Sắc mặt Đinh Văn Hoành vô cùng khó coi.
Còn Đoạn Bằng lại hồn nhiên không nhận ra, vẫn đang dương dương đắc ý vì thấy mình vừa đá được Lục. Vân một cước, chưa dừng lại ở đó, hắn ta còn tiếp tục châm thêm một câu: "Anh Lục này, anh rất thân với Long gia sao?”
"Chỉ quen biết qua loa thôi." Lục Vân trả lời.
"Ha ha, tôi thấy cũng chưa chắc đâu, nếu như chỉ là quen biết thôi thì tại sao anh Lục phải quan tâm đến chuyện của con gái Long gia như thế làm gì?" Đoạn Bằng cười lạnh hai tiếng.
ồ?
Thật thú vị.
Làm sao Lục Vân có thể không hiểu ý nghĩ của tên ngốc này được, rõ ràng là đang muốn châm ngòi ly gián mình và Lạc Ly.
Ý của hắn ta rõ ràng muốn nói với Lạc Ly là, cô xem bạn trai cô kìa, tuyệt đối không chung thủy, đang yêu đương với cô mà còn mập mờ với người phụ nữ khác, hắn rõ ràng là một hải vương*. (*sở khanh bắt cá nhiều tay)
Nhìn này.
Đây mới gọi là tâm cơ.
Đây mới gọi là khiêu khích ly gián! Nhưng mà quan trọng là đầu óc không tốt lắm nhỉ.
Vẻ mặt Lục Vân nhất thời trở nên hài hứng vài phần, vừa ôm lấy eo nhỏ của Lạc Ly, vừa thở dài nói: "Haiz, anh Đoạn nói phải, tật xấu này của tôi đúng là sửa mãi không xong, miệng ăn trong chén mắt nhìn trong nồi...
Nhưng mà chuyện này cũng không thể hoàn toàn trách tôi được, ai bảo vợ tôi tính tình tốt như vậy làm gì, dù sao cô ấy cũng quen vậy rồi!”
Trong đầu Đoạn Băng nhất thời nhảy ra một dấu chấm hỏi.
'Tên này trước giờ luôn nói năng như vậy sao?
Không những nói năng không đàng hoàng mà còn lấy Lạc Ly ra làm lý do để hắn trở thành hải vương, cái gì mà do tính tình Lạc Ly quá tốt...
Vì bạn gái hắn tốt tính nên hắn có thể làm bừa sao?
Đúng là quá đáng!
Đoạn Băng thật lòng thấy bức xúc vì nữ thần của mình, hắn ta nhìn về phía Lạc Ly, hỏi: "Lạc học muội, hắn làm như thế mà mà em vẫn nhịn được sao?"
Lạc Ly xoa xoa trán nói: "Ai bảo tôi thích hắn như thế chứ, không nhịn cũng không được.”
Lời Lạc Ly vừa dứt lập tức đánh tan khí thế hừng hực của Đoạn Bằng, vẻ mặt hắn ta dần lộ rõ vẻ không thể nào tin được.
Cô ấy nói chơi đó hả?
Vì thích hắn, cho nên mới dung túng hắn trêu hoa ghẹo nguyệt bên ngoài như vậy?
Không phải là càng thích sẽ càng để ý, càng muốn buộc chặt hắn lại bên cạnh mình, không cho phép hắn làm bậy với người phụ nữ khác sao?
Lạc tiên tử trở nên hèn mọn như vậy từ khi nào vậy?
Tốt xấu gì cô cũng là tài nữ của giới võ tu mà!
Sự kiêu ngạo vốn có của cô đâu rồi?
Đoạn Bằng cảm giác lòng mình như bị đâm một kiếm.
Cô ấy biết từ nãy giờ Tiểu Lục Vân đang cố tình kích thích Đoạn Bằng, dựa vào cái tài miệng lưỡi của Tiểu Lục Vân, chỉ sợ nếu tiếp tục nói nữa sẽ làm cho Đoạn Bằng càng thêm thẹn quá hóa giận.
Mục đích ban đầu của Lạc Ly là muốn Đoạn Bằng từ bỏ, không theo đuổi mình nữa chứ không phải muốn hai bên cạch mặt nhau.
Đến lúc dừng thì cũng nên dừng lại.