Cờ hiệu của ba bộ trung ương xuất hiện, bình định chiến trường. Cuộc chiến nhanh chóng chấm dứt.
Mười ba bộ của Ngũ Hành Thiên từ hồi mới thành lập, ba bộ trung ương đã là những chiến bộ thần bí nhất, họ trực tiếp nhận chỉ huy từ Trưởng Lão Hội. Ba bộ trung ương là 【 Thính Phong 】, 【 Phán Quyết 】, 【 Thần Úy 】 , người ngoài chẳng mấy ai biết gì về họ.
Chỉ biết 【 Thính Phong 】 là chuyên về tìm hiểu tin tức. 【 Phán Quyết 】 phụ trách thẩm phán và định tội, và chỉ xử lý những tội phạm cực kì đặc thù. 【 Thần Úy 】 là bộ ít có thông tin nhất, và cũng là thần bí nhất.
Ba bộ trung ương đều không đóng ở Ngũ Hành Thiên, mà đóng ở Cựu Thổ.
Vì sao lại là Cựu Thổ? Và đóng quân ở nơi nào của Cựu Thổ? Không một ai biết được.
Cái gì thần bí thì sẽ sinh ra những lời đồn.
Có người nói ba bộ trung ương là đóng giữ bảo vệ một bảo khố lớn kinh người, là hy vọng cuối cùng của Ngũ Hành Thiên, chứa cực nhiều tài sản của cải binh khí quý hiếm vân vân. Khi Ngũ Hành Thiên đến thời điểm sống còn, bảo khố này chính là cái để giúp Ngũ Hành Thiên vực lại.
Cũng có người nói, chỗ ba bộ trung ương đóng giữ là một cái khe sâu ngăn cách với Man Hoang, ba bộ trấn giữ ở đó để phòng ngừa hoang thú từ bên kia khe tràn vào Cựu Thổ.
Còn có người nói, đó không phải là cái khe, mà là một cái vực sâu thông lối giữa hai bên.
Đủ loại phiên bản lời đồn thiên kỳ bách quái bay lượn suốt nhiều năm, nhưng sự thật vẫn luôn là điều bí ẩn. Mười bộ còn lại đều có chế độ xuất ngũ, nhưng đã gia nhập ba bộ trung ương thì cả đời cũng không được xuất ngũ.
Nhưng dù có là phiên bản kiểu nào thì cũng có một điểm chung kì lạ, chính là rất mạnh mẽ. Sự mạnh mẽ của ba bộ trung ương không ai dám nghi ngờ chút nào. Mọi người ai cũng mặc định rằng thực lực của ba bộ trung ương cường đại hơn mười bộ còn lại rất nhiều.
Dù có là chiến bộ mạnh nhất của mười bộ còn lại cũng không thể so với bất kì một bộ nào trong ba bộ trung ương.
Còn có người nói, chỉ có đại sư mới được gia nhập vào ba bộ trung ương. Đương nhiên người chỉ cần có chút thường thức là biết lời đồn này vô căn cứ đến buồn cười.
Trên đời làm gì có nhiều đại sư như vậy.
Cờ hiệu của ba bộ trung ương vừa xuất hiện trên chiến trường, lập tức tạo nên sức công phá không gì sánh được. Hơn mười đội đạo phỉ tạo thành phản quân lập tức tan rã, cờ hiệu bay qua chỗ nào, đạo phỉ chỗ đó đều nằm sấp xuống đất, ôm đầu xin hàng.
Không tốn chút sức nào, đại quân đạo phỉ kẻ bỏ chạy, kẻ đầu hàng.
Chiến đấu kết thúc nhanh chóng, làm những kẻ đầu sỏ trốn trong bóng tối phải kinh hoảng. Tù binh xuất hiện không ngừng bên ngoài thành khiến cả Thiên Tâm thành sôi trào, vì suốt quãng thời gian vừa qua lúc nào họ cũng sống trong sợ hãi, sợ phản quân tràn được vào trong thành, họ sẽ bị cướp đi tất cả.
Định tội, thẩm phán, trảm thủ.
【 Phán Quyết 】 làm việc hiệu suất kinh người, thủ đoạn dữ dội khiến ai nấy đều phải há hốc miệng mà nhìn, trong lòng ngơ ngác. Đối với tù binh đạo phỉ, 【 Phán Quyết 】 không chút nương tay.
Ngoài Thiên Tâm thành, hôm nào cũng có từng hàng đạo phỉ bị chém đầu răn chúng.
Đây là lần đầu tiên mọi người được nhìn thấy thành viên của Phán Quyết bộ, mặt ai cũng hờ hững, ra tay nhanh gọn đầy kinh nghiệm. Khi những cái đầu bay ra, những thi thể ngã xuống, nét mặt vẫn y nguyên như lúc còn sống.
Nhưng Phán Quyết bộ không phải ai cũng giết, những đại sư đạo phỉ đầu hàng đều được tha chết, giải đi giao cho Diệp phu nhân quyết định.
Tổng cộng có sáu đại sư.
Đại sư đã hàng thì không giết, đó là quy định ngầm bất thành văn.
Sáu đại sư đều đồng ý tuân phục, nghe theo mệnh lệnh của Diệp phu nhân, sáu đại sư bất kể là ở đâu, cũng là một sức mạnh không ai dám coi thường.
Nhưng Diệp phu nhân không chấp nhận cho họ đầu hàng, cả sáu người đều bị chém đầu răn chúng.
Sáu cái đầu đại sư treo trên cọc gỗ ngoài Thiên Tâm thành khiến cả Thiên Tâm thành xôn xao.
Mèo khóc chuột, nhiều đại sư do các gia tộc nuôi dưỡng đều phản cảm với Diệp phu nhân. Trong tiệc ngầm của giới đại sư, nhiều người công khai công bố sẽ không tuân theo lệnh của Diệp phu nhân.
Những lời đồn về việc này đã bay tới tai Diệp phu nhân, nhưng bà ta không bận tâm, vẫn tiếp tục làm theo ý mình.
Đây mới chỉ là bắt đầu.
Tới lúc này mọi người mới giật mình, không ngờ Diệp phu nhân vốn hiền thục dịu dàng lại là người cứng rắn mạnh tay như vậy.
Tối đến, vô số người trằn trọc trở mình, trắng đêm không ngủ được.
Ngày thứ hai trời còn chưa sáng, ngoài phủ thành chủ đã chật ních xe ngựa, gia chủ hiển hách của các gia tộc xếp thành một hàng dài, xin gặp mặt Diệp phu nhân.
Cư dân Thiên Tâm thành vui mừng vì phản loạn được bình định, nhưng các thế gia lại chẳng thấy vui chút nào. Họ không nhịn được thỉnh thoảng lại liếc ra nhìn sáu cái thủ cấp đại sư treo ngoài thành.
Diệp phu nhân thật là tàn nhẫn, ngay cả đại sư cũng dám giết!
Thiên Tâm thành nghênh đón trận tuyết rơi đầu tiên kể từ khi xây xong thành.
Những bông hoa tuyết lạnh băng xoay xoay bay lượn theo những cơn cuồng phong. Phong Tuyết Cực rất khủng bố, nó đi qua đâu, mặt đất, nham thạch, cây cối ở chỗ đều bị phá hỏng. Bão tuyết che kín bầu trời, ngăn cách ánh sáng, khiến ban ngày chẳng khác gì buổi tối.
Thời tiết ghê gớm như thế, nếu ở ngoài thành thì không thể nào thoát khỏi.
Nhiều người tung ra lời đồn đó là do cả ông trời cũng không thể chịu nổi Diệp phu nhân tự tung tự tác, nên mới tạo ra cơn bão tuyết đáng sợ như thế.
Hệ thống phòng ngự của năm toà trấn thần phong Thiên Tâm thành triển khai toàn diện, ngăn cản bão tuyết, giúp bên trong thành ấm áp như mùa xuân.
Nhưng lòng người trong thành đều bàng hoàng, không ai thấy ấm áp nổi. Nhiều người nghĩ đủ cách để chạy ra khỏi thành, vì trong thành bây giờ còn lạnh thấu xương hơn cả bão tuyết.
Không hề báo trước, 【 Thính Phong 】 bộ bỗng ra tay.
Mấy chục gia tộc bị thanh tra, tịch thu, tội danh là cấu kết với đạo phỉ, làm nội ứng. Tội danh nào cũng có bằng chứng xác đáng, không chối đi đâu được.
Bắt giữ, thẩm phán, định tội.
Vốn là việc của Phán Quyết bộ, nhưng lần này Phán Quyết bộ không ra tay, mà là Thính Phong bộ. Người ta nói Phán Quyết bộ lần này không tham dự, Thần Úy bộ cũng không tán thành, chỉ có Thính Phong bộ không kiêng dè trở lại Thiên Tâm thành, làm cây đao sắc cho Diệp phu nhân.
Tìm hiểu tin tức đối với Thính Phong bộ là một chuyện đơn giản.
Thế là, Thiên Tâm thành đầu người không ngừng rơi, máu chảy thành sông, không khí ngập mùi máu tanh.
Chiến dịch kéo dài suốt ba ngày.
Những người còn sống sót, sau này mỗi khi nhớ lại, giọng nói vô thức đều run rẩy. Bão tuyết bao phủ Thiên Tâm thành suốt ba ngày liền không hề thấy ánh mặt trời, lúc nào cũng tối tăm như đêm, trên đường lúc nào cũng đốt đèn tỏa ra thứ ánh sáng làm người ta lạnh cả người.
Số lượng gia tộc bị thanh lọc là ba mươi chín nhà, lượng người bị vấn tội hơn bảy ngàn người, trong đó có tôi tớ, cũng có cả đại sư.
Số người bị chém đầu, là 1,622 người.
