“Hai ngày nữa có buổi chụp hình cho Ladidé.”
Hàm Hi Họa ngạc nhiên. “Nhanh vậy ạ?”
Lý Kỳ ừ, chị nói. “Bộ sưu tập của bọn họ sắp tung ra nên tranh thủ thời gian.”
Cả người Hàm Hi Họa ỉu xìu, vốn còn định nhân dịp này đi chơi vài hôm, xem ra phải dời sang đợt khác rồi.
Cô nói lại với Nam Lãnh chuyện này, người đàn ông hụt hẫng không nhẹ, sợ cô áy náy với mình, anh mỉm cười dỗ dành. “Lần sau chúng ta chỉ đi chơi thôi, không có công việc gì hết.”
Hàm Hi Họa mím môi, cô đáp. “Dạ.” Biết là anh đang dỗ ngọt mình thôi, biết khi nào mới tới ngày đó đây.
Lễ mừng thọ ông nội chắc anh không tham dự được rồi.
Trang điểm sơ qua, mặc một chiếc váy hai dây thanh lịch màu đen Hàm Hi Họa lên xe tài xế Nam Lãnh đã sắp xếp chở cô tới nhà hàng.
Tiệc đóng máy diễn ra khá thoải mái và vui vẻ, ban đầu mọi người còn e ngại Đổng Sở Thần nhưng dần dần thấy anh cực kỳ hòa hợp mọi người cũng không kiêng dè nữa.
Lý Kỳ ngồi bên cạnh bỗng ghé sát Hàm Hi Họa nói. “Theo chị kính Đổng Sở Thần ly rượu.”
Đây là phép lịch sự tối thiểu, Hàm Hi Họa không thể từ chối, cô cầm ly rượu vang đỏ theo sau Lý Kỳ đến chỗ Đổng Sở Thần với Chu đạo.
Lý Kỳ cười chuyên nghiệp. “Đổng công tử, tôi cùng Hi Họa kinh ngài ly rượu.”
Đổng Sở Thần nâng mắt nhìn Lý Kỳ sau đó đánh mắt sang người bên cạnh. Anh nở nụ cười yêu nghiệt như thường ngày, rất sảng khoái nâng cao ly rượu với hai người. “Cạn ly.”
Lý Kỳ nháy mắt với Hàm Hi Họa. Cô mím môi rồi chạm ly mình vào ly của Đổng Sở Thần. “Kính anh.”
Đổng Sở Thần không hề kiêng dè thưởng thức nhan sắc khuynh thành của người phụ nữ trước mắt, ánh nhìn của anh khiến Hàm Hi Họa không được thoải mái lắm nhưng cô vẫn cố gắng mỉm cười. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Cô lại kính đạo diễn Chu. “Anh Chu, cảm ơn anh đã tin tưởng giao vai nữ chính này cho tôi.”
Chu Văn Khiêm cười thành tiếng, anh vỗ vỗ vai cô. “Là cô có năng lực.”
Sau đó Hàm Hi Họa xin phép trở về vị trí, cho đến khi cách người đàn ông kia một đoạn rồi cô vẫn cảm giác được ánh mắt nóng bỏng của người đó dán chặt lên người cô.
Hàm Hi Họa nhíu chặt mày ngồi lại ghế, từ đó cô cũng không nhìn anh ta thêm lần nào cho tới khi tan tiệc.
Mọi người lần lượt lên xe về nhà, trước cửa nhà hàng chỉ còn vài người. Chu Văn Khiêm nâng cổ tay đã thấy gần mười một giờ đêm, anh biết nhà Hàm Hi Họa ở xa mà quản lý của cô ấy đã sớm về chăm con rồi. Không do dự anh đến gần Hàm Hi Họa quan tâm. “Nhà cô ở khu nào nếu tiện để tôi đưa về luôn. Con gái đêm khuya không nên đi một mình.”
Đổng Sở Thần dựa ở bên trụ cột nhướng mày ngắm người nào đó, anh đang đợi tài xế của mình lấy xe tới.
Hàm Hi Họa lắc đầu, cô mỉm cười với đạo diễn Chu. “Tôi đang chờ người nhà tới đón, sắp đến rồi ạ.”
“À.” Vậy thì anh cũng yên tâm rồi, cứ lo cô nhóc đi một mình.
Taxi đến đạo diễn Chu tạm biệt mọi người. “Về cẩn thận đấy.” Nói rồi Chu Văn Khiêm leo lên taxi vẫy vẫy tay.
Trước cửa nhà hàng chỉ còn ba người Hàm Hi Họa, Đổng Sở Thần với một diễn viên nữ khác.