Mục lục
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai người nói xong liền đi vào sâu trong sân Tây Phong Liệp Lang. 

Long Diệc Tuyết mờ mịt. 

Hôm nay không phải mình tới tham gia thực huấn sao? 

Không phải Lục tiên sinh nói muốn bảo vệ mình sao? 

Sao đột nhiên lại bắt đầu thi đấu giải trí với Lâm Kiến vậy? 

Long Diệc Tuyết còn chưa kịp phản ứng thì bóng dáng của hai người đã biến mất trong tầm mắt. 

Trịnh Dương hỏi: "Cô muốn lập tức bắt đầu huận luyện thực chiến hay là chờ Lục Vân trở về? 

Nếu như bắt đầu bây giờ, tôi dẫn cô đi đến khu vực ít sói để lập tức bắt đầu huấn luyện, nếu như muốn chờ Lục Vân thì đợi thêm hai mươi phút." 

Long Diệc Tuyết không hề nghĩ ngợi đã thốt lên: "Tôi sẽ chờ Lục tiên sinh trở về!" 

Từ khi Trịnh Dương nói để cô tới tham gia huấn luyện thực chiến thì Long Diệc Tuyết vẫn lo lắng bất an, vừa rồi Lục Vân ở bên cạnh còn đỡ, cảm giác đủ an toàn. 

Nhưng Lục Vân vừa rời đi thì cô liền hoảng. 

Đừng hi vọng xa vời Trịnh Dương sẽ bảo vệ mình, là bởi vì người này đứng đó nên Long Diệc Tuyết mới cảm thấy càng hoảng hốt. 

Cô hi vọng Lục Vân tranh thủ trở về. 

Trịnh Dương như đã sớm lường trước đáp án này nên cũng không thúc giục Long Diệc Tuyết, mà lạ thường là đợi cô thêm hai mươi phút. 

Giờ phút này, sâu trong sân Liệp Lang. 

Cành lá rậm rạp, thỉnh thoảng có thể trông thấy một ít dấu vết của sói và hài cốt động vật trên mặt đất. 


Phía trước rì rào lay động, mơ hồ có tiếng gầm truyền đến. 

Rất nhanh hai người đã rơi vào vòng vây của đàn sói. 

"Cuộc đi săn bắt đầu!" 

Lâm Kiến cười lạnh một tiếng rồi dẫn đầu vọt đến đàn sói, dù không sử dụng đao Hàn Nguyệt nhưng nắm đấm của gã vẫn rất có lực công kích, quyền thứ nhất đã đánh bay một con sói hung ác ra ngoài. 

"Một con!" 


Đồng thời còn có thể phân tâm quan sát động tĩnh của Lục Vân. 

Những con sói này vốn chẳng là gì đối với Lục Vân cả, cơ bản hắn cũng dùng một quyền giải quyết một con giống như Lâm Kiến. 

Hai người hoành hành ngang dọc trong bầy sói, đâu hề là con mồi mà rõ ràng là đơn phương săn giết, rất nhanh đàn sói này đã phát giác không ổn nên bắt đầu có dấu hiệu lùi bước. 

Đúng lúc này, Lâm Kiến bỗng hô to một tiếng: "Anh Lục, đón lấy!" 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK