Bên trong ảo cảnh Huyết Nhãn, Thần Chi Huyết cùng Kiếm Thai vẫn tiếp tục giao phong không ngừng nghỉ.
Sau khi trải qua sự bồi dưỡng của mười vạn kiếm trận, Kiếm Thai đã xảy ra biến hóa rõ ràng.
Nguyên bản Kiếm Thai tồn tại dưới hình thái sương mù, bao phủ xung quanh Địa Cung giống như một đám mây xám không ngừng xoay chung quanh. Hiện tại, cái đám mây xám đó mơ hồ có thể thấy được có vô số mũi kiếm dũng động ở bên trong. Mũi kiếm lớn nhỏ không đều, rất nhiều hình dạng khác nhau, nhưng tất cả đều chớp động hàn quang sắc bén lạnh lẽo giống như thực chất. Từ mũi kiếm tới vài tấc thân kiếm liền sau ngưng thực rõ ràng, xa hơn một chút thì mơ hồ không rõ. Mà phần xa nhất thì vẫn duy trì ở trạng thái sương mù lượn lờ.
Chúng chao qua chao lại, mang theo một cái đuôi sương mù thật dài, trông tựa như một đám cá bằng tơ lụa hẹp dài, lớn nhỏ bằng lòng bàn tay.
Tất cả sự thay đổi đó khiến cho uy thế hiện tại của Kiếm Thai càng thêm kinh người, sức chiến đấu tăng cường rõ rệt.
Ngải Huy cẩn thận quan sát, phát hiện ra rằng tuy song phương giao phong vẫn duy trì ở trạng thái cân bằng như cũ, nhưng mà quang trụ hoàng kim mỗi lần va chạm với Kiếm Thai, toái mang văng ra nhiều hơn trước không ít. Dòng lũ kiếm sắc lạnh xoay ở chung quanh quang trụ hoàng kim giống như một bầy cá ăn thịt người dữ tợn nhất. Chúng giương ra hàm răng sắc bén vô bì ồ ạt lao tới, lớp trước ngã xuống tức thì lớp sau lại tiến lên, không biết mỏi mệt hòng cắt nuốt quang trụ hoàng kim cho bằng được.
Biến hóa như vậy khiến cho Ngải Huy phải sợ hãi thán phục không thôi.
Kiếm Thai ở trong tâm tưởng của hắn thủy chung vẫn bị bao phủ bởi một lớp lụa mỏng thần bí, chỉ cần khẽ lật sẽ nhận ra được chân diện mục của nó mà không sao làm nổi. Kiếm Thai đối với tất cả sự vật có liên quan tới kiếm đều sẽ có phản ứng nhất định, điều này quá sức thần kỳ. Càng kinh ngạc hơn nữa, chính là đối với với Thần Chi Huyết bá đạo tuyệt luân mà nó không chút rơi xuống hạ phong.
Ngẫm nghĩ lại, Ngải Huy mới cảm thấy vận khí của mình thật không tệ.
Thần Chi Huyết ở trong cơ thể mình số lượng không nhiều lắm. Đoán chừng chỉ còn một phần ba tới một phần tư giọt mà thôi. Nếu như là trọn vẹn một giọt, vậy thì cái gì cũng khó nói được. Có lẽ, cho dù có Kiếm Thai đi nữa, phỏng chừng giờ này mình cũng xong rồi.
Hắn có chút hiếu kỳ trong lòng, Một Nghìn Khối lấy giọt Thần Chi Huyết này từ đâu chứ?
Khả năng lớn nhất có lẽ là do Đế Thánh ban thưởng cho nàng ta. Thế nhưng, tại sao Đế Thánh lại ban thưởng Thần Chi Huyết cho Một Nghìn Khối? Thần Chi Huyết trân quý như vậy, tuyệt đối không phải tùy tiện là có thể ban thưởng được.
Hơn nữa…Đế Thánh đã không cần Thần Chi Huyết nữa sao?
Ngải Huy cảm giác cái ý nghĩ này của mình có chút hoang đường. Trước mắt, Thần Chi Huyết chính là lực lượng có cấp bậc cao nhất mà hắn biết, tới cả Kiếm Thai thần bí cũng chỉ có thể cân sức ngang tài với nó. Nếu thực sự có một loại lực lượng còn kinh khủng hơn cả Thần Chi Huyết, thì cái lực lượng đó sẽ có bộ dáng ra sao?
Trải qua biến động lớn lao vừa rồi, có thể nói là nhận thức về lực lượng của Ngải Huy trong lúc vô tình đã phát sinh biến hóa to lớn.
Nếu như nói, Đại Sư là Nguyên tu nhận ra được con đường thuộc về mình, như vậy thì xây dựng được Nguyên Lực Hoàn thuộc về mình, chính là mục tiêu kế tiếp của Đại Sư. Thí dụ như Cành Sinh Mộc, như Lôi Đình…đó đều là Nguyên Lực Hoàn, hơn nữa còn là Ngũ Hành Nguyên Lực Hoàn.
Điểm này, không thể nghi ngờ chính là khó khắn nhất, cũng là có tính lừa gạt nhất.
Nguyên tu bình thường, bắt đầu quá trình tu luyện đều chuyên tu một loại Nguyên lực mình sở trường nhất. Trải qua trùng trùng điệp điệp mới có thể tấn chức Đại Sư. Tới lúc này, tư duy của rất nhiều người đều đã sớm xơ cứng, đi theo lối mòn chung, chỉ biết cố gắng phát triển loại Nguyên lực mình chuyên tu. Rất ít người có thể nhận ra, thật tình muốn tiến thêm một bước, đó là cần tiến hóa đơn Nguyên lực thành Ngũ Hành Nguyên Lực.
Hỗn Độn Nguyên lực của Mục Thủ Hội, về phương diện này có ưu thế rất lớn.
Càng thần kỳ hơn chính là, chúng đại sư xây dựng Ngũ Hành Nguyên Lực Hoàn đều biểu hiện ra bên ngoài một bộ mặt đơn Nguyên lực. Ví dụ như Cành Sinh Mộc, hay như Lôi Đình. Những thứ đó ở trong mắt mọi người, Cành sinh Mộc là Mộc Nguyên lực tối tình thuần, Lôi Đình có lẽ có người có thể nghĩ tới Thủy nguyên lực, nhưng ai có thể ngờ, tất cả chúng đều là những kết cấu phức tạp mà tinh xảo, Ngũ Hành Nguyên Lực Hoàn.
Nếu như không nhờ Thần Chi Huyết, Ngải Huy cũng sẽ rất khó lĩnh ngộ ra được điều này sớm tới vậy.
Ngũ Hành Nguyên Lực Hoàn, là cảnh giới tầng thứ hai của Đại Sư.
Tông Sư thì sao? Cũng vẫn là Ngũ Hành Nguyên Lực Hoàn sao? Điều này thì Ngải Huy không cách nào phán đoán được, hắn chưa tiếp xúc với Tông Sư bao giờ. Nhưng mà, Cành Sinh Mộc của Lục Thần với kết cấu Ngũ Hành Nguyên Lực Hoàn tinh xảo vô cùng, huyền ảo dị thường tới như vậy. Cũng vẫn chưa phải là tác phẩm của Tông Sư. Bản thân mình, đánh bậy đánh bạ lại luyện thành Lôi Đình, cũng không có trở thành Tông Sư.
Tông Sư phải là nhân vật có thể cùng Đế Thánh cân sức ngang tài, vậy thì lực lượng của Tông Sư nhất định phải là lực lượng đồng cấp bậc với Thần Chi Huyết.
Ở trong hệ thống Nguyên lực, muồn tìm tòi và xây dựng một lực lượng có thể kháng cự lại Thần Chi Huyết, thật sự là…không nổi! Tới ngay cả Lôi Đình của Ngải Huy, dưới sự xâm lược của kim quang Thần Chi Huyết chẳng phải cũng tan thành mây khói đó ư. Ngoại trừ cái thể loại quái thai giống như Kiếm thai, còn tạm thời thì Ngải Huy chưa biết được còn có loại lực lượng nào làm được việc này.
Theo sự phân cấp của lực lượng, Ngải Huy hình thành một cấp bậc theo như phán đoán của bản thân.
Giai đoạn thứ nhất là Đại Sư.
Gia đoạn thứ hai là phải lĩnh ngộ được Ngũ Hành Nguyên Lực Hoàn. Ở giai đoạn này, cũng có sự phân biệt rõ ràng. Ví dụ như, Lôi Đình thì áp chế được Cành Sinh Mộc. Vậy thì có hay không loại kết cấu Ngũ Hành Nguyên Lực Hoàn đơn giản hơn, yếu hơn của Cành Sinh Mộc? Ngải Huy thấy hẳn là có. Có hay không kết cấu phức tạp hơn so với Ngũ Hành Nguyên Lực Hoàn của Lôi Đình? Cái này chắc cũng có.
Giai đoạn thứ ba, chính là Tông Sư lực lượng, là loại lực lượng đồng cấp với Thần Chi Huyết, Kiếm Thai.
Nếu như sự thật là Đế Thánh ban thưởng cho Xà Dư một giọt Thần Chi Huyết. Vậy chẳng lẽ Đế Thanh đã tìm ra được loại lực lượng còn cao giai hơn cả Thần Chi Huyết sao?
Ngải Huy có chút mờ mịt. Ngũ Hành Nguyên Lực Hoàn của Cành Sinh Mộc đã đủ khiến hắn thán phục không thôi. Tới kết cấu ẩn trong Lôi Đình thì hắn thực sự không thể tưởng tượng được trước khi nhìn thấy tận mắt. Hai loại lực lượng, Thần Chi Huyết khiến hắn sinh lòng sợ hãi, Kiếm Thai tuy rằng là do moi móc từ tàn phiến, đánh bậy đánh bạ ra, nhưng mà dù gì nó cũng có nguồn gốc từ Kiếm tu cổ xưa, cường đại mà thần bí, là niềm ao ước mà tâm hắn hướng về.
Loại lực lượng có thể cao giai hơn cả Thần Chi Huyết? Hắn không cách nào tưởng tượng ra nổi.
Được rồi, bản thân mình càng suy nghĩ thì sẽ càng không hợp thói thường. Sự tình xa xôi như vậy, trước mắt không phải vấn đề mình cần suy tính.
Hắn lắc lắc đầu, một lần nữa tập trung tinh lực quan sát cuộc giao phong giữa Kiếm Thai và Thần Chi Huyết.
Ánh mắt hắn một mực rơi trên khu vực va chạm kịch nhất của song phương, những toái mang của quang trụ hoàng kim vẫn không ngừng bị phá toái từng điểm một. Đối với quang trụ hoàng kim tráng kiện, lại còn ngưng thực gần như thực chất thì rõ ràng là vài cái mảnh vụn đó thật sự không đáng kể chút nào. Với tốc độ hiện tại, không biết song phương sẽ còn giằng co tới bao lâu nữa?
Bỗng nhiên, Ngải Huy phát hiện mình không để ý tới một điểm.
Những mũi kiếm bên trong Kiểm Thai sau khi va chạm cùng với Thần Chi Huyết sẽ vỡ nát, hóa thành sương mù rồi một lần nữa, lại chui vào bên trong Kiếm Thai. Vậy thì, những toái mang của quang trụ hoàng kim kia biến đi nơi nào?
Một lần nữa quay trở lại Thần Chi Huyết ư? Không đúng…
Ngải Huy trừng to mắt, đảo tìm khắp nơi.
"Hôm nay lại nhiều như vậy!"
Thần sắc Khương Duy thoáng mỏi mệt. Tình hình chiến đấu ban ngày diễn ra vô cùng kịch liệt, địch nhân không ngừng giở ra tầng tầng lớp lớp thủ đoạn âm hiểm. Bọn chúng ngày càng giảo hoạt, thủ đoạn ngày càng trở nên khó lường. Chính vì vậy đã khiến thành quả chiến đấu của phe mình giảm sút hẳn.
Trong sơn cốc đang tập kết mười ba thi thể Khoan Bối Bức Ngư.
Sau khi biết được tế luyện kiếm trận cần tới Huyết nhục, đám Khương Duy liền đều đặn mỗi ngày vận chuyển thi thể của Khoan Bối Bức Ngư tới đây. Các đội viên của Lôi Đình Chi Kiếm đang dồn dập vận chuyển kiếm trận, nhanh chóng chia nhỏ Khoan Bối Bức Ngư ra thành từng khối vương vãi khắp nơi.
Kiếm trận hôm nay đã có chút quy mô rồi.
Đứng ở trên sơn lĩnh nhìn xuống sơn cốc, khí tượng khác nhau rất lớn. Kiếm trận rậm rạp, chằng chịt giống như một mảnh rừng kim loại, tràn ngập khí tức nguy hiểm mà lạnh thấu xương. Từng đoàn sương mù không ngừng sinh sôi tràn ngập sơn cốc. Toàn cảnh sơn cốc chìm vào trong một mảng mê vụ, khó có thể thấy rõ hết được.
Ở bên trong kiếm trận đang không ngừng xoay tròn, sương mù giống như bị hấp dẫn, biến thành một lốc xoáy cự đại bên trong sơn cốc, mà trung tâm của lốc xoáy đó chính là Ngải Huy.
Sương mù liên tục, dũng mãnh tràn vào thân thể Ngải Huy.
Thi thoảng, ở bên trong kiếm trận sẽ truyền ra ngoài những âm thanh phốc phốc nho nhỏ. Đó chính là âm thanh báo hiệu của những thanh trường kiếm bị sụp đổ, hóa thành tro bụi.
"Hiện tại sơn cốc còn lại bao nhiêu thanh kiếm?"
"Cho tới giờ, còn lại ba mươi hai vạn sáu nghìn sáu trăm bốn mươi chín thanh."
"Thật sự là kinh người! Ngải Huy kiếp trước hẳn là ăn kiếm mà lớn lên sao?!!"
"Lâu Lan cũng cảm thấy như vậy."
Khương Duy đầy mong mỏi hỏi: "Thực sự sẽ có tác dụng chứ?"
Lâu Lan nghiêm túc trả lời: "Khương Duy, sẽ hữu dụng mà. Hiệu quả của Huyết nhục tế luyện rất rõ ràng, có thể làm cho uy lực của kiếm trận tăng năm thành trở lên, hơn nữa lại khiến cho Kiếm khí phát sinh biến hóa kỳ diệu, không nghĩ tới lại sinh ra một tia linh tính. Tuy rằng rất yếu ớt, nhưng không biết chừng lại có tác dụng quý giá. Trong tất cả các loại kiếm trận đã thử nghiệm, chúng ta cũng phát hiện ra Âm Dương kiếm trận là mang lại hiệu quả tốt hơn cả."
Khương Duy lập tức hỏi: "Vậy thì lúc nào Ngải Huy có thể tỉnh lại?"
Lâu Lan lắc đầu: "Lâu Lan không biết."
Khương Duy ánh mắt đăm đăm nhìn vào trung tâm sơn cốc, nơi đó Ngải Huy vẫn đang nằm im bất động ở giữa trùng vây kiếm trận, tự đáy lòng nói: "Thật hy vọng Ngải Huy có thể sớm tỉnh lại a."
Lâu Lan đáp lại đầy ước ao: "Đúng vậy a."
Ảnh cảnh Huyết Nhãn.
Ngải Huy rốt cuộc đã biết được rốt cuộc là những toái mang biến đi đâu rồi.
Một bộ phận toái mang là bị Kiếm Thai hấp thụ, một bộ phận thì được cơ thể hắn hấp thu. Còn dư lại một phần thì tồn tại ở dạng sương mù màu vàng, tràn ngập không gian ảo cảnh.
Ngải Huy cảm giác được rõ ràng sự biến hóa kinh người của Kiếm Thai cùng với huyết nhục của mình. Hắn rất khó để miêu tả được biến hóa này, nhưng cảm giác cho hắn biết việc này có chỗ tốt cực lớn với bản thân.
Chỗ tốt rõ nhất, chính là huyết nhục bị khô cạn, nứt nẻ đã hồi phục hẳn. Điều này làm cho Ngải Huy mừng rỡ không thôi. Từ khi dùng Lôi Đình để đối kháng với Minh Linh Quả, hậu quả để lại là thân thể hắn trở nên tàn tạ như một cái tổ ong, mong manh như giấy màn. Tiếp sau nữa, các loại lực lượng trong cơ thể hắn bắt đầu xung đột, biến thân thể của hắn thành một chiến trường khốc liệt khiến hắn hoàn toàn tắt ngấm hy vọng chữa khỏi.
Không nghĩ tới những toái mang của Thần Chi Huyết lại có công hiệu thần diệu tới vậy!
Biến hóa của Kiếm Thai càng thêm phức tạp. Tạm thời Ngải Huy còn không có cách nào phán đoán được, việc này tới cùng là tốt hay xấu. Nhưng mà sau khi hấp thụ những toái mang kia, Kiếm Thái đối mặt với Thần Chi Huyết dường như trở nên thong dong hơn hẳn.
Tiếp sau đó hai ngày, Kiếm khí lại không ngừng được chuyển vận vào cơ thể hắn. Việc này khiến Ngải Huy biết rõ đám người Lâu Lan ở bên ngoài đang không ngừng tìm biến pháp giúp đỡ hắn.
Ngải Huy cảm thấy ấm áp rất nhiều. Vô luận khi nào, dù cho khó khăn ra sao, mọi người đều không bỏ rơi hắn.
Kiếm khí dũng mãnh không ngừng gia nhập vào khiến cho Kiếm Thai lớn mạnh nhanh chóng.
Ngải Huy tinh ý nhận ra điểm khác biệt, Kiếm khí lần này không chỉ ngưng thực, cường đại hơn hẳn đợt trước, mà còn có thêm rất nhiều biến hóa. Chúng có nhiều hơn một tia linh tính yếu ớt, lại còn phân chia Âm Dương.
Chẳng lẽ là kiếm trận?
Ngải Huy thoáng cái liền đoán được tám chín phần mười. Nếu nói về kiếm trận và lý giải về kiếm, thiên hạ lúc này rất ít người có thể vượt được qua hắn. Chỉ căn cứ vào số lượng Kiếm khí kinh người đang tràn vào cơ thể, hắn có thể áng chừng được quy mô kiếm trận mà Lâu Lan và mọi người đang bố trí bên ngoài, ắt hẳn là rất lớn.
Ngải Huy không biết được, vì để cứu hắn, Lâu Lan muốn tạo ra được một kiếm trận với trăm vạn thanh trường kiếm.
Đoán chừng lúc này cũng rới vào khoảng mấy nghìn tới hơn vạn thanh trường kiếm rồi đi. Nếu như để hắn biết được, chỉ sợ sẽ bị dọa đến ngây người.
Những luồng Kiếm khí mới mẻ, đầy linh tính này gia nhập vào sinh ra ảnh hưởng cực lớn tới Kiếm Thai. Bên trong Kiếm Thai, hằng hà sa số mũi kiếm đang du động qua lại, dần dần ẩn hiện có thêm sự linh động tựa như vật sống vậy. Không chỉ vậy, chúng cũng bắt đầu phân tách ra làm hai luồng riêng biệt. Một Âm, một Dương, trước sau như một, xoay tròn, quấn quýt lấy nhau.
Khi Ngải Huy nhìn thấy, tinh thần liền chấn động mạnh. Đây…không phải là Âm Dương Ngư sao?
Kiếm Thai sau khi biến hóa, uy lực tăng mạnh đột biến, quang trụ hoàng kim bắt đầu bị phá toái ngày càng nhiều. Những toái mang màu vàng này không ngừng bị Kiếm Thai và huyết nhục hấp thu liên tục, mà bộ phận biến thành sương mù màu vàng phiêu đãng thì ít đi hẳn, bằng mắt thường có thể thấy được màn sương ngày càng mong manh đi.
Mặt trời treo cao ở trên không trung nhìn qua không có chút biến hóa, quang trụ hoàng kim vẫn bá đạo như cũ. Nhưng, Ngải Huy nhìn thấy được, hy vọng thắng lợi tới rồi!