Mục lục
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chưa từng gặp được Lục Vân?

Lữ Khinh Nga vô cùng kinh ngạc.

Đan Dương tông này không quá lớn, huống hồ đã biết Lục Vân chính là đệ tử chân truyền của người canh tháp, đã lâu vậy rồi sao lại không có cơ hội gặp?

Có lẽ là Mạc Thanh Uyển không muốn đi tìm?

Lữ Khinh Nga nặng nề nói

“Thanh Uyển, con phải biết cơ duyên là thứ có thể gặp không thể cầu, nhất là đối với những người tu luyện như chúng ta, gặp cơ duyên gì cũng phải cố gẳng nấm chặt mới được”

“Ta biết lúc ở thư viện Vân Sơn, con vẫn luôn kiêu ngạo, đến cả Chu Vũ của nhà họ Chu cũng không lọt vào mắt con, nhưng chúng ta giữ giá cũng phải đúng thời điểm! Lục Vân kia rất tốt, nếu là người thừa kế ý chí Thanh Đế, nhất định chính là người có cơ duyên rất lớn, tiền đồ của cậu ta rất rộng mở!"

“Huống hồ, thực lực của cậu ta bây giờ đã kinh khủng như thế, cực kì đáng để con khiêm tốn hạ mình theo đuổi cậu ta, nếu như được cậu ta chọn trúng thì cũng là phúc của con. Trừ những điều này, vẻ ngoài của Lục Vân cũng không hề tầm thường, nhân phẩm cũng tốt, nếu không phải là mẹ con lớn tuổi, đã lập gia đình rồi, chuyện tốt này đâu tới lượt con? Thanh Uyển, mẹ khuyên con một câu, tận dụng thời cơ đi, mất rồi không lấy lại được nữa đâu”

Lữ Khinh Nga nói những lời đáng sợ như thế, lập tức khiến đôi mắt của Mạc Thanh Uyển trợn to.

Trên người Lục Vân có cơ duyên lớn là điều không thể nghỉ ngờ, nhưng mẹ bảo nhân phẩm tốt...

Trước kia cái đầu bóng lưỡng đó đã đè con gái mẹ xuống đánh mông, hơn nữa khi đó mẹ còn nói phải trừng phạt Lục Vân thật nghiêm khắc, sao bây giờ lại có thái độ như vậy?

Lật mặt nhanh quá thể.

Mạc Thanh Uyển không nói gì, nhưng cô ấy cũng hiểu ý của mẹ.

Không phải bà muốn cô ấy phải biết tận dụng cơ hội, tích cực một chút sao?

Rụt rè đâu có dùng được.

Mạc Thanh Uyển cười khổ, nói: “Không phải con không tích cực, thời gian vừa qua con rất cố gảng tìm kiếm Lục Vân, nhưng chưa từng thấy anh ta, Hiếu Tuyết có thể làm chứng”

Thấy con gái không nói dối, Lữ Khinh Nga mới không nói thêm nữa. Nhưng ngay sau đó bà lại thấy bưồn phiền. Đến cả người còn không tìm được thì phát triển quan hệ kiểu gì?


Lữ Khinh Nga giật mình, trừng mắt nhìn Mạc. Thanh Uyển nói: “Ta nói mấy đứa không chịu tìm cẩn thận mà, không phải vừa đến mẹ đã thấy Lục Vân sao, chờ đấy!"

Nói xong bà đuổi theo cái đầu bóng loáng kia.

Hai người còn lại lấy lại tinh thăn, nhìn nhau cười khổ.

Sao bọn họ không rõ, Lữ Khinh Nga cũng giống bọn họ, thấy cái đầu bóng loáng là tưởng Lục Vân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK