Mục lục
Vợ yêu, anh muốn tái hôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mong bạn đọc thông cảm cho bất tiện hình ảnh. Truyenone chúc các bạn luôn vui vể và khỏe mạnh.



Tôi nhìn Thẩm Minh Thành đang hơi uể oải, không biết nên an ủi như thế nào, nói: “Anh đặt may chiếc váy cưới đó cho cô ấy đúng không?” Kích thước và màu sắc đều dựa theo khí chất của Hồ Diệp, nếu nói không phải là cô ấy, tôi không tin.




VietWriter cập nhật nhanh nhất.


Anh ấy gật đầu, mím môi nói: “Anh bắt đầu tìm người thiết kế váy cưới sau khi cô ấy sinh bé Dương. Lúc đó anh muốn đợi cô ấy khỏe lại rồi tổ chức hôn lễ cho cô ấy, nhưng không ngờ lại không đợi được.” “Anh và Vương Yên Nhiên sao lại thế này?” Tôi không muốn hỏi anh ấy và Hồ Diệp sao lại đến mức này, băng dày ba thước thì không thể chỉ lạnh trong một ngày.



Anh ấy hơi nhíu mày, có chút cáu kỉnh: “Lớn tuổi rồi thì cũng nên kết hôn. Lấy ai cũng như nhau, tốt hơn hết là lấy người mà mình có thể kiểm soát được”



Tôi suýt chút nữa bị anh ấy chọc tức chết: “Thẩm Minh Thành, anh bị tiến hóa lùi đó hả? Anh không biết Vương Yên Nhiên là loại phụ nữ nào sao? Anh cưới cô ta, định làm cho nhà họ Thẩm sau này không yên sao? Người vợ tốt thì không cần, lại đi lấy một người phụ nữ không an phận, anh có điên không?












Nhìn thấy bộ dạng của Nguyên Vũ, Hồ Diệp không nhịn được, ôm anh ấy một cái rồi nói: ‘Sao anh không nói sớm hơn, em không biết. Nếu biết sớm hơn, chúng ta đã không phải đến thử áo cưới rồi. Suýt nữa thì lãng phí tâm huyết của dì” Nguyên Vũ nói: ‘Mẹ anh nói răng em thích đám cưới kiểu phương Tây. Mọi thứ phải làm theo sở thích của em. Áo cưới bà ấy may có thể tặng chúng ta làm quà cưới.”



Hồ Diệp giơ tay đập nhẹ vào ngực anh, hai mặt đỏ hoe, cảm động nói: ‘Suýt nữa thì anh đã để em phụ lòng dì rồi. Áo cưới dì may là dệt gấm, có đồ tốt như vậy còn đến đây thứ nữa làm gì”







Tôi nhìn hai người này liền cảm thấy mình như bóng đèn thừa thãi, không khỏi ôm trán, chuẩn bị né tránh, quay đâu nhìn lại, Thẩm Minh Thành đang nhìn về phía chúng tôi, không khỏi hít một hơi. Điều đáng buồn nhất lúc này không phải là không năm được, mà là năm trong tay rồi lại để vụt đi mất.



Loại cảm giác này chắc hản rất bi thương Tôi nhìn hai người âu yếm nhau, nói: Được rồi, hai người cứ âu yếm tiếp đi, tôi ra ngoài chờ nhé Hồ Diệp và Nguyên Vũ cười với nhau.



Khi đi đến bên cạnh Thấm Minh Thành, anh ấy thản nhiên để tay vào túi, nhìn Vương Yên Nhiên, người vừa mới thay váy cưới xong, dường như không cảm xúc đáp lại câu hỏi nhàm chán của Vương Yên Nhiên.



Nhìn thấy tôi, Vương Yên Nhiên kéo tà váy, nói: “Cô Hinh, cô có thể giúp tôi xem chiếc váy cưới này có hợp với tôi không? Tôi đã thử hai bộ, Thẩm Minh Thành không thấy đẹp. Tôi không biết phải mặc dì. ” Tôi nhìn cô ta và nói: “Trồng cũng khá đẹp.”



Cô ta sững người một lúc, có lẽ vì cô ta đã nghe thấy sự chiếu lệ rõ ràng trong lời nói của tôi, lúng túng nói: “Cảm ơn! Thấm Minh Thành có vẻ không kiên nhân, cau mày nhìn cô ta: “Tôi có chuyện phải làm, cô thử đi, tôi về trước.”



Sau đó, anh ấy nhìn tôi nói: “Có muốn anh đưa em về không? Tôi läc đầu, người đàn ông này thực sự không muốn diên dù chỉ một chút, nói răng mình có chuyện phải đi trước, sau đó hỏi tôi có cần anh đưa về không, anh ấy sợ mình biếu hiện không kiên nhân với Vương Yên Nhiên chưa đủ rõ ràng sao? Thấy tôi không cần anh ấy đưa về, anh ấy cầm chìa khóa xe rời đi, Vương Yên Nhiên muốn nói gì đó liền kéo tà váy đuổi theo, nhưng vì váy cưới không dẻ đi nên không thể đuổi kịp.



Tôi nhìn cô ta, nhịn không được mở miệng nói: “Thực ra, cô không cần phải đặt mình vào tình huống xấu hổ như vậy. Cô thích tiền, cô cứ nói ra, muốn nhiều ít gì cũng được, miền là hợp lý, nhà họ Thẩm sẽ đưa cho cô, không cần phải quấn lấy anh ấy”



Nghĩ đến cũng thấy buồn cười, cảnh này, Lâm Uyên vì chuyện của Mạc Hạnh Nguyên nên đã nói với tôi từ nhiều năm trước rồi, dùng tiên để ép một người phụ nữ rời đi, nghĩ kỹ lại, tôi dường như đã trở thành người mà tôi không thích nhất Cô ta kéo váy quay đầu lại nhìn tôi, khóe miệng mang theo nụ cười chảm chọc, nước mắt giấu nơi hốc mất: “Trong mãt mấy người cao quý như các người, tôi vì tiên nên mới ở bên cạnh anh ấy sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK