“Sở Luật, có lẽ anh cũng không biết, trong hận có khi cũng có yêu, sẽ có một ngày anh giãy giụa, khi ảnh tổn thương và làm tổn thương, có khả năng anh sẽ yêu cô ta”
Cô nhìn bóng lưng Sở Luật, lẩm bẩm tự nói, âm thanh bay cực xa, không ai có thể nghe được, vuốt lại mái tóc dài, cô đi vào hội trường, đúng vậy, cô là một người thông minh, cho nên, cô biết, cô không có khả năng có được Sở Luật, bọn họ chỉ là bạn giường.
Cho nên, cô không có khả năng chờ anh quay đầu lại, mà anh, cũng sẽ không quay đầu.
Nếu không, anh đã không phải là Sở Luật.
Sở Luật cũng bước vào hội trường, theo bản năng chỉ tìm người bị anh bỏ lại kia, mắt ạn quét như radar, lại không tìm thấy cô.
Anh đến gần, mắt trầm xuống.
Đi đâu rồi?
Anh vừa đi được vài bước, bên tai lại truyền đến tiếng nói, vừa lúc làm anh nghe được có người nhắc đến tên mình.
“Anh không sợ cô ta nói chuyện này cho Sở Luật à? Lại nói thế nào, amh vừa rồi đùa giỡn vợ Sở Luật đấy.” Một người cười chế nhạo, cũng không biết là giễu cợt hay là cố ý.
“Sợ cái gì, toàn thế giới đều nhìn thấy đôi chân cô ta, mặc thành như vậy, rõ ràng chính là tới câu dẫn đàn ông.”
“Nhưng anh bị từ chối rồi,” một người khác vui sướng khi người gặp họa.
“Anh cũng có ý như vậy à, muốn nếm thử xem con đàn bà của Sở Luật có hương vị gì? Bởi vì chúng ta đều ghen ghét, Sở Luật kia dựa vào cái gì cướp đi bao nhiêu lợi lộc của chúng ta. Mà ngừoi phụ nữ của hắn, lại làm hắn mất mặt, như vậy không phải rất vui sao?”
Đám người cười ồ lên, như thể tát vào mặt Sở Luật.
“Phải không? Các người thật sự cho là như vậy à, nếu tôi không cướp sạch, như vậy không phải thật xin lỗi sự mong đợi của mấy người?” Mộ lt giọng nói lạnh lùng vang lên, sau đó là Sở Luật tiến vào. Các người còn muốn đè vợ của tôi, a, như vậy, tôi sẽ để vợ các người nằm lên giường thằng đàn ông khác.
Amh trước nay lạnh lùng tàn khốc, hai người kia sợ trắng mặt, đừng tưởng rằng Sở Luật chỉ nói chơi, nói dọa người, Sở Luật thật sự làm tới. Đây là chuyện ai cũng biết.
“Vợ tôi đâu?” Giọng nói của anh đã khôi phục lại sự bình tĩnh, bất quá, trên người lại truyền đến áp lực, vẫn làm người khác cảm thấy run rẩy.
Một người chỉ tay sang bên kia, đúng là phía Sở Luật vừa đi vào.
Sở Luật vội vàng bỏ đi, anh lấy ra di động, nhấn một dãy số.
Hạ Nhược Tâm chỉ có anh mới có thể hận, cũng chỉ có anh mới có thể nhục nhã, muốn động tới cô, vậy phải chết.
Mà hiện tại anh đã quên mất, có lẽ vốn dĩ là anh muốn, chỉ là, lúc thực sự hoá ra, có khi, anh cũng không cách nào khống chế được cảm xúc của mình. <!--Nhóm dịch: Mèo Xinh-->