“Vương thiếu gia, Đoàn tiên sinh, lầu dưới có hai thanh niên nói rằng có chút hiểu lầm với hai vị, muốn lên đây xin lỗi nên kêu tôi lên đây hỏi ý kiến của hai vị.”
Người quản lý nhà hàng nói với thái độ tôn trọng và nở nụ cười trên môi.
“Hiểu lầm gì?”
Vương Đào không ngẩng đầu lên mà chỉ ôm Lưu San San vào lòng, tùy tiện hỏi một câu.
“Tôi cũng không rõ chỉ tiết cụ thể như thế nào, chỉ biết bọn họ có một người tên là Lục Vân, người còn lại tên là Diệp Vô Địch!”
“Diệp Vô Địch!”
Quản lý nhà hàng vừa dứt lời, Lưu San San đang ngồi trong lòng Vương Đào lập tức thay đổi sắc mặt.
Vương Đào hỏi: “Sao vậy, hai người quen nhau à?”
Lưu San San cúi đầu, không tự tin trả lời: “Quen...Có quen. Anh ta chính là người bạn trai cũ...em đã từng kể với anh.”
Vừa dứt lời, sắc mặt Vương Đào bỗng trở nên lạnh lùng: “Không phải tôi đã bảo cô phải chia tay với cậu ta rồi sao?”
“Em đang chuẩn bị nói rồi...Chỉ là vẫn chưa tìm được lúc nào thích hợp..."
“Mẹ kiếp! Chia tay khó thế sao? Tôi thấy cô vẫn còn lưu luyến cậu ta đấy!”
“Không phải đâu, Vương thiếu gia, hãy nghe em giải thích...”
“Câm miệng!” Sắc mặt của Lưu San San tái nhợt, lúc này trong mắt
Vương Đào tràn ngập vẻ lạnh lùng. Anh ta nhìn về phía quản lý nhà hàng và nói: “Lục Vân là tên chó má nào?”
Quản lý nhà hàng run rẩy, anh ta còn chưa kịp mở miệng thì Đoạn Bằng ở bên cạnh đã nói: “Vương thiếu gia, tôi biết tên Lục Vân kia.”
Sắc mặt của anh ta cũng tối sầm lại.
Vương Đào liếc nhìn anh ta: “Ồ? Trông anh như vậy, có vẻ như cũng có thù oán gì đó với hắn ta? Thằng nhãi kia có lai lịch như thế nào?”
Đoạn Băng nghiến răng nghiến lợi nói: “Hắn ta chính là người đàn ông của Lạc Tiên Tử.”
Uy lực trong lời nói của Đoạn Bằng không hề nhỏ.
Lạc Tiên Tử là ai?
Là thiên chỉ kiêu nữ trong giới võ tu.
Là một nữ thần của Học viện võ thuật kinh thành, mặc dù đã tốt nghiệp nhưng phong thái tuyệt sắc của cô vẫn được truyền khắp trường.
Làm gì có người đàn ông nào không có ý định chinh phục một nữ thần như vậy?
Không chỉ Đoạn Bằng mà cả Vương Đào cũng vậy.
Chỉ là Vương Đào tự nhận thức được bối cảnh của anh ta cùng một đẳng cấp với Lạc Tiên Tử.
Tuy rằng anh ta chưa từng tiếp xúc với Lạc Tiên Tử nhưng anh ta có cảm giác nếu như có một ngày nữ thần nổi tiếng có một người đàn ông thì người đàn ông này chắc chắn sẽ trở thành kẻ thù chung của đàn ông.
Đây chính là tâm lý ghen ghét.