Nam Lãnh gõ gõ mấy ngón tay lên vô lăng, sau đó bỗng nhếch miệng thở dài.
Được rồi, anh đã hứa không nhúng tay vào sự nghiệp của cô, anh nên tôn trọng và giữ lời.
Xe lăn bánh để lại vệt bánh xe mờ nhạt lưu lại trên đường.
Hàm Hi Họa đi thẳng đến tầng năm, cửa hội trường đang đóng nhưng qua khung kính đã thấy bên trong kha khá người rồi. Không rõ là thí sinh hay những sinh viên tới hóng chuyện nữa.
Cô mở cửa đảo mắt, ngay sau đó có một chị gái ăn mặc lịch sự mời cô điền vài thông tin cơ bản vào tờ đơn.
Hàm Hi Họa làm theo. Điền xong cô được một người đàn ông – người này khá quen. Mất vài giây cô mới nhớ ra anh ta hình như là trợ lý của đạo diễn Chu. Hôm đó cô đã nhìn thấy rồi.
Có bảy người đến thử vai bao gồm cả Hàm Hi Họa. Bọn họ lần lượt bốc thăm số thứ tự.
Ngồi xuống vị trí ghế trống, cô gái bên cạnh mỉm cười ngọt ngào bắt chuyện. “Đã nghe danh tiếng của hoa khôi Họa từ lâu.”
Hàm Hi Họa có chút ngạc nhiên quan sát khuôn mặt cô gái kỹ hơn nhưng thành thật cô không quen người này.
“Bạn là…?” Cô hỏi.
Cô gái liền thẳng lưng trịnh trọng giới thiệu. “Em là Hồ Nhi sinh viên năm nhất khoa công nghệ thông tin. Chào chị ạ.”
Không ngờ cô nhóc lại thân thiện như vậy, Hàm Hi Họa mỉm cười gật đầu. “Nãy em bốc thăm số mấy?”
“Cuối cùng ạ.” Hồ Nhi nói xong đã bị cô gái đang diễn trên sân khấu thu hút.
Hàm Hi Hòa cũng bắt đầu tập trung vào theo dõi.
Ngồi một hồi cô phát hiện có một cặp mắt rất hay quan sát mình. Cô không phải tự đề cao mình hay tưởng bở. Vài lần cô vô ý lướt qua một hướng đều bắt gặp người nọ cũng đang nhìn cô. Ban đầu anh còn chột dạ khi nhìn trộm bị bắt tại trận nhưng về sau không chút e ngại mà “ngắm” cô.
Mà người nọ không ai khác chính là đạo diễn Chu.
Lại tiếp tục, nhưng lần này Hàm Hi Họa không làm ngơ coi như không thấy nữa mà gật đầu với anh mỉm cười.
Chu Văn Khiêm cũng gật đầu lại với cô sau đó tiếp tục xem diễn xuất của từng người.
Cuối cùng cũng tới Hàm Hi Họa. Cô hít một hơi thật sâu rồi đứng dậy lên sân khấu.
Cô đảo mắt qua vài người ngồi ở trước mắt, ở giữa là đạo diễn Chu Văn Khiêm, hai bên lần lượt là biên kịch và giám chế.
Cô cúi đầu chào cả ba sau đó giới thiệu tên của mình. Nói chung đây là bước giới thiệu lịch sự thôi, thông tin về cô bọn họ đã nắm trong tay rồi.
Chu Văn Khiêm nhìn cô không rời mắt, anh cong môi nói. “Cô thử diễn cảnh 56 đi.”
Cảnh 56 mà Chu Văn Khiêm yêu cầu là cảnh nữ chính Trần Ánh chứng kiến nam chính Chu Gia Nhân đang ôm một cô gái khác trong rừng cây sau trường. Phân cảnh này không có lời thoại, cũng không quá khó nhưng đòi hỏi cô phải hiểu được tâm lý của nữ chính.
Hàm Hi Họa mất ba mươi giây để nhập vai. Khi thấy bản thân đã ổn cô gật đầu với đạo diễn Chu.
“Bắt đầu.”
Biểu cảm trên khuôn mặt Hàm Hi Họa ngay tức khắc thay đổi.