Lúc Hàm Hi Họa chạy tới địa điểm casting vừa đúng giờ. Cô thở phào một hơi rồi ngồi chờ ở bên ngoài.
Vẫn là buổi thử vai kín.
Nữ phụ của ‘Thiên Hạ’ là nhân vật nửa chính nửa tà. Nàng đã từng yêu nam chính, cũng từng có được chàng nhưng sinh ra trong chốn thâm cung, nàng chẳng có sự lựa chọn chỉ có thể từ bỏ nam chính gả cho quốc sư dưới một người trên vạn người.
Nàng trở thành quốc mẫu người người kính nể, cũng kể từ đó một con quỷ xuất hiện hay nói đúng hơn là sự trỗi dậy của con quỷ trong người nàng. Nàng nhìn người đàn ông từng thuộc về nàng dần dần dùng sự tàn nhẫn của bản thân để bước lên ngôi vị hoàng đế. Thiên hạ mà chàng chưa bao giờ để ý cuối cùng lại ra sức tranh giành. Mà người phụ nữ bên chàng đến khi ấy đã chẳng còn là nàng.
Nàng ghen tị, nàng tức giận và cũng hối tiếc khi xưa đã từ bỏ chàng vì gia tộc.
Nàng chưa từng yêu quốc sư, chưa có giây phút nào. Nhưng nàng đã cảm động trước tình yêu quốc sư dành trọn cho mình, nàng đã mong bản thân sẽ yêu người chồng chân chính này nhưng trái tim nàng trong cuộc đời này đã thuộc về một người đàn ông khi nàng vẫn là một tiểu cô nương trong trẻo, ngây thơ.
Người đó đã tàn nhẫn phá tan gia tộc của nàng, duy chỉ mình nàng là hắn bỏ qua.
Đến cuối cùng nàng vẫn là chết bởi chính hắn, thù giết gia tộc nàng không thể quên, chỉ là cái chết ấy mới giúp nàng nhìn thấu trái tim lạnh lẽo trong chốn thâm cung bao năm nay. Nàng đã động lòng với quốc sư từ lúc nào không hay. Tiếc cho mọi thứ đã quá muộn.
Nếu có thể làm lại cuộc đời lần nữa nàng không muốn yêu người ấy nữa.
Nhân vật Nhược Y thật sự rất hấp dẫn, ngay khi đọc xong toàn bộ kịch bản ‘Thiên hạ’ Hàm Hi Họa đã chắc chắn vai diễn này cô muốn.
Kết thúc casting, Hàm Hi Họa hít vài hơi rời đi, tâm trạng của cô vẫn còn nằm trong căn phòng kia. Hồn cô vẫn còn một nửa của Nhược Y.
Mãi đến khi Lý Kỳ vỗ vai cô mới sực tỉnh. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Sắc mặt em kém quá. Thử vai không tốt sao?”
Hàm Hi Họa cười yết ớt. “Là em chưa thoát khỏi nhân vật. Đạo hạnh của em vẫn còn kém quá.”
Lý Kỳ bật cười lắc đầu. “Rất tốt, xem ra trận này em đã đánh không tệ.”
Cuối cùng Hàm Hi Họa cũng trở lại bình thường, cô cùng Lý Kỳ đến Ladidé. Còn vài cảnh cô cần quay nốt trong hôm nay.
“Tiếu Mạt đâu rồi ạ?” Ở trên xe, Hàm Hi Họa mới chợt nhớ tới cô trợ lý của mình.
Lý Kỳ bảo Hạ Tiếu Mạt đang ở Ladidé chạy chút việc vặt. “Em thấy con bé làm việc được không?” Dù sao về sau những lúc chị bận thì mọi chuyện của Hàm Hi Họa sẽ do cô bé ấy chăm coi, nếu cả hai chung đụng không ăn ý thì tốt nhất nên đổi người.
Hàm Hi Họa không nghĩ sâu xa, cô nhớ tới khuôn mặt ngây ngô lại có chút lanh lợi kia liền mỉm cười. “Rất ổn, đôi khi ngốc ngốc nhưng hợp với em.”
Lý Kỳ khẽ cười liếc liếc cô. Càng làm việc, càng tiếp xúc với Hàm Hi Họa chị càng thích, cô bé này không phải kiểu lạnh lùng, nữ cường như Mạnh Uyển. Mà có nhu, có cương, gặp đúng người sẽ hòa động, không thì sẽ dùng sự im lặng biểu thị cho sự xa lạ. Nhưng không bất lực phớt lờ người ta dù cho cô không thích. Như đối với Đổng Sở Thần, chị nhìn cô bé không có cảm tình với vị kia lắm nhưng ngoài mặt vẫn mỉm cười, hòa nhã lại không làm người ta khó chịu. EQ cao. Chỉ có thể kết luận như vậy.
Lần nữa phải tạo hình, Hàm Hi Họa khá mệt, cô tranh thủ chợp mắt một lát. Còn chưa được năm phút đã bị tiếng ồn ào bên ngoài làm phiền.
Cô nheo mắt, khá khó chịu thấy thợ trang điểm cũng dừng lại hóng chuyện cô nhắc nhở một tiếng.