Mà lúc này Hoắc Thủy Nhi đã trở thành phu nhân tổng giám đốc nhưng vẫn cứ chèn ép hai người…
“Ha ha, thứ vô căn cứ này mà bọn họ cũng dám đăng lên?”
Thấy Hoắc Thủy Nhi bỗng bày ra dáng vẻ lạnh lùng, trợ lý Chu đẩy đẩy kính, thoáng chau mày: “Từ trước tới nay đám phóng viên đều dựa vào những tin tức vô căn cứ như vậy, video bên dưới cũng là bằng chứng.”
Hóa ra không biết là ai để lộ ra video cãi nhau của Hoắc Thủy Nhi và Tào Nguyệt Hằng!
Buổi tối, Hoắc Thủy Nhi mặc váy lụa hai dây ngồi ngay ngắn trên sô pha, vừa ôm gối xem phim vừa nhét khoai tây vị mật ông vào miệng.
Bỗng nhiên: “ken két” một tiếng, cửa phòng bị mở ra.
VietWriter.vn
“Anh đã về rồi?”
Hoắc Thủy Nhi lập tức tươi cười như hoa, ngoan ngoãn bước xuống sô pha, đặt đồ lên bàn trà, lê dép chạy tới, ân cần nhận lấy túi hồ sơ trong lồng ngực Cố Đoàn Thuần, ngoáy cổ nhìn anh: “Thức ăn trong phòng ăn hãy còn nóng, nước tắm cũng chuẩn bị xong rồi, anh muốn ăn cơm trước hay tắm trước?”
Nhìn dáng vẻ cười tươi lấy lòng của Hoắc Thủy Nhi, Cố Đoàn Thuần bất chợt nhớ lại một câu nói làm sai chuyện nên phải lấy lòng.
Anh cũng mặc kệ Hoắc Thủy Nhi đi cất túi hồ sơ, còn anh tự lấy dép trên kệ dép mang vào, hờ hững liếc nhìn Hoắc Thủy Nhi: “Có chuyện gì cô cứ nói thẳng đi.”
Hoắc Thủy Nhi hơi sững người, nhưng vẫn tươi cười: “E hèm…ông xã à…, bây giờ chúng ta đã là vợ chồng rồi, vì vậy có phải chúng ta sẽ phúc họa cùng chia đúng không?”
“Thì sao?”
Nghe được cô gọi mình là ông xã, Cố Đoàn Thuần không khỏi sửng sốt.
Cố Đoàn Thuần đã biết việc xảy ra chiều nay. Anh là tổng giám đốc tập đoàn Đế Quốc, không có bất kỳ hành động mờ ám nào thoát khỏi tầm mắt anh. Việc Tào Nguyệt Hằng vừa làm hôm nay Đinh Tuyết Lan đã nói cho anh biết.
Sở dĩ anh không hỏi tới là vì muốn chờ xem Hoắc Thủy Nhi sẽ xử lý việc này thế nào.
Làm vợ anh, Hoắc Thủy Nhi phải có bản lĩnh.
“Anh có biết vụ lùm xùm của hai chúng ta lúc trưa không?” Hoắc Thủy Nhi ngập ngừng nói, thấy Cố Đoàn Thuần không đáp lời, cô liền tiếp tục vô tư nói: “Anh nói xem đám paparazzi cũng thật là. Ăn nó rửng mỡ, không có việc gì làm, thích chụp lén người khác. Chẳng qua chúng ta chỉ đi đóng khung tranh chữ của ông nội thôi thế mà bọn họ cũng có thể đưa tin nói tình cảm của hai chúng ta sâu đậm như biển…”
Hoắc Thủy Nhi vừa dè dặt nói vừa quan sát sắc mặt của Cố Đoàn Thuần.
Bởi vì trưa nay trong lúc trên đường về trợ lý Chu đã cực kỳ nghiêm túc chắc chắn nói cho cô biết, tin tức cô ầm ĩ ở tập đoàn Đế Quốc chiều nay có thể sẽ gây ra hậu quả.
Nếu bị người khác rắp tâm lợi dụng, rất có khả năng sẽ ảnh hưởng tới danh dự và hình tượng của cả công ty!
Nếu vậy cô đúng là đền không nổi!
“Hoắc Thủy Nhi, tôi đã biết chuyện xảy ra chiều nay rồi. Cô không cần phải rào trước đón sau như vậy nữa.” Cố Đoàn Thuần chai nước suối từ trong tủ lạnh ra, uống một hơi. Tiếng uống nước ừng ực khiến Hoắc Thủy Nhi sợ đến đứng im tại chỗ.
Quả nhiên anh đã biết
Hoắc Thủy Nhi quyết định phủ đầu trước, cô lập tức ngước đôi mắt mờ sương lên nhìn Cố Đoàn Thuần: “Xin lỗi anh, chuyện chiều nay tôi sai rồi, nếu cần tôi có thể đi làm sáng tỏ.”
“Hửm? Sai ở đâu?”
Cố Đoàn Thuần ngồi nghiêm túc trên sofa, liếc nhìn đồ ăn vặt trên bàn trà, đột nhiên cảm thấy không vui lắm.
Sai ở đâu?