"Vương Thủ Xuyên, nửa đời trước tầm thường, tuỳ theo tự nhiên, không chí tiến thủ, không nghĩ lúc mình còn sống lại tạo ra sự ảnh hưởng sâu sắc tới thế gian. Trưởng Lão Hội truy phong danh hào Sư cho ông, cũng không hề nghĩ rằng, học thuyết mới lại có thể làm thay đổi sức mạnh thế giới, dù họ đã dựa trên học thuyết của Vương Sư kiến tạo ra Trấn Thần Phong. Có thể bởi vì Trưởng Lão Hội không dồn tinh lực vào việc này, tranh cướp quyền thế, hục hặc với nhau làm tiêu hao quá nhiều sức lực của họ, khiến họ không còn hứng thú với việc thay đổi thế giới. Trong khi đó, trong cái xó xỉnh hẻo lánh, học sinh của Vương Thủ Xuyên, nhận ra giá trị của học thuyết, lại trở thành người mở đường. Hắn có đạt được thành tựu gì hay không, thì hãy để thế nhân trả lời, không cần lắm lời."
Trích: Bản tóm tắt lịch sử phát triển Nguyên lực.
Trấn Thần Phong xuất hiện, đã làm nhiều người biết tới giá trị học thuyết của họ Vương. Nhưng tất cả tư liệu, đều đã bị Trưởng Lão Hội lấy đi, ngay cả một tờ giấy cũng không để lại. Trấn Thần Phong là trọng khí chiến tranh, thủ vệ nghiêm ngặt, tới gần còn khó, nói chi tới nghiền ngẫm nghiên cứu.
Trưởng Lão Hội rất đắc ý với hành động nhanh tay của họ.
Nhưng họ đã quên một người, là Ngải Huy.
Là học sinh của Vương Thủ Xuyên, theo lý thuyết người ta không thể quên mất, nhưng trong quá trình điều tra, người ta nhận ra, [lấy thành làm vải], là phương án cuối đời của Vương Thủ Xuyên, hoàn toàn khác biệt với lý luận học thuyết thường ngày của ông.
Lúc đó Ngải Huy vẫn còn đang chém giết với huyết thú, huyết tu, khi hắn tiếp xúc được phương án, thì đã là yêu cầu hắn suất đội đi chấp hành.
Phương án [Lấy thành làm bố] cực kỳ phức tạp, bản vẽ rất nhiều, Trưởng Lão Hội không tin có ai trong thời gian ngắn như vậy mà nhớ được hết, tất cả các thợ thủ công có tham gia chế tạo kim châm đều bị Trưởng Lão Hội mang đi.
Huống chi Ngải Huy chỉ hứng thú với kiếm thuật, là một nguyên tu chiến đấu điển hình.
Không ai nghĩ, Ngải Huy không chỉ nhớ được hết bản vẽ, mà còn thuộc làu. Ba năm qua, hắn chưa từng dừng suy nghĩ về nó. Dưới quan điểm của hắn, đây là vật cuối cùng lão sư lưu lại, nếu mình không hiểu rõ, làm sao xứng là học sinh của lão sư?
Lý luận chính của [Lấy thành làm vải ] có hai điểm, một là nguyên lực tiết điểm, cái còn lại là nguyên văn.
Khu vực phân bố Nguyên lực có một vài điểm then chốt ảnh hưởng tới sự lưu động của nguyên lực. Loại nguyên lực nào cũng vậy.
Vương Thủ Xuyên gọi nó là tiết điểm, muốn khống chế một khu vực nguyên lực nào đó, thì phải không chế tiết điểm trước.
Làm sao để khống chế nguyên lực tiết điểm? Đây chính là cái then chốt còn lại, nguyên văn.
Nguyên văn không phải mới, trong thời tu chân, nó chính là linh văn. Mọi cấm chế, pháp quyết, luyện khí, đều dùng tới linh văn.
Vương Thủ Xuyên không phải người đầu tiên tìm kiếm nguyên văn, trước hắn, đã có rất nhiều người muốn tìm thấy sức mạnh chủ chốt của thời nguyên lực, nhưng chưa ai thành công.
Vương Thủ Xuyên thành công, là bởi vì hắn là người đầu tiên ý thức được tầm quan trọng của tiết điểm. Nguyên lực có độ sinh động kém linh lực xa tít tắp, chỉ có ở những tiết điểm, độ sinh động nguyên lực mới cao, nguyên văn mới dễ dàng kích phát.
Ngải Huy đang đi tìm tiết điểm.
Những người khác chỉ thấy Ngải Huy không ngừng đi tới đi lui, thỉnh thoảng lại dừng lại, tìm cái gì đó trên mặt đất, vẽ vẽ những vòng tròn.
Bọn họ xem không hiểu, nhưng nhìn ra được Ngải Huy rất nghiêm túc, mọi người đều không tự chủ mà ngừng thở.
Ròng rã một canh giờ, Ngải Huy vẫn không ngừng đi tới đi lui, trên đất đã vẽ mấy cái vòng.
Vẽ xong cái cuối cùng, hắn dừng lại, thở một hơi dài nhẹ nhõm.
Hắn nói với Cốc Thiên Ninh: "Đóng trụ đá vào trong những vòng này, sâu một thước rưỡi."
Cốc Thiên Ninh lập tức làm ngay. Hắn nhìn thấy trán Ngải Huy vã mồ hôi hột, biết canh giờ vừa qua, Ngải Huy đã tiêu hao rất nhiều tinh lực.
Thanh Phong chủ động xin đi đánh giặc: "Ta cũng tham gia!"
Hắn chỉ là hiếu kì, muốn xem đóng trụ đá vào những vòng tròn đó thì có chuyện gì xảy ra.
Nhưng tới khi đóng trụ xong, không thấy có có phản ứng gì, hắn có chút thất vọng.
Hai mươi cây trụ đá nhanh chóng đóng ngập xuống đất, không hề đối ứng hay theo một trình tự quy luật nào.
Ai cũng khó hiểu, chẳng ai thấy được những này trụ đá có huyền cơ gì.
Ngải Huy tìm một xó ngồi xuống, nói với Cốc Thiên Ninh: "Chờ một canh giờ."
Cốc Thiên Ninh cũng ngồi, hắn không hề lo Ngải Huy nói dối. Mất nhiều công sức như vậy, phét lác để làm gì? Ngải Huy đâu có ở không làm mấy chuyện này. Nếu nói là lừa bọn họ, bọn họ đâu có tài sản, có gì đáng để mà lừa gạt?
Hai người thoải mái nói chuyện phiếm, Ngải Huy đã rất lâu không về Cựu Thổ, không biết tình hình Cựu Thổ hiện giờ.
Cốc Thiên Ninh thấy Ngải Huy hứng thú, bèn kể chuyện Cựu Thổ cho hắn nghe.
Thần Chi Huyết ở Cựu Thổ không mấy thuận lợi, người Cựu Thổ nguyên lực thấp kém, tu luyện thần lực tiến độ rất chậm. Thần Chi Huyết muốn tiêu hóa Hoàng Sa Giác và Hỏa Liệu Nguyên cần rất nhiều thời gian, nên họ cũng không vội vàng thu lấy Cựu Thổ.
So với Ngũ Hành Thiên héo tàn, Cựu Thổ tốt hơn nhiều, cũng bị ảnh hưởng ít hơn,vì nó vốn đã cằn cỗi.
Nhưng mấy năm này, vì không có Cảm Ứng Tràng, nên không còn cơ hội đi học, khiến nhiều người thất vọng. Dù họ có nhiều ý kiến về Ngũ Hành Thiên, nhưng hơn ngàn năm nay, những người có thiên phú của Cựu Thổ cũng đều là từ cơ hội đi học mà thay đổi vận mệnh.
Bây giờ, Trưởng Lão Hội còn tự lo không xong, đã hoàn toàn không còn quan tâm tới Cựu Thổ.
Cốc Thiên Ninh lo đám thiếu niên thiên phú đó sẽ chuyển sang đầu quân cho Thần Chi Huyết.
Ngải Huy cũng chẳng có cách nào. Vật tư tu luyện bây giờ thiếu thốn, giá cả tăng cao, người ta còn muốn trọng kiến mười ba bộ, chế tạo Trấn Thần Phong, Trưởng Lão Hội làm gì còn sức đi quản Cựu Thổ? Mà bản thân hắn cũng là một con quỷ nghèo.
Một canh giờ nhanh chóng trôi qua.
"Trụ đá đã đổi màu!"
Có người kinh ngạc thốt lên, cắt ngang cuộc nói chuyện của hai người, ai cũng quay sang nhìn trụ đá.
Những cây trụ đá đỏ rực như bị nung nóng.
Nhưng kỳ quái là, nhiệt độ bên trong huyệt động lại không hề tăng lên bao nhiêu. Những cây trụ đá đỏ rực, chợt sáng chợt tắt có nhịp điệu, rất chỉnh tề.
Ngải Huy đi vào trong sân, trên mặt lộ rõ vẻ hài lòng, xem ra vị trí tiết điểm mình tìm rất chuẩn. Hai mươi trụ đá chỉ là một bộ, chúng rút nguyên lực hỏa dồi dào bên dưới, chuyển hóa thành thổ nguyên lực.
Nếu nhìn kỹ, sẽ thấy trên đỉnh những trụ đá là thổ nguyên lực cực nồng đậm.
Ngải Huy từ Sa La Bàn lấy ra hai mươi con ( Địa Tôn Giả ), đây là chiến lợi phẩm sau khi chiến thắng ( Sa Tôn Giả ). ( Địa Tôn Giả ) là một kiểu sa ngẫu Sa gia sản xuất, chất lượng thượng thừa.
Hai mươi con ( Địa Tôn Giả ) làm đám Cốc Thiên Ninh suýt rớt con mắt. Bây giờ không thể so với năm xưa, sau khi Hoàng Sa Giác bị chiếm đóng, giá sa ngẫu liên tiếp tăng cao, mà đám sa ngẫu này nhìn là biết toàn hàng cao cấp, giá cả cực mắc.
Lại còn tới hai mươi con. . . là …là bao nhiêu tiền?
Trong động vang lên những tiếng hít sâu, đám Cốc thị nhất tộc mặt đỏ bừng, hận không thể nhào tới.
Thanh Phong từng va chạm xã hội, chỉ là hai mươi con ( Địa Tôn Giả ) không làm hắn xúc động chút nào, hắn chỉ muốn biết tiếp theo còn không cách nào gây nên hắn thán phục, hắn tương đối hiếu kỳ chính là, tiếp Ngải Huy sẽ làm thế nào. Hai mươi cây trụ đá toàn thân đỏ sậm, lúc sáng lúc tối, hắn có thể cảm nhận được hỏa nguyên lực mãnh liệt và thổ nguyên lực, và một huyền cơ gì đó mà không tả được bằng lời.
Ngải Huy nhấc một bộ ( Địa Tôn Giả ), đặt lên đỉnh một trụ đá.
Biến hóa kỳ dị phát sinh.
( Địa Tôn Giả ) tan ra thành một bãi cát chảy xuống cột trụ, như con rắn vàng quấn quanh trụ đá, không ngừng xoay quanh nhúc nhích, tốc độ càng lúc càng nhanh.
Dần dần, lưu sa biến thành một luồng gió cát tốc độ cao xoay quanh trụ đá, phát ra tiếng rung ong ong.
Đỉnh trụ gió dần mở hướng ra ngoài, như cái ô cát.
Ngải Huy tiếp tục làm cho những cột đá khác, từng đạo trụ gió cát xuất hiện, mở ra.
Bên trong huyệt động vang tiếng ông ông, khiến người ta cực kỳ khó chịu, trừ Cốc Thiên Ninh và Thanh Phong, những người còn lại đều phải lùi về sau để tránh.
Cốc Thiên Ninh sắc mặt trắng bệch, cảm thấy máu thịt trong người rung động kịch liệt, chán ghét muốn mửa.
Thanh Phong lại phấn khởi, trợn mắt lên, sợ bỏ lỡ chi tiết. Cho tới bây giờ, hắn vẫn nhìn không hiểu gì cả, nhưng điều đó không có nghĩa là hắn không biết cảnh trước mắt cực kỳ lợi hại.
Ngải Huy được Vương Thủ Xuyên chân truyền!
Suy nghĩ đó lóe lên trong đầu hắn.
Đến lúc ô cát cuối cùng mở ra, hai mươi cái ô cát như nam châm hút lấy nhau, hòa làm một thể.
Khi khe hở cuối cùng được khép kín, mọi âm thanh rung động đều biến mất, đỉnh huyệt động có một tấm màn cát to, hai mươi cây cột nâng đỡ bầu trời cát đo.
Nếu nhìn kỹ, sẽ thấy bầu trời cát không ngừng lưu động, như là sóng nước.
Sự im lặng đột ngột làm mọi người đều hơi choáng váng.
Cốc Thiên Ninh đột ngột kêu lên, giọng mừng rỡ: "Nồng độ Thổ nguyên lực đang tăng lên!"
Những tộc nhân khác vội vàng chạy vào, không ngừng kêu lên sung sướng.
"Trời ạ, thật thoải mái!"
"Nguyên lực nồng độ còn đang tăng lên!"
Thanh Phong kinh hãi nhìn Ngải Huy, hắn không ngờ Ngải Huy thật sự làm được!
Ngải Huy chỉ có cảm giác thành công, đây là lần đầu tiên hắn thực hành hóa lý luận của lão sư. Tuy đơn giản chỉ là hỏa sinh thổ, nhưng nói luôn dễ hơn làm.
Thổ nguyên lực trong trụ đá, lan truyền đến bầu trời màn cát, khiến vô số hạt cát bên trong dâng trào ra, làm cho cái này nồng độ không gian thổ nguyên lực đóng kín này tăng lên.
Cốc Thiên Ninh kích động, hắn chưa bao giờ thấy thổ nguyên lực nồng đậm như vậy.
Tộc nhân Cốc thị ôm đầu khóc rống, mừng đến phát khóc. Ở Cựu Thổ cằn cỗi, nguyên lực mỏng manh như không có. Đến Ngân Vụ Hải, vào rừng làm cướp núi hoang, tiền đồ xa vời. Thổ nguyên lực Ngân Vụ Hải tuy rằng đậm hơn Cựu Thổ, nhưng dù sao cũng vẫn là lấy kim nguyên lực làm chủ.
Mãi tới lúc này, thổ nguyên lực nồng nặc đến cực điểm như muốn tiến vào trong cơ thể bọn họ, đây là điều họ chưa bao giờ dám nghĩ tới.
"Cốc huynh, nơi đây đã thành, nhưng nó có một chỗ thiếu hụt, Cốc huynh phải chú ý."
Tiếng Ngải Huy vang lên.
Nghe nói có thiếu hụt, tất cả mọi người đều hồi hộp, dừng cả lại.