Trong lịch sử Ngũ Hành Thiên chưa bao giờ có lần thanh lọc nào đẫm máu như thế, khiến màn ánh sáng của Thiên Tâm thành như cũng bị nhuốm hồng.
Ba ngày đó được gọi là 【 Dao cầu Tuyết Dạ 】.
Khi bão tuyết chấm dứt, mặt trời lại tỏa nắng khắp nơi, Thiên Tâm thành phồn hoa trở nên trống trải hẳn đi, buôn bán tiêu điều, người người đều không dám ra ngoài.
Mấy ngày sau, không khí căng thẳng sợ hãi mới giảm bớt, Thiên Tâm thành dần trở lại bình thường.
Ở Phủ thành chủ.
Một văn sĩ tóc búi, mặt trắng không râu, nét mặt tươi tỉnh, đôi mắt không to nhưng trong vắt sáng sủa, nụ cười ấm áp như gió xuân.
Không ai ngờ, người nam tử nhìn ấm áp này lại là bộ thủ Thính Phong bộ, Niên Thính Phong,
Tốc độ nói chuyện của y không nhanh không chậm, trật tự rõ ràng, rành mạch thuật lại cuộc thanh lọc không sót một chi tiết nhỏ.
Diệp phu nhân nghe rất cẩn thận, thỉnh thoảng lại hỏi một câu.
Báo cáo xong, bà ta mỉm cười, cảm khái: "Cướp nhà khó phòng. Không ngờ lại có tới nhiều người như vậy cam tâm dâng Thiên Tâm thành cho đạo phỉ, buộc thiếp thân phải rời chức thành chủ. Nếu họ có bản lĩnh, chức thành chủ này nhường cho họ cũng có sao đâu! Thiếp thân chỉ là nữ lưu, chỉ muốn nuôi Tiểu Bảo khôn lớn mà thôi. Vì Công công (bố chồng) khi lâm chung giao phó, thiếp thân không muốn tâm huyết của công công bị trôi sông đổ biển, nên mới cố gắng nỗ lực. Nếu gặp được người hiền có tài, thiếp thân nhất định sẽ nhường lại chức thành chủ này."
Niên Thính Phong nhẹ nhàng: "Phu nhân cần gì phải để ý mấy kẻ dung tục đó! Thiên hạ ngày nay, nếu có ai có thể ngăn cơn sóng dữ, chỉ có phu nhân! Phu nhân đừng nói những lời như vậy nữa, sẽ khiến thuộc hạ bất an."
Diệp phu nhân cảm kích: "Thiếp thân đâu có lợi hại như vậy, lần này cũng đều là nhờ có Niên bộ thủ. Thiếp thân mất cái chức thành chủ không hề thấy tiếc, nhưng nếu để đạo phỉ vào thành, nhất định sẽ sinh linh đồ thán, thành hủy người vong, không biết bao nhiêu gia tộc bị diệt."
Niên Thính Phong cung kính: "Phu nhân nói không sai. Nếu cứ để mọi người làm tùy tiện như vậy, chia năm bè bảy mảng, thế cục tất vong. Thiên Ngoại Thiên cần một lãnh tụ mới giúp chúng ta phát triển, đám cây cỏ đầu tường đó, bụng dạ khó lường, mưu đồ gây rối, chết đi cũng chẳng có gì đáng tiếc."
Diệp phu nhân thở dài: "Chính là thấy tiếc những đại sư kia."
Không phải bà ta tiếc những đại sư của đạo phỉ, mà là tiếc những đại sư do những gia tộc kia nuôi. Số đại sư đó không hề ít, nếu chịu làm việc cho bà ta, thì khác gì hổ thêm cánh.
Đáng tiếc những đại sư này, hầu như đều có dính dáng vào, nên bị chặt đầu mất hơn nửa.
"Phu nhân cần gì để ý! Phu nhân quản lý đại sư chi quang, mới thực sự là người tạo ra thiên tài. Chỉ cần tới đúng lúc, sẽ có rất nhiều người mới hiện ra." Niên Thính Phong trịnh trọng nói: "Chúng ta chỉ cần vượt qua được khoảng thời gian này, tới lúc tất cả đại sư đều là người mình, thì còn ai cản đường được nữa. Những người khác tự nhiên sẽ ngậm miệng, phu nhân tha hồ thể hiện tài hoa, cứu Thiên Tâm thành. Thà một lần đau, cứ để cho họ tan nát, còn hơn là mất từng miếng thịt."
Diệp phu nhân vui vẻ: "Có Thính Phong giúp đỡ, thiếp thân thật sự rất an lòng. Có chuyện này, còn muốn làm phiền Thính Phong."
Niên Thính Phong vội cung kính: "Phu nhân còn có gì dặn dò?"
"Giúp ta hỏi thăm một người."
"Xin phu nhân bảo cho biết."
"Lôi Đình Kiếm Huy, Ngải Huy."
"Vâng!"