"Tôi đếm đến ba, mau lăn xuống đây!"
Lục Vân lên tiếng lần nữa, thanh âm lạnh băng như một pho tượng Sát Thần, ánh mắt lạnh lùng nhìn chăm chú nhìn Lưu Tiến, lập tức bắt đầu đếm ngược: "Ba... Hai...."
Sắc mặt Lưu Tiến tái nhợt.
Tất cả vệ sĩ của hắn ta đều đã bị Lục Vân đánh ngã toàn bộ, có thể thấy công phu của Lục Vân đỉnh cỡ nào, cho nên, làm sao hẳn ta dám bước ra.
Chỉ có thể kiếm cớ kéo dài thời gian.
Chỉ cần Chu Nghĩa đến, Lưu Tiến chắc chắn sẽ cho tên ngốc kiêu ngạo này ngậm quả đẳng.
Hắn ta với Chu Nghĩa có giao tình rất sâu, khu vực này. cũng nhờ Chu Nghĩa hỗ trợ bảo kê, hơn nữa Hắc Báo Đường cách nơi này không xa, có lẽ không qua mấy phút nữa Chu Nghĩa sẽ dẫn người đến ngay.
Đến lúc đó, Lưu Tiến có thể thỏa thích thể hiện cơn giận của hắn ta.
Nhưng Lưu Tiến thật sự không ngờ được, Lục Vân căn bản không hề để thời gian trôi qua, từ 'một' vừa ra khỏi miệng, hản liền đạp chân nhảy thẳng lên cầu thang, trong chớp mắt đã tới trước mặt Lưu Tiến.
"Anh rất không hiểu chuyện..."
Lục Vân mở miệng thật bình thản, nhưng làm trong lòng Lưu Tiến rát lạnh một mảnh.
Tên này ....
Sao tốc độ lên lầu nhanh vậy?
Phanh!
Căn bản không cho Lưu Tiến nhiều thời gian phản ứng, Lục Vân đột nhiên giơ một tay bóp cổ của hẳn ta, ném từ lầu hai xuống dưới, phần lưng đụng vào mặt đất, nặng nề vang lên một tiếng thật lớn.
Ngay khi nhìn thấy Chu Nghĩa, Lưu Tiến phảng phất như là gặp được cứu tỉnh, trong mắt phóng ra lửa giận đến mức muốn giết người, hét lớn: "Chu huynh đệ, anh không nên nói nhảm với tên nhãi này, anh cứ trực tiếp ra tay, đập chết hắn!"
Chu Nghĩa là một người luyện võ, công phu không tâm thường, nếu không cũng không có khả năng ngồi vững vàng vị trí đường chủ Häc Báo Đường này.
Lúc hắn ta đi vào, trông thấy khắp nơi là từng đống bừa bộn, vệ sĩ năm ngổn ngang kêu rên, thì đã biết được, Lục Vân tuyệt đối cũng là người luyện võ, cho nên sau khi nghe Lưu Tiến nói vậy, hẳn ta cũng không chủ quan chút nào, mà là thận trọng gật đầu nhẹ.
'Tự mình ra tay, tốc chiến tốc thắng.