Dù Đổng đại công tử nổi tiếng là kẻ ăn chơi trác táng, thay gái như thay áo nhưng mà anh ta cũng nổi tiếng là tay rất chịu chơi với người phụ nữ của mình.
Anh ta không phải loại đàn ông bắt cá nhiều tay một lúc mà chơi chán con cá này sẽ vứt rồi chuyển sang con khác và trong quá trình đó anh ta đặc biệt sủng con cá hiện tại của mình.
Đó là vì sao dù là tay sát gái chính hiệu vẫn khiến bao nhiêu phụ nữ yêu anh ta đến sống đi chết lại. Một kẻ phong lưu đa tình nhưng lại hết mực dịu dàng với từng người phụ nữ ngủ cùng hắn.
Không biết nên yêu hay nên hận.
Hàm Hi Họa khoanh tay trước ngực, nhìn Lâm Á Hi đang giàn giụa nước mắt uất ức cáo trạng với Đổng Sở Thần.
Cô chậc chậc hai tiếng lắc đầu. Đúng là không thể nào đánh giá một người chỉ với cái nhìn đầu tiên. Khi nãy còn cho rằng cô ả này ngây thơ, hiền lành như con thỏ dễ bắt nạt. Ai ngờ là một bạch liên hoa chính hiệu.
Định mặc kệ chuyện này đi siêu thị thì đám Trân Châu không biết xuất hiện từ lúc nào, bá cổ ôm vai cô hi hi ha ha.
“Sao cậu cũng hóng chuyện vậy?” Trân Châu bị Hàm Hi Họa ghét bỏ gỡ tay ra liền cười hì hì trêu lại.
Hàm Hi Họa có hóng chuyện đâu. “Tình cờ đi ngang qua thôi.”
“Mấy cậu không phải ở phòng à?” Cô hỏi lại.
Đỗ Thắm trả lời. “Nghe ồn ào dưới này nên chạy xuống xem.”
Ra vậy.
“Thôi đi đi, chẳng có gì hay đâu.” Hàm Hi Họa định đi thật nhưng ngay lúc này đám đông đang ồn ào bỗng im phắt.
Bọn cô cũng vì vậy mà dừng chân.
Người đàn ông như minh tinh xuất hiện như một vị thần, trên môi treo nụ cười đầy phong tình. Bên cạnh anh ta có thêm một người đàn ông khác. Nhìn là biết ai chủ, ai tớ.
“Mẹ ơi, Đổng công tử sao… sao lại xuất hiện ở đây thế này?” Giọng của nữ sinh bên cạnh không lớn nhưng bọn cô ở gần nên nghe rõ mà không cần cô ta nói bọn cô cũng biết anh ta là ai.
Ngoài Đổng Sở Thần thì còn ai có thể mang cái vẻ ngoài hững hờ, phong lưu và đậm “mùi vị tình dục” như vậy chứ. Nói là đậm vị tình dục tức là trên người anh ta luôn khiến phụ nữ xuân tâm nhộn nhạo, muốn cùng anh làm cái chuyện thân mật lăn giường kia. Nhưng không phải kiểu phóng đãng, dâm dục như bọn trai bao nha.
Nếu có những người đàn ông gọi là “cấm dục” như Nam Lãnh chẳng hạn khiến đàn bà mê mẩn muốn được ngủ với anh ngay lập tức thì ngược lại những người đàn ông đậm “vị tình dục” như Đổng Sở Thần càng khiến phụ nữ muốn kéo anh lên giường chơi một trận.
Khi anh ta bước vào đám đông đã thoang thoảng mùi nước hoa đắt tiền câu dẫn toàn bộ nữ sinh.
Hàm Hi Họa nhíu mày, hít hít mũi, cô khá là dị ứng với mùi nước hoa nồng như vậy dù đúng là thơm thật.
Định kéo ba cô bạn rời đi thì nhích mắt sang liền bị bộ dáng ngơ ngác ngắm trai đến say mê của bọn họ. Hàm Hi Họa đau đầu, nhức óc. May quá cô hoàn toàn miễn dịch với trai đẹp phong lưu thế này rồi. Cô chỉ mê ông chồng “cấm dục” của mình thôi.
“Anh Thần.” Cái giọng ngọt ngấy của Lâm Á Hi vang lên, cô ta chạy nhào vào ngực người đàn ông đang cười kia. Bộ dáng làm nũng này cũng hơi giả trân quá rồi.
Đổng Sở Thần có vẻ không thích thân mật giữa thanh thiên bạch nhật, mày anh ta hơi cau lại một chút rồi vỗ vỗ đầu Lâm Á Hi. “Chuyện gì thế này? Không phải đang quay phim rất tốt sao?” Tuy trên mặt vẫn là nụ cười nhã nhặn đó nhưng giọng nói lại có chút cảnh cáo. Đương nhiên là lời cảnh cáo này hướng tới đạo diễn Chu.