tự chọn trung y, trường học không có khả năng luôn ép sinh viên lại đây nghe giảng bài, nói cách khác, Lục Vân chỉ có một cơ hội, nếu tiết đâu mà. hắn không thể hấp dẫn những sinh viên đó thì chắc tiết tiếp theo sẽ không có bao nhiêu người lại đây.
Sự thật chứng minh là bọn họ suy nghĩ nhiều, tiết học tự chọn của Lục Vân tiến hành rất thuận lợi, thậm chí vừa rồi khi những nữ sinh kia tìm Lục Vân chụp ảnh chung, trong lòng Thẩm Tĩnh Nghi còn hơi ghen tuông.
Hai người sóng vai đi trên con đường sân trường, dưới ánh đèn, Thẩm Tĩnh Nghi dẫm lên bóng dáng yểu điệu thon dài của mình, cẩn thận hỏi: “Thầy Lục, buổi tối hôm nay sẽ. không trở về Giang Thành đúng không?"
Hình như cô đã mê cách xưng hô “ Thầy Lục ' này, nó còn thân thiết hơn trực tiếp gọi tên Lục Vân.
Khi hỏi ra vấn đề này, trong lòng cô như nai con chạy loạn.
Tình huống này giống như một đôi tình nhân đi hẹn hò, nữ sinh lại hỏi nam sinh hôm nay có đem theo căn cước. công dân không, mục đích thật sự quá rõ ràng.
Lục Vân ngẩng đầu nhìn ánh trăng trên bầu trời, nhìn lại cô gái bên cạnh rồi cố ý trêu ghẹo: “Thật ra tôi có thể không quay về, phải xem thái độ của Tĩnh Nghi là muốn tôi ở lại hay muốn tôi đi."
"Đương nhiên em... Muốn anh ở lại." Giọng của Thẩm Tĩnh Nghi càng ngày càng nhỏ, cuối cùng nghe như tiếng muỗi kêu, ánh mắt mang theo vài phần khiêu khích của Lục Vân làm cô mặt đỏ tim đập nhanh.
Chân dài thật đó!
Khuôn mặt Thẩm Tĩnh Nghỉ ửng hồng, hận không thể chôn đầu vào ngực mình.
Quá không đứng đản, nhưng cũng quá kích động.
Chẳng lẽ buổi tối hôm nay mình sẽ hoàn thành lột xác từ con gái sang phụ nữ sao?