Mục lục
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một lão đạo sĩ với vẻ mặt gian xảo và một đạo cô ngực phẳng đang tranh cãi gay gắt về một vấn đề.

Sau khi nam nữ vượt qua ranh giới cuối cùng, mối quan hệ giữa hai người sẽ nóng lên hay nguội lạnh?

Lão đạo sĩ nói rằng nguội lạnh, chắc chắn sẽ nguội lạnh!

Người xưa có câu cái gì không đạt được mới là tốt nhất. Vì thế sau khi có được, giai đoạn nóng bỏng qua đi, nam nữ đều sẽ dần mất đi cảm giác tươi mới và quan hệ giữa bọn họ chắc chắn sẽ dần trở nên nguội lạnh.

Đạo cô ngực phẳng không phục và nói rằng một cô gái luôn dành những thứ tốt nhất của bản thân mình cho một người đàn ông. Sau khi hoàn thành quá trình chuyển đổi từ con gái trở thành phụ nữ, chắc chắn sẽ trở nên gắn bó với người đàn ông đó.

Hai bên tranh cãi không ngừng.

Lão đạo sĩ nói: “Tuy ta là đạo sĩ nhưng ta đã ngủ với hàng chục hàng trăm người phụ nữ. Thông thường sau khi xong việc, ta sẽ cảm thấy mất đi cảm giác mới lạ với bọn họ.” 

“Hừ tên cặn bã! Xấu mặt tông môn! Cặn bãi! Kinh tởml!”

Đạo cô thầm chửi rủa trong lòng, sau đó khinh thường nói: “Việc ngươi làm trong mấy giây có thể coi là tình cảm hay sao?”

“Tại sao vài giây lại không được coi là tình cảm... Haizz, sư muội, thảo luận là thảo luận, xin đừng công kích cá nhân! Không đúng, không phải là công kích cá nhân mà là vu khống!”

“Dù sao từ góc độ của một người phụ nữ, nếu như vượt qua ranh giới cuối cùng với người đàn ông mình thích thì sau này nhất định sẽ càng thích người đàn ông đó hơn, trừ khi người đàn ông đó giống ngươi, chỉ được vài giây!”

“Sư muội còn được tính là phụ nữ không?”

Thiên Huyền Tử ưỡn ngực, không chịu thua kém.

“Ngươi...”

Thiên Diệu Tử cạn lời.

Thiên Huyền Tử xua tay: “Thôi bỏ đi, người đàn ông tốt không đấu với phụ nữ. Chúng ta không phải là đương sự, thảo luận về vấn đề này cũng vô ích. Dù sao đương sự cũng là đồ đệ của muội.”

Khó khăn lắm mới giữ được đoan chính. 

Thiên Huyền Tử hỏi: “Sư muội thật sự cho rằng Sở Dao nguyện ý làm vậy sao?”

Thiên Diệu Tử nghiêm túc suy nghĩ một lúc, gật đầu nói: “Ta nghĩ vậy, chúng ta đều thấy tình cảm của Dao nhi đối với Lục Vân...”

“Nếu như con bé không nguyện ý thì điều đó có nghĩa là mối quan hệ giữa hai đứa chưa đủ sâu sắc và những gì Thiên Hư Tử làm năm đó đều sẽ trở nên phí công vô ích.”

Khi Thiên Hư Tử chưa bị điên, tuy không rõ nguyên nhân nhưng ông ấy để Lục Vân và bảy cô gái ở bên cạnh nhau chinh là để họ nảy sinh tình cảm.

Nếu như Sở Dao thà nhìn thấy Lục Vân chết để bảo vệ trinh tiết thì chỉ có thể nói rằng mối quan hệ giữa hai người vẫn chưa đạt đến mức đó.

Mọi việc Thiên Hư Tử làm đều phí công vô ích.

Cho nên hai lão gia hỏa làm ra chuyện hôm nay thực chất là một phép thử về kết quả của sự việc năm đó.

Sau khi đi loanh quanh bên ngoài vài lần, Thiên Diệu Tử quyết định lẻn vào nhìn thử.


Lục Vân năm ngửa trên giường đá, cảm xúc hỗn loạn.

Hắn thực sự cảm nhận được quá trình biến đổi từ một cô gái trở thành phụ nữ của Sở Dao, từ trúc trắc đến thích ứng, từ kìm nén đến giải phóng, từ đau đớn đến chấp nhận...

Tư vị bên trong rất khó diễn tả...

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK