Trần Ánh đứng trên sân thượng, cô ngẩng mặt nhìn bầu trời âm u như sắp đổ một cơn mưa lớn. Trên má cô gái lăn những hạt nước mắt trong suốt.
Hai tay cô bám chặt vào thành sân thượng như thể cô sợ nếu buông lỏng chút thôi bản thân sẽ bị cơn gió cuốn cô rời khỏi nơi đây mất.
“Cắt. Tốt lắm.” Tiếng đạo diễn vừa vang lên mọi người vẫn còn đang chìm đắm vào phân cảnh của Hàm Hi Họa mà chính cô cũng vậy. Phải mất một phút mới trở về thực tại.
Từ sân thượng đi xuống, trở về phim trường chỉ mất mười phút đi bộ.
Đang nghỉ giải lao thì cả phim trường đều lặng như tờ.
Hàm Hi Họa cũng bị ngạc nhiên nâng mắt lên, đập vào mắt chính là khuôn mặt tràn đầy ý cười yêu nghiệt của Đổng Sở Thần. Lúc này anh ta đang trò chuyện với đạo diễn Chu. Có lẽ anh ta vừa mới đến thôi.
Sau đó Hàm Hi Họa bắt gặp mấy ánh mắt như hoa si của những cô nàng trong đoàn phim.
Mím môi một chút Hàm Hi Họa thôi quan tâm tiếp tục nghịch điện thoại. Thật ra cũng không phải nghịch gì, chỉ muốn nhắn tin với chồng yêu nhân lúc nghỉ ngơi. Bình thường cả hai đều bận rộn chuyện của mình, đến tối mới có thể ở bên nhau. Nên có thời gian rảnh rỗi cô liền quấy anh mà anh đôi khi cũng biết cách trêu ghẹo cô lại. Trước đây Hàm Hi Họa không hề biết Nam Lãnh cũng sẽ hài hước, cô nghĩ nếu cô nói điều này ra với mọi người cũng chẳng có ai tin đâu nhưng thật sự là như vậy và cô rõ chỉ bên cô anh mới bày ra mặt khác của bản thân. Và Hàm Hi Họa tự hào về điều này.
Như hiện tại chẳng hạn, sau khi bị Đổng đại công tử quấy nhiễu cô liền trở lại với anh. Tin nhắn anh vừa gửi đến. “Cô bé, anh đang họp. Thật sự muốn anh dừng họp rồi chạy đến phim trường bắt nạt em à?”
Đọc xong, hai tai Hàm Hi Hạo cũng dần đỏ lên, cái người đàn ông này… biết là anh chỉ trêu chọc thôi nhưng cô vẫn không nhịn được mà thẹn thùng, xấu hổ. Nhìn chằm chằm điện thoại không chớp mắt một lúc suy nghĩ xem nên đáp lại anh thế nào. Cô không hay biết từ khi cô cụp mắt thì có một vị đại thần vẫn luôn dán mắt vào khuôn mặt hơi hồng hồng của cô.
Đang định trả lời tin nhắn của Nam Lãnh thì đạo diễn gọi cô lại.
Hàm Hi Họa đáp một tiếng rồi báo với Nam Lãnh một tiếng, không làm phiền anh làm việc nữa. Cô cứ cảm thấy mình giống như một yêu nữ hại nước, hại dân khi suốt ngày câu dẫn vị hoàng đế Nam Lãnh.
Phát hiện bản thân ngày càng suy nghĩ khùng điên, Hàm Hi Họa vỗ vỗ hai má hơi nóng của mình chạy đến chỗ đạo diễn Chu.
Cô không rõ Chu Văn Khiêm và Đổng Sở Thần trước đó đã nói cái gì nhưng khi cô lại gần liền phát hiện ánh mắt của hai người có chút “nguy hiểm”. Cô cào lòng bàn tay mình chào lướt qua hai bọn họ.
“Anh gọi tôi ạ?” Đối với đạo diễn Chu, cô rất tôn trọng anh, nên dù tuổi anh không lớn thì cô vẫn luôn kính mộ một mức độ nhất định.
Đạo diễn Chu cười cười, kêu cô ngồi rồi đi vào vấn đề. “Cô đã tìm được công ty giải trí thích hợp chưa?”
Chuyện này… Hàm Hi Họa có chút ngạc nhiên nhìn Chu Văn Khiêm, não bỗng load cực nhanh như vô ý mà nhìn Đổng Sở Thần vẫn luôn ngang nhiên “ngắm” mình nãy giờ.
Thu hồi lại tầm mắt cô thành thật trả lời. “Tôi vẫn đang suy nghĩ ạ.” Sau lần thương lượng thành công với Nam Lãnh, Hàm Hi Họa cũng tự thân tìm hiểu những công ty giải trí khác. Về việc người đàn ông Đổng Sở Thần trước mắt này cũng là ông trùm trong giới giải trí cô cũng đã biết qua. Không nói về cái tính trăng hoa của anh ta thì thực lực của anh ta rất đáng tán thưởng, là tinh anh trong ngành này. Hơn nữa Thiên Tuế của anh ta hiện đang là công ty giải trí top đầu, trong tay anh ta có ảnh hậu, ảnh đế, đại hoa, tiểu hoa đều có đủ. Nếu lựa chọn một cách công bằng thì Thiên Tuế hoàn toàn là ứng cử viên tốt nhất.
Chu Văn Khiêm quan sát cô một chút, anh khá thích cô bé này, nhìn qua có vẻ rất mềm yếu nhưng đặc biệt khôn khéo và biết cách ứng xử. Người như cô nếu để cô lỡ vào một công ty không tốt thì phí phạm nhân tài biết bao, khi nãy Đổng Sở Thần đúng là có ý chiêu mộ Hàm Hi Họa. Tuy thanh danh mê gái đẹp của vị này ai cũng biết nhưng về năng lực, khả năng nhìn người rất được. Mà Đổng Sở Thần xưa nay không bao giờ có scandal ép buộc gái nhà lãnh, đều là đám phụ nữ thèm muốn anh ta. Như vậy xem ra cũng khiến anh yên tâm khi đứng ra làm trung tâm đưa Hàm Hi Họa gia nhập Thiên Tuế.