Thấy phản ứng như thiếu nữ lần đầu biết yêu của con gái, hai ông bà đều trợn mắt không tin nổi, đến cả cơm cũng quên ăn dán mắt vào khuôn mặt hơi hồng lên của con gái yêu.
“Hai đứa…” Mẹ Dương mới khi nãy còn lo lắng chuyện bọn trẻ không biết tới khi nào mới có tình cảm với nhau, chưa đầy nửa tiếng đã khiến bà vui mừng không thể diễn tả nổi.
Hàm Hi Họa đặt đũa xuống chén cơm, cô gãi tóc đáp. “Con với anh ấy rất tốt.”
“Rất tốt là thế nào?” Mẹ Dương không nhịn được truy vấn cho rõ chân tơ kẽ tóc.
Mắt Hàm Hi Họa giật nhẹ, cô thở dài. “Là bọn con lâu ngày sinh tình.” Có lẽ nguyên nhân này là minh chứng tốt nhất và cô chắc chắn ba mẹ sẽ không truy vấn thêm gì nữa. Ông bà mừng còn không kịp.
Đúng như cô nghĩ vừa nghe cô trả lời liền hợp lại bàn tính chuyện khi nào cô có em bé.
“Con vẫn còn nhỏ, đợi ra trường rồi hãy tính.” Mẹ Dương cực kỳ nghiêm túc dặn dò. Đương nhiên bà muốn bế cháu nhưng con gái bà thật sự còn nhỏ quá. Con gái mà có con sớm sẽ không tốt, trong khi đó nó với lại chồng chỉ mới hòa hợp thôi, nên dành không gian riêng một khoảng thời gian cho hai vợ chồng đã.
Nhìn là biết ngay mẹ mình đang tính tới cái gì rồi. Hàm Hi Họa lập tức cắt ngay. “Con chưa từng nghĩ tới chuyện con cái, hơn nữa hiện tại con đang quay phim, sẽ không có nhiều thời gian rảnh.”
Ba Hàm với mẹ Dương không phải là người cổ lỗ, cả hai đều có tài khoản weibo, wechat. Đặc biệt là mẹ Hàm, bà rất sỏi weibo luôn, đám trẻ kia làm sao có thể chế giễu bà được chứ.
Cũng nhờ vậy mà tin tức Hàm Hi Họa nhận vai nữ chính trong” Mười năm thương nhớ” đã nắm rất rõ. Sau đó có gọi điện xác nhận lại với cô, nói chung về phía ông bà cũng không ủng hộ lắm nhưng cũng không ngăn cản cô.
Bà nói. “Thế giới đó rất phức tạp và thị phi, nếu con đã chọn vào thì sau này cũng đừng hối hận. Phải mạnh mẽ và gai góc mới đứng ở nơi đó được…” Bà ở bên kia điện thoại khẽ giọng. “Hơn nữa có Nam Lãnh sau lưng con, mẹ với ba cũng yên tâm hơn.” Bà dừng lại. “Nếu con không gả cho Nam Lãnh, ta với ba con chắc chắn không để con đi con đường này. Con biết đó nhà chúng ta chỉ là gia đình dòng dõi thư hương, chỉ có gia giáo, tri thức mà không có quyền thế hay tiền tài, với một gia cảnh thế này thì không thể chống lưng, bảo hộ cho con được.”
Trên bàn cơm ba Hàm với mẹ Dương đều mãn nguyện với cuộc sống của con gái nên không ép buộc cô thêm chuyện gì nữa. Đối với con gái hai người luôn mong dành cho nó những điều tốt đẹp và thuần túy nhất. Chuyện hôn nhân dù hiện tại đã đâm hoa kết quả nhưng cơ bản ban đầu cũng là bị ông bà ép buộc. Nên hiện tại đối với đam mê, sở thích của con gái ông bà tuyệt đối không ngăn cản nữa chỉ cần nó không làm hại con gái là ông bà yên tâm rồi.
Đoàn làm phim “Mười năm thương nhớ” vốn đã bắt đầu từ mười ngày trước nhưng vì trục trặc vụ nữ chính nên mới tạm ngưng mấy hôm nay.
Thời gian gấp gáp Hàm Hi Họa phải vào đoàn sớm gia nhập với mọi người. May mắn các cảnh quay chủ yếu ở thành phố M nên không phải xa Nam Lãnh.
Ngày đầu vào đoàn Hàm Hi Họa khao mọi người uống trà sữa thay cho lời chào.
Ai cũng vui vẻ cảm ơn, đạo diễn Chu cũng nhếch miệng cảm ơn. Thỉnh thoảng anh vẫn không nhịn được ngắm cô đương nhiên không phải vì có ý đồ hay say mê nhan sắc… cũng có thể nói là u mê nhan sắc cô thật nhưng không phải cái loại kia. Chỉ là nét đẹp của cô quá đặc biệt khiến Chu Văn Khiêm bị hút thôi.
Cảnh đầu tiên cô quay cùng nam chính khá đơn giản, Chu Văn Khiêm cố tình đưa cảnh dễ trước để cô và Dạ Hành làm quen.
“Mười năm thương nhớ” là bộ phim thanh xuân nói về tình yêu thầm lặng đầy day dứt và sự hi sinh mà nữ chính Trần Ánh dành cho nam chính Chu Gia Nhân. Từ mười bảy tuổi đến hai mươi bảy tuổi, từ tình yêu rụt rè, thầm kín đến tình cảm trưởng thành, lo được, lo mất. Cả hai đã bỏ lỡ nhau mười năm mới tìm thấy nhau.
Bộ phim này chắc chắn mang những nỗi buồn man mác khiến người xem không dứt ra được cho đến khắc cuối cùng